Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 73: Chó ngoan không chặn đường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Võ quán nổi tiếng nhất Khang Thành...

Tô Thiên Từ đã theo học tại đây được tròn nửa tháng, trong vòng nửa tháng này, từ một người hoàn toàn không có chút kiến thức căn bản nào, tới giờ cô đã có thể tiếp được vài chiêu của người theo học trước cô, còn có thể chiếm một chút thượng phong.

Huấn luyện viên đều khen cô có thiên phú, là một mầm giống tốt.

Hôm nay là ngày khảo hạch mỗi nửa tháng một lần, đánh giá thành tích cá nhân trong nửa tháng qua.

Thành tích của Tô Thiên Từ được tính là không tệ, đạt loại A.

Đúng vào lúc cô chuản bị tới phòng thay đồ, một người đàn ông bỗng chặn đường cô lại.

"Thiên Từ, giờ vẫn còn sớm, tôi mời cô ăn cơm nhé, ăn đồ tây, cô có thích không?"

Đây là huấn luyện viên Kim dạy môn tán thủ, cơ bắp cuồn cuộn, lúc này gã mặc một chiếc áo phông bó sát màu đen, nhìn có vẻ hơi đáng sợ.

Tiếc là, cơ bắp cuồn cuộn chưa chắc đã đẹp, Tô Thiên Từ ghét nhất kiểu hình thể quá mức như thế này.

Cô hơi nhíu mày, Tô Thiên Từ định vòng qua bên cạnh gã: "Cảm ơn, không cần đâu, người nhà tôi có nấu cơm rồi."

"Vậy cô sống ở đâu? Tôi đưa em về nhé?"

"Không cần, tôi tự về là được."

"Mỗi ngày đều gọi xe về, không tiện đúng không? Tôi có xe, tôi đưa cô về sẽ tiện hơn một chút."

"Không cần đâu, cảm ơn huấn luyện viên Kim."

Huấn luyện viên Kim dứt khoát chặn trước mặt cô, giống như thẹn quá hóa giận, gã gầm lên, "Có phải cô coi thường tôi không? Hẹn cô bao nhiêu lần, lần nào tan học tôi cũng ở đây chờ cô, cô tưởng tôi đang đùa với cô chắc?"

"Tôi đã kết hôn rồi."

"Tôi còn lâu mới tin, lần nào cô cũng nói như vậy, cũng chưa từng thấy người đàn ông của cô tới đón cô! Cô coi ông đây là thằng ngu chắc?"

Tô Thiên Từ lạnh mặt nhìn gã: "Huấn luyện viên Kim, có một câu thế này không biết anh đã nghe chưa."

Huấn luyện viên Kim vui vẻ ra mặt, tưởng rằng cuối cùng cô cũng chịu đáp lại mình, vội vàng hỏi: "Câu gì?"

"Chó ngoan không chặn đường!"

Câu này âm lượng không nhỏ.

Xung quanh không thiếu người đang hóng trò hay, nghe thấy lời này đều không nén được bật cười.

Tô Thiên Từ nói xong liền vòng qua người gã chuẩn bị rời đi.

Huấn luyện viên Kim vẻ mặt rất xấu, đúng vào lúc cô lướt qua người gã, cánh tay thô bạo liền vươn ra, một bàn tay liền có thể giữ chặt vai cô, gã gầm lên giận dữ: "Con điếm thối, mày chửi ai là chó!"

Tô Thiên Từ bị bóp đau, liền cự lại: "Ai đáp lại thì là người đấy!"

"Mẹ kiếp, con điếm này!" Huấn luyện viên Kim bộc phát cơn giận, thủ thế muốn ra tay.

Tô Thiên Từ nhìn bàn tay còn to hơn cả mặt mình của gã thì biến sắc, cô nghiến răng, mạnh mẽ thúc đầu gối vào vị trí giữa hai chân gã.

Huấn luyện viên Kim kêu lên thảm thiết, ôm chặt hạ thân quỳ xuống đất, đau đớn lăn lộn dưới sàn nhà.

Những người xung quanh không ngờ Tô Thiên Từ lại ra tay nặng như vậy, nhìn thôi mà cả người nổi da gà, kẹp chặt hai chân.

Tô Thiên Từ thấy vậy thì cười khẩy: "Đáng đời!"

Nói xong, cô quay người rời đi.

Huấn luyện viên Kim nghiến răng hét lên: "Bắt lấy cô ta, con tiện nhân chết tiệt, ông đấy không làm chết mày không được!"

Những người bên đội tán thủ không hề ít, nhanh chóng bao vây cô, bốn người đàn ông cao to tráng kiện vây lấy một người phụ nữ, Tô Thiên Từ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân.

"Các người muốn làm gì!" Tô Thiên Từ nhìn mấy người này, trong lòng muốn bỏ chạy, nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng chấn định, "Ở đây có camera giám sát, các người đừng làm bừa."

Huấn luyện viên Kim ôm phần dưới cơ thể khó nhọc đứng dậy, đau đớn đến nỗi cả mặt lấm tấm mồ hôi, gã nghiến răng cười gằn, hạ giọng nói: "Đợi lát nữa cho mày biết mùi! Dẫn đi!"

Trong lòng Tô Thiên Từ thấp thỏm, cô lặng lẽ sờ tay vào trong túi áo mình.

Mở khóa vân tay điện thoại, cô lần theo ký ức mở vị trí danh bạ điện thoại, tùy ý bấm một dãy số rồi bấm gọi đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top