Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Joseph 22 tuổi thì anh và Clause cũng sắp tốt nghiệp học viện hoàng gia. Tương lai của hai anh em họ vô cùng rực rỡ. Người anh sẽ kế nghiệp gia tộc và người em cũng không hề kém cạnh. Anh đã và đang ấp ủ một sự nghiệp của riêng mình. Có lẽ Aesop sẽ không được tự do như họ. Tương lai của cậu là ở bên, giúp đỡ Clause và Joseph trưởng thành nhưng bản thân cậu cũng không cảm thấy có gì đau buồn bởi cậu cũng đã từ lâu lựa chọn con đường này. Càng lớn, tất nhiên khoảng cách giữa cậu và họ ngày một xa. Giai cấp, địa vị xã hội, những cuộc nói chuyện cũng dần trở nên không ăn nhập hay thân thiết như hồi xưa. Có những lúc, phải đến hàng tháng giời họ không gặp nhau, không nói chuyện lấy một lần, hay hiếm hoi lắm có gặp thì cũng chỉ là lời chào hỏi khách sáo, thoáng qua. Aesop ý thức được vị trí của mình. Những con người đó ở quá xa với tầm với của cậu bởi vậy có lẽ được ngắm nhìn họ từ xa cậu tự nhủ vậy là đủ rồi. 

Thế nhưng, cuộc đời thì vô vàn bất ngờ và hạnh phúc cũng luôn là mong manh. Biến cố, sóng gió luôn có thể đẩy con người đến những bước ngoặt mà không ai có thể lường trước, không thể quay đầu lại. 

Năm đó, tình hình chính trị của nước Pháp dần trở nên bất ổn. Một cuộc nội chiến đã diễn ra, chính quyền hoàng gia bắt đầu lung lay và kéo theo đó là sự thất thế của các gia đình quý tộc. Gia tộc Desaulnier cũng không phải ngoại lệ. Và ngày đó cũng đến, ngày mà gia tộc họ phải đi li tán, chạy trốn sang nước ngoài. Đó là một quãng thời gian đen tối mà không ai muốn nhớ lại. Một cuộc đảo chính đã diễn ra, dân chúng biểu tình, họ cầm đuốc, giáo kéo đến các dinh thự đốt nhà và lùng bắt các quý tộc, địa chủ. Những người bị bắt, không kể tốt xấu, không cần toà án, xét xử đều bị treo cổ công khai.

Dinh thự Desaulnier đã bị thiêu giữa đêm. GIữa khung cảnh hỗn loạn, ngài Desauliner đã dẫn vợ và hai con trai cùng Aesop đi qua hầm thoát hiểm bí mật. Lối thoát là chiếc hầm dưới lò sưởi phòng khách. Đợi cho phu nhân và hai con trai thoát trước, Aesop và ngài Desuliner đã nán lại. Lửa đã lan đến, cả căn phòng đã chìm trong biển lửa. Aesop biết ý định của ngài.

"Cứ thế này họ sẽ bắt kịp chúng ta mất, ngài Desaulnier, tôi sẽ ở lại chặn đường họ. Ngài mau trốn đi." Aesop nói.

"Không có tác dụng đâu. Người mà chúng cần là ta." ngài Desaulnier nói, rồi đẩy Aesop xuống hầm.

"NGÀI DESAULNIER..... Tại sao ....?" Aesop hét lên.

"Cậu đã hoàn thành nghĩa vụ của quản gia của gia tộc Desaulnier. Giờ..... Hãy thay ta chăm sóc họ. " nói rồi ông đóng sập cửa hầm. Ngay lúc đó, lửa đó bén đến, khiến cả một chồng gạch đá rơi xuống, bịt kín cửa hầm. 

Giữa biển lửa, ngài Desaulnier cầm tách trà, đến bên chiếc cửa sổ lớn. Ngài cầm tấm ảnh gia đình chụp chung cùng vợ, hai con và cả cậu Aesop, đưa lên ngắm nhìn một lúc rồi đặt xuống chiếc bàn chờ. 

"J'ai vécu une bonne vie. Pas de regret" Ngài nói rồi nhấm nháp tách trà cuối cùng, thư thản ngắm nhìn biển người biểu tình cầm đuốc, xẻng, gậy gộc, giận giữ ở dưới.

Sau này, khi mọi việc được làm sáng tỏ, những vị quý tộc được minh oan, người ta kể rằng, khi dinh thự Desaulnier chìm trong biển lửa, rất nhiều người đã nhìn thấy bóng dáng người chủ nhân của nó qua chiếc cửa sổ lớn. Ngài Desaulnier nhìn họ, nhìn thẳng vào mắt họ với cái nhìn bình thản, không chút căm giận, hay lo lắng sợ hãi. 

Ông là một con người ngay thẳng, một vị quý tộc đáng kính, đã dành cả đời để cống hiến cho đất nước, cho người dân. 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đương nhiên, tất cả gia nhân, người hầu đều bỏ đi. Gia đình Desaulnier cũng không muốn níu kéo Aesop, nếu muốn cậu luôn có thể rời đi, nhưng bản thân cậu đã lựa chọn ở lại với họ. Được nhận nuôi bởi gia đình họ, một lần nữa có lại một mái ấm, những kỉ niệm đẹp, cậu đã quyết tâm sẽ dành cả đời này để báo đáp công ơn ấy. 

Gia đình họ quyết định sẽ di chuyển đến Anh quốc. Đường đi li tán vô cùng gian nan, điều kiện sống không được đảm bảo. Mọi người đều phải cố gắng làm thêm rất nhiều công việc để kiếm tiền sống qua ngày. Nhưng rồi, điều kiện sống khó khăn đã khiến Clause mắc một căn bệnh hiểm nghẻo. Aesop luôn túc trực trông nom Clause bởi cậu thương anh rất nhiều. 

Trong những giờ phút cuối cùng, chỉ có Aesop bên cạnh Clause, anh đã gọi cậu lại và nói "Aesop, hãy ở bên Joseph, thằng bé cần em."

Aesop lo lắng "Tất nhiên rồi, kể cả không ai bảo, em cũng...."

"Aesop,..... những đoá hoa hồng bên giường của em năm xưa, đó không phải là của anh. Joseph đã đặc biệt đem đến, ngày nào cũng ngồi bên giường bệnh của em." Clause nói.

"Anh đang nói gì vậy, những chuyện đó thì quan trọng gì chứ. Em sẽ gọi mọi người đến ngay." Mặc dù nói vậy nhưng Aesop biết Clause có lẽ sẽ không còn trụ được lâu. Từ lâu cậu đã luôn có dự cảm rất chính xác về cái chết đang đến gần một ai đó. 

"Aesop, anh biết thời gian của mình sắp hết. Anh chỉ muốn nói rằng cảm ơn em vì đã đến với gia đình anh. Em đến vào đúng hôm sinh nhật của hai anh em tôi và thực sự em là món quà tuyệt vời nhất đối với anh." Clause nắm lấy tay Aesop " Anh .... chưa bao giờ coi em là người hầu hay quản gia và anh chắc chắn Joseph cũng vậy. Với anh, em là một đứa em trai và với Joseph có lẽ, em còn hơn cả vậy. " Clause bắt đầu thở gấp hơn. 

"Đừng nói vậy mà... Cố lên"

"Hứa với anh.... Aesop, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, em cũng sẽ ở bên Joseph." 

"...." Aesop gật đầu. 

Khi Joseph đến, Clause đã trút hơi thở cuối cùng. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top