Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


MẶT CỦA NGƯỜI KHÁC LÀ MẶT, MẶT CỦA CÔ TA LÀ MẶT PLUS!


Chưa đầy mười phút sau Tô Thiên Từ đã thấy được kết quả.
Chỉ thấy Jeemy cầm kéo nhanh tay cắt xoẹt xoẹt, chẳng mấy chốc mái tóc vốn dài tới ngang eo của Lâm Uyển Đình đã biến thành một mái tóc ngắn vừa tới mang tai.
Hơn nữa Jeemy xử lý cũng hết sức thông minh, bắt đầu cắt từ sau gáy, chờ khi Lâm Uyển Đình phát hiện thì phía sau lưng đã bị cắt sạch sành sanh, trong khi phía đằng trước vẫn là mái tóc dài!
Lúc kéo cắt tới phía trước, Lâm Uyển Đình mới như bừng tỉnh ngộ, lập tức nhìn gương hét lên ầm ĩ, thiếu chút nữa thì bật khóc, tiếng hét bén nhọn: "Anh... aaaaaa!"
Tiếng hét như muốn xuyên cả tường, hốc mắt Lâm Uyển Đình lập tức chảy ra từng giọt nước mắt to bằng hạt đậu: "Dư Lý Lý, mày là đồ tiện nhân, chắc chắn là mày cố tình, tại sao mày lại đối xử với tao như vậy!"
Dư Lý Lý tỏ vẻ điềm nhiên, ha ha cười lớn, cười đến muốn chảy nước mắt, cô nàng cũng chẳng giấu giếm gì, "Nghiệp do trời còn có thể trốn được, nghiệp mình gây ra tất trốn không thoát! Không phải là cô thích chiếm tiện nghi của người lắm à, Jeemy là nhà tạo mẫu tóc nổi tiếng ở Khang Thành này, có thể mời anh ấy tạo mẫu tóc cho cô, tính ra là cô hời lớn mới phải!"
Ai cũng biết, Lâm Uyển Đình vốn tự hào về mái tóc này của mình, hình tượng hiền thục dịu dàng của cô ta đều là nhờ vào mái tóc này mà.
Trái lại thì khuôn mặt của cô ta... nếu phải miêu tả bằng một câu thì chính là... Mặt của người khác là mặt, còn mặt của cô ta là mặt plus!
Trước đó còn có mái tóc dài che bớt, nhưng mà hiện giờ, mái tóc không những nham nhở trước dài sau ngắn, mà phần tóc phía sau bởi vì quá ngắn, lại còn vểnh hết cả lên, kết hợp với khuôn mặt đẫm nước mắt của cô ta, trông đến là thê thảm.
Tô Thiên Từ nhìn sang, trong lòng chợt thấy thương hại, nhưng nhiều hơn cả là sự mừng thầm.
Cô vốn muốn cho Lâm Uyển Đình biết tay, nhưng một loạt sắp đặt của cô đều không khiến cô sảng khoái bằng một chiêu này của Dư Lý Lý, quả nhiên, cô hạ thủ vẫn chưa đủ mạnh tay!
Còn gì hãnh diện hơn là trực tiếp hủy đi món đồ quý giá của đối thủ?
Đáp án chính là... không có đáp án!
Lâm Uyển Đình vừa nghe thấy một câu này đã tức đến cả người run rẩy, giống như phát điên mà lao về phía Dư Lý Lý, cô ta hét lên giận dữ: "Dư Lý Lý! Tao giết mày!"
Nhưng mà Lâm Uyển Đình còn chưa kịp lại gần đã bị Jeemy kéo lại.
Jeemy thoạt trông có vẻ ẻo lả đấy, nhưng dù gì người ta cũng là đàn ông, vẫn thừa sức kéo một người phụ nữ đang phát điên lại.
Chỗ này vẫn thường xuyên có bảo vệ tuần tra, Dư Lý Lý vừa ra hiệu, hai bảo vệ đã tiến đến kéo Lâm Uyển Đình đi.
"A, Thiên Từ, chúng ta không phải là bạn thân sao, con tiện nhân Dư Lý Lý hại tớ như vậy, cậu mau giúp tớ báo thù, giúp tớ báo thù!" Lâm Uyển Đình giãy giụa hét lớn.
Tô Thiên Từ nghe thấy lời cầu cứu của Lâm Uyển Đình, ánh mắt nhìn cô ta chợt đong đầy lạnh nhạt.
Giống hệt như cái lúc mua quần áo vừa rồi.
Nhưng khóe miệng cô đã nở một nụ cười, lạnh lùng khoát tay: "Bây giờ không kéo đi, còn định giữ lại đón tết?"
Nghe vậy, trong lòng Lâm Uyển Đình như có thứ gì đó rơi lộp bộp, giãy giụa càng thêm dữ dội, rít lên: "Dư Lý Lý, Tô Thiên Từ, chúng mày chết không tử tế, rốt cuộc tao đắc tội chúng mày chỗ nào, tại sao phải đối xử với tao như vậy!"
Dư Lý Lý ngáp, lười biếng cười nhạt: "Mày phải tự hỏi chính bản thân mình, năm đó mày và Liễu An An hố tao thế nào, không có những 'cổ vũ, giúp đỡ' của chúng mày năm đó, sẽ chẳng có Dư Lý Lý tao của ngày hôm nay."
Ánh mắt Lâm Uyển Đình vội vàng lảng tránh, hét lớn: "Tao không hiểu mày nói gì cả, Dư Lý Lý, mày sẽ phải trả giá vì những gì mình đã làm ngày hôm nay!"
"Cảm ơn lời chúc phúc, kéo cô ta đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top