Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Quá Khứ Của Trương Nhã Hinh (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thì là như vậy..."
Quay lại 2 năm trước.
Khi Trương Nhã Hinh 14 tuổi, cô là đội trưởng đội tuyển bóng rổ cấp 2 của trường. Cô là một tuyển thủ có triển vọng, tương lai tươi sáng.
Việc này có liên quan tới phó đội trưởng và Tô Tiểu Uyên.
Phó đội trưởng và Tiểu Uyên là bạn thân từ nhỏ.
Lúc đó, một ngày trước trận đấu giải chung kết.
"Đội trưởng, nghỉ mệt, uống tí nước giải khát đi!" Phó đội trưởng Tôn Lệ nói lớn. Trương Nhã Hinh mặc kệ, vẫn tiếp tục tập.
Lát ra thì cô thấy chai nước vẫn còn ở trên ghế, cô uống một ngụm rồi lại chào tạm biệt mọi người.
Mà Tô Tiểu Uyên lúc đó là tuyển thủ dự bị cho trường đối thủ.
Tới ngày hôm sau cũng là trận chung kết hai bên.
"Trận đấu sẽ bắt đầu trong 5 giây. 5, 4, 3, 2, 1, Start!"
Bên Nhã Hinh giật được bóng trước, nhanh chóng chạy lên. Cuối cùng ở thế thượng phong hơn nửa trận đầu. Song, khi Tô Tiểu Uyên được ra sân, cô nháy mắt với Tôn Lệ. Tất nhiên là không ai biết trừ hai người họ lúc đó.
Lúc giành bóng, Tôn Lệ giả vờ đụng trúng Tiểu Uyên, sau đó Tiểu Uyên lại giẫm trúng cổ chân của Nhã Hinh, gây ra chấn thương nặng nề.
Nhã Hinh đã được đưa đi cấp cứu khẩn cấp. Trong lúc kiểm tra máu thì phát hiện có một liều lượng doping* nhỏ trong máu. Trương Nhã Hinh rất là sốc. Mọi người cũng tin vào nhân phẩm của cô nên vội cử người đi điều tra. Cuối cùng vẫn chưa lấy ra được kết quả gì. Trương Nhã Hinh bị gán tội gian lận. Bị cắt chức đội trưởng và không bao giờ được tham gia giải bóng rổ nữa.
*thuốc kích thích
"Tôi không làm! Có người hãm hại tôi!" Cô vẫn cứ liên tục nói như một người bị tâm thần.
Trương Nhã Hinh bị một cú sốc tâm lý nặng sau chuyện đó.
Sau đó hơn một năm, Trương Nhã Hinh không hề tới lớp. Cô ấy vẫn chỉ ở nhà tĩnh dưỡng. Trải qua các cuộc phẫu thuật, thôi miên, điều trị, cô vẫn không thể khá hơn.
Rất nhiều người đến thăm vì bọn họ tin vào nhân cách của cô. Cô rất tốt đẹp, sẽ không bao giờ làm những chuyện như vậy. Dù sao có thể lên được chức đội trưởng, cũng phải có thực lực chứ.
Thậm chí bác sĩ điều trị tâm lý còn nói Trương Nhã Hinh có lẽ cả đời sẽ không thoát khỏi bóng ma tâm lý.
Nhưng quả nhiên người tốt sẽ được báo đáp.
Vài tháng sau đó ở một nơi nào đó bên ngoài trường. Một bạn nữ sinh khá thân với Nhã Hinh tình cờ nghe được cuộc hội thoại giữa Tôn Lệ, Tô Tiểu Uyên, và một người nữa, bạn trai thứ 2 của Nhã Hinh. Cô bạn nhanh nhẹn lấy điện thoại ra thu âm. Sau đó cô bạn đã đi nộp bằng chứng cho cảnh sát và yêu cầu tiến hành điều tra lại lần 2.
Dựa trên manh mối đó, mà bạn trai của Nhã Hinh đã khai ra, rằng cậu bị Tô Tiểu Uyên mê hoặc, giúp cô ta che dấu sự thật bằng quyền lực và danh tiếng của nhà mình, đè ép mọi chuyện xuống. Tôn Lệ cũng khai ra không lâu sau đó, rằng cô đố kỵ với tài năng của đội trưởng nên đã hợp tác với Tiểu Uyên bỏ thuốc kích thích vào nước rồi đưa cho đội trưởng, thậm chí là việc bị chấn thương cũng do hai người hợp tác.
Đáng lẽ mọi việc đã bị phơi bày trên báo chí. Cuối cùng nó lại được chèn ép bằng thế lực của người bạn trai. Không ai biết được vì sao mà hắn ta lại giúp Tiểu Uyên che giấu sự thật.
Không biết vì sao mà cuối cùng hai người bị xử phạt mà Tô Tiểu Uyên vẫn còn an an ổn ổn đi đi lại lại. Cô ta chuyển qua trường Nhã Hinh học như kiểu chuyện đó không liên quan tới cô ta.
Sau khi điều tra ra, lệnh cấm thi của Trương Nhã Hinh được huỷ bỏ. Mẹ của Trương Nhã Hinh đã hét lên với đám người chính phủ: "Con tôi bây giờ còn như vậy, chân cũng hỏng hết rồi! Tham gia được hay không thì cũng không thành vấn đề! Dù sao đời này của nó cũng đã bị môn bóng rổ chó chết này hại nát rồi! Tôi hận các người! Cái thứ không phân rõ trái phải. Người có quyền là sống tốt? Các người đứng bên Quý gia, bênh vực bọn họ mà quên rằng chồng tôi là Trương Tiến rồi sao? Bọn họ có quyền lực, chẳng lẽ Trương gia chúng ta không có? Nhà chúng ta là đệ nhất thế gia ở Giang Tô, nếu không phải vì con bé muốn ở đây học thì tôi cũng không để cô công chúa nhà tôi tới đây để rồi chịu thương tổn!! Nó mà có mệnh hệ gì, các người xách đầu tới gặp Trương Tiến và Mạnh Uyển tôi đây!!!" Xong rồi đóng cửa chính lại cái rầm, để lại đám người chính phủ ngơ ngác.
Nhưng cuối cùng bà mẹ vẫn thử xem nếu nói với cô con gái mình rằng cô đã được khôi phục lại danh tiếng và quyền hạn. Không lâu sau, cô đã tiếp nhận điều trị và chấp nhận sự thật không thể chơi bóng rổ được nữa. Nhã Hinh cuối cùng cũng đi học lại được.
Kết thúc hồi tưởng
"Nhã Hinh, tôi chưa từng nghĩ cậu đã trải qua chuyện như vậy!" Hoàng Anh ôm chầm an ủi cô bạn
"Không sao không sao. Hoàng Anh, đừng dễ tin người quá, đặc biệt là đừng giống hôm qua, tin vào việc nam thần lãnh khốc này nói cậu làm phiền mọi người. Anh ta quá đáng quá thôi!" Trương Nhã Hinh vừa nói vừa lườm Lãnh Hàn.
"Mà không ngờ cậu là tiểu công chúa của Giang Tô đấy!"
"Hihi..bài cuối chưa lật!" Nhã Hinh giỡn.
"Mà tôi vẫn chưa biết gia tộc của Lãnh Hàn là gì." Hoàng Anh thắc mắc nói
"Nhà tôi làm việc cho quân đội. Ông nội tôi là đại tướng, cha tôi là thiếu tướng, bác tôi là thượng tướng. Mẹ tôi là quân y, chuyên chịu trách nhiệm phẫu thuật và hồi sức cấp cứu. Một người phụ nữ vĩ đại." Lãnh Hàn kể chuyện.
"À,..."
"Còn nhà Hoàng Anh?" Nhã Hinh hỏi vì tò mò.
"Nhà tôi? Thì nó..."
To be continued....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top