Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Lãnh Hàn (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Hoàng Anh tới lớp rất sớm, sớm nhất lớp. Cô ngồi vào bàn, lật sách vở ra đọc trước. Không lâu sau, tiếng mở cửa vang lên. Không ai khác chính là nam thần lãnh khốc.
Cô nhìn một hồi, rồi lại tiếp tục học bài.
Nam thần lãnh khốc: "..."
Anh ngồi xuống, im lặng một hồi rồi lại quyết định lên tiếng. Nhưng lại không phải tiếng Trung mà là tiếng Anh.
"Good morning..." [chào buổi sáng...]
"Ah, hi." [ah, chào.]
Hoàng Anh trả lời như có như không, tiếp tục tập trung vào sách vở.
"So, you like to read books?..." [vậy, cậu thích đọc sách?...]
"Ừ, tôi không có bạn nên lấy sách làm bạn."
"...." nam thần lãnh khốc cạn lời lần hai.
"Đời tôi chán nhỉ?" Hoàng Anh lãnh mạc điềm đạm nói, như thể câu chuyện không liên quan tới cô.
"So if I ask you to be friend with me, what will you do?..." [vậy nếu tôi hỏi cô làm bạn với tôi, cô sẽ làm gì?...]
Lần này lại tới lượt Hoàng Anh nín lặng. Sau khi phản ứng được, cô trả lời: "Are you...joking?" [cậu đang...đùa?]
"Ah...just forget what I said!" [ah...cứ quên những gì tôi vừa nói đi!]
"Ờ. Mà sao không dùng tiếng Trung?"
"Tôi không thích."
"Mà cậu uống sữa chocolate ko?"
"Có uống, một ít."
"Ồ, vậy cho cậu." Cô cầm hộp sữa trước mặt mình đưa qua cho anh, xong lại tiếp tục việc đang làm dở dang.
"Để làm gì?" Nam thần lãnh khốc hơi không hiểu vì sao.
"Không phải làm bạn sao? Quà tặng gặp mặt."
"Bạn? Không phải cậu từ chối sao?" Nam thần lãnh khốc ngạc nhiên.
"Hả? Thì trước khi hỏi cậu sao không dùng tiếng Trung, tôi đã nói ờ mà?" Hoàng Anh lại bối rối, cô tưởng lại có hiểu lầm gì.
"À, ra đó là câu trả lời."
"Chứ cậu tưởng gì?"
"Không, không có gì."
"Tưởng cậu ít nói, hoá ra cũng khá nhiều chuyện nhỉ?" Hoàng Anh ngước lên nhìn Lãnh Hàn, cười rạng ngời.
Trong một giây, Lãnh Hàn đã rung động. Không biết mặt đỏ lên là vì Hoàng Anh đùa hay là vì cô ấy cười.
"Uh." Nam thần lãnh khốc cười nhếch mép.
Lãnh Hàn chợt nhận ra từ khi gặp Hoàng Anh, anh bất giác cười nhiều hơn.
"Đọc sách gì vậy?"
"Tham khảo đề toán, văn, anh. Sách lịch sử, địa lý Trung Quốc, Hồng Lâu Mộng." Hoàng Anh trả lời một cách nghiêm túc.
"Cậu là mọt sách?" Lãnh Hàn ngạc nhiên.
"Đừng xem thường phụ nữ chứ! Tôi là văn võ song toàn." Hoàng Anh đùa giỡn
"Ừ thì văn võ song toàn..." Lãnh Hàn hùa theo.
"Anh Anh, cậu tới sớm vậy?" Giọng của Trương Nhã Hinh truyền vào trong lớp.
"Ừ, tới sớm đọc sách."
"Woaa, siêng năng thế?"
"Ở phòng ký túc xá cũng không có gì để làm cả."
"Ừ."
"Ai ở sau cậu vậy?" Hoàng Anh thắc mắc.
"À..." Trương Nhã Hinh thái độ khinh thường.
"Hoàng Anh, mình là Tô Tiểu Uyên, rất vui được làm quen với cậu." Hoa khôi năm nhất mỉm cười giới thiệu.
"Ừ."
Hoàng Anh mặc dù là một cô gái ngốc nghếch, nhưng cũng không phải dạng người ngu ngơ. Cô biết rõ ràng Tô Tiểu Uyên là dạng người thiện giả bất lai, lai giả bất thiện*. Cô cũng thấy chắc chắn là Trương Nhã Hinh không ưa gì vị hoa hậu này.
*người tốt sẽ không đến mà người đến sẽ không có ý tốt
"Lãnh Hàn, chào cậu." Tiểu Uyên cười tươi vén tóc vẫy tay như kiểu một cô gái ngoan hiền mẫu mực.
"..." nam thần lãnh khốc không đáp.
Tiểu Uyên ngậm ngùi về chỗ ngồi.
"Nam thần lãnh khốc, chào." Nhã Hinh mở miệng nói.
"Chào."
"Lãnh Hàn, tại sao cậu lại chào cô ấy mà không chào mình?" Tiểu Uyên lên tiếng bất mãn nhưng vẫn giữ được nét hiền dịu.
"Tôi quen cô?" Nam thần hỏi ngược lại.
"Vậy cậu quen cô ấy?" Tiểu Uyên bực tức trong lòng.
"Có chút giao tình." Nam thần vân đạm phong khinh trả lời.
"Tch..." Tiểu Uyên không đáp lại được, quay mặt chỗ khác.
"Lãnh Hàn, Nhã Hinh, hai người quen?"
"À, không tính là thân. Chung cấp 2 à." Nhã Hinh nói
"Ah, hai người học trường này cấp 2 luôn?"
"Ừ, chung lớp vài năm liền, quay ra liền biết." Người đáp lại là Lãnh Hàn.
"À mà hai người có mối tình đầu chưa?"
"Chưa." Lãnh Hàn trả lời.
Nhã Hinh cười: "Mình từng có hai người bạn trai rồi."
"Thật? Không ngờ."
"Đừng nhìn Nhã Hinh như vậy, cô ấy cũng là hot face, popular person trong trường." Lãnh Hàn giải thích.
"À, mà sao cậu nổi tiếng vậy?"
"Thì mình từng là đội trưởng đội bóng rổ trong trường, mà sau khi bị chấn thương chân thì không chơi được nữa..."
"Chuyện gì đã xảy ra thế?" Hoàng Anh quan tâm hỏi han
To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top