Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[LHLT99] - Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẰNG NHẰNG VỚI LOẠI NGƯỜI NÀY CHỈ LÀM GIẢM ĐẲNG CẤP CỦA MÌNH MÀ THÔI

Tô Thiên Từ lạnh lùng liếc ả ta một cái, thoắt thấy gương mặt méo mó vì đố kị, khóe miệng khẽ nhếch lên, mỉa mai: "Tố chất thấp kém, miệng lưỡi dơ bẩn, thật không dám thừa nhận cô là bạn học của tôi năm xưa đó."

Ánh mắt nhẹ nhàng quét qua, mang theo phần nào sự khinh miệt ngạo nghễ.

Thân hình một mét sáu lăm của Tô Thiên Từ gầy nhỏ hơn Liễu An An một chút, nhưng vào khoảnh khắc này, lại mang cho Liễu An An một cảm giác bị áp bức khó tả.

Không liên quan tới chiều cao, cũng không liên quan tới nhan sắc, chỉ là một sự khác biệt về khí trường mà thôi, đã đủ nghiền nát Liễu An An thành hạt bụi.

Phó Lãnh Băng cũng nhịn không được mà nhìn thêm một chút, Tô Thiên Từ khi này ưu nhã, quý phái, mỗi cái động tay đều toát lên sự chừng mực và nội hàm, nếu so sánh với hồi cấp ba, thì tựa như đã đổi thành người khác rồi vậy.

Trước mặt cô, Liễu An An chẳng khác nào một con vịt xấu xí, còn Tô Thiên Từ, mới chính là chú thiên nga trắng muốt cao cao tại thượng.

Sự thua kém rõ rệt ấy, khiến Liễu An An càng thêm phẫn uất trong lòng, ả nắm chặt tay, lửa giận trong mắt ả tựa hồ muốn phun trào ngay tức khắc, ả gần như rống lên: "Hừ, tao càng không dám thừa nhận, loại người chấp nhận ngủ với đám già thậm chí còn nhiều tuổi hơn bố mình như mày, lại là bạn học cấp ba của tao."

"Đủ rồi!", Phó Lãnh Băng kịp thời ngăn lại, "Càng nói càng quá quắt!"

Người khác không hiểu, nhưng gã thì ba năm rõ mười, Phó gia cũng là hào môn có tiếng, thế nhưng chiếc túi đó chị gái gã đặt mua cả nửa năm trời, khó khăn lắm mới bán ra thị trường, nhưng cũng không thể mua được lấy một chiếc, Tô Thiên Từ lại có thể mua được một chiếc trên tay này đây, điều này nói lên rằng, người đứng sau lưng cô chắc chắn không hề đơn giản.

Hơn nữa khí chất của Tô Thiên Từ bây giờ, cũng khác hoàn toàn so với trước đây.

Cho dù là bao nuôi hay gì đó cũng được, e là Tô Thiên Từ bây giờ, không phải là người họ có thể đắc tội được.

Thế nhưng Liễu An An lại không hiểu dụng ý của Phó Lãnh Băng, ả giằng khỏi tay gã, gào lên: "Quá đáng? Đừng nói là anh thương xót nó đấy nhé, thấy nó bây giờ trở nên xinh đẹp như thế ghê gớm như thế, có phải đang định theo đuổi nó, hẹn hò với nó không?"

Phó Lãnh Băng cảm thấy mất mặt vô cùng, gã sống bằng này tuổi cũng chưa từng gặp chuyện đáng xấu hổ tới vậy, có phần giận dữ: "Em gây chuyện đủ chưa, đi thôi, mất mặt quá đi mất!"

Tô Thiên Từ cười nhạt, quyết định không thèm để ý tới ả, dây dưa với loại người này, chỉ hạ thấp đẳng cấp của mình mà thôi.

Nhanh chóng quẹt thẻ, ký tên, lúc Tô Thiên Từ chuẩn bị rời đi, Liễu An An lại gào ầm lên lần nữa: "Mày là thứ tiện nhân, năm xưa có thể ngủ với hiệu trưởng để đổi lấy suất tiến cử vào đại học, giờ thì ngủ với mấy lão già để đổi lấy thẻ đen mua hàng hiệu, quả nhiên là chó không đổi được thói ăn cứt!"

Người tới hóng chuyện ngày càng nhiều, ánh mắt của tất cả mọi người đều dán chặt vào cô.

Thế nhưng Tô Thiên Từ thân là đương sự, vẻ mặt lại không hề có lấy một chút bối rối nào, có chăng cũng chỉ là sự hờ hững, cùng cơn giận nhàn nhạt: "Liễu An An, cô có biết tội phỉ báng và vu khống, sẽ bị phán mấy năm không?"

Liễu An An thấy cuối cùng cô cũng chú ý tới mình, đắc ý mà reo lên the thé: "Phỉ báng? Vu khống? Những gì tao nói câu nào là giả? Năm xưa mày nghèo đến độ tiền học phí cũng phải đi vay, làm sao mua nổi hàng hiệu? Một đứa ngu học như mày, nếu như dựa vào thực lực của mình, sao mày có thể tốt nghiệp nổi?"

Nghe những lời này của Liễu An An, sự hiếu kỳ của tất cả mợi người ước chừng đều bị hút về đây.

Màn bóc mẽ như thế này, tại một trung tâm thương mại cao cấp như thế này, quả thực là khó lòng bắt gặp mà!

Thấy người kéo đến ngày càng đông, âm lượng của Liễu An An cũng ngày càng lớn: "Mày được tiến cử vào đại học, còn tao lại thi chẳng ra gì, ai ai cũng biết, lúc còn đi học, môn nào tao cũng đạt điểm tối đa, chắc chắn là mày câu dẫn hiệu trưởng, đánh tráo thành tích của tao!"

Tô Thiên Từ cạn lời, trước đây cô học dốt, không sai.

Nhưng về sau, dưới sự cưỡng ép và khích bác của Tô gia, cô đã ra sức học hành, nửa cuối năm lớp mười hai, thức thâu đêm suốt cả tháng trời, kết quả thi tốt nghiệp xong liền ngã bệnh, cuối cùng vẫn không thi đỗ chuyên ngành lý tưởng như yêu cầu của Tô gia, đành phải thối nhi cầu thứ, chọn chuyên ngành quản lý doanh nghiệp của Đại học Khanh Thành.

Tại sao giờ qua miệng Liễu An An, lại biến thành cô dùng thủ đoạn không đường hoàng để đổi lấy?

Những người vây xung quanh đã ngày một nhiều, trong đó không thiếu gì những kẻ nhiều chuyện, đã thu lại hiện trường đăng lên weibo.

Tô Thiên Từ chẳng hề lo lắng, nhìn Liễu An An, thản nhiên đáp: "Chứng cứ đâu? Cô khẳng định chắc chắn như vậy, thật khiến tôi đây cũng muốn biết, tôi đã giấu giếm chính mình thế nào, để đi câu dẫn thầy hiệu trưởng đấy."

"Chứng cứ? Chuyện này còn cần chứng cứ nữa sao!" – Liễu An An cười nhạt, "Một con ngu học như mày, có thể thi đỗ đại học top đầu, chính là chứng cứ tốt nhất!"

"Ồ, thế à."

Một giọng đàn ông truyền tới, át hẳn những tiếng xìxào, thanh âm tựa hồ nốt trầm của đàn cello, trầm thấp đầy sức hút, theo đó, làtiếng giày da vững vàng vọng lại.


Hạ thấp yêu cầu mà chọn thứ kém hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top