Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cùng một mùi hương

Tên gốc: 同款香味

Tác giả: 椘彧-阿捌

Link: https://04130623.lofter.com/post/1f4ec77d_1cd07dc14



Sau khi INTO1 tan rã, mọi người đều đi theo con đường riêng, ba năm sau, Ngỗng đã dành rất nhiều tiền để tập hợp 11 người lại cùng ghi hình, Trương Gia Nguyên, Châu Kha Vũ và Lâm Mặc cùng chuyến bay, gặp nhau ở sân bay, dứt khoát ngồi nói chuyện phiếm cùng nhau.

Vì thế một đám fan đứng từ xa nhìn Trương Gia Nguyên đi mua coca, nhìn Châu Kha Vũ ngồi kéo nhẹ khẩu trang, lộ mũi ra nghiêng đầu ngửi Lâm Mặc: "Người anh thơm thật. "

Lâm Mặc cúi đầu tự ngửi: "Anh đâu ngửi thấy gì. "

"Quả thật rất thơm á, anh xịt nước hoa à?"

"Không có, " Lâm Mặc lắc đầu, "Nhưng đây là quần áo mới giặt xong hôm qua. "

Châu Kha Vũ nhìn Lâm Mặc, lại bắt đầu cúi đầu ngửi quần áo của Lâm Mặc, Lâm Mặc bất đắc dĩ: "Châu Kha Vũ cậu là chó à? "

"Mùi vị trên người anh..." Châu Kha Vũ ngẩng đầu đeo khẩu trang lại, do dự hai giây vẫn hỏi, "Sao lại giống Lưu Chương vậy? "

Lâm Mặc sửng sờ một chút, sau đó trong mở to hai mắt, ngã người ra sau, trong mắt đầy ý cậu đừng chọc tui nha: "Cậu đừng có mà bịa đặt. "

"Em đâu có, giống thật đấy." Châu Kha Vũ thấy Trương Gia Nguyên vừa cầm coca trở về, giơ tay Lâm Mặc lên. "Gia Nguyên nhi em qua ngửi thử coi, có phải mùi trên người Lâm Mặc giống Lưu Chương hay không."

Trương Gia Nguyên đi tới trước mặt hai người, cúi người hít hít mũi, chớp chớp mắt, nhớ lại mùi trên người Lưu Chương, khiếp sợ đứng dậy nhìn Châu Kha Vũ và Lâm Mặc: "Đúng là giống thật. "

"Sao có thể thế được," Lâm Mặc rút cánh tay lại, "hai người ngửi nhầm rồi. "

"Không có khả năng, em và Kha Vũ vừa gặp Lưu Chương hai ngày trước, mùi hương trên người anh ấy còn nồng hơn trên người anh." Trương Gia Nguyên ngồi ở phía bên kia của Lâm Mặc, uống hai ngụm coca, đột nhiên quay đầu lại nhìn Lâm Mặc: "Không phải là hai người lại tái hợp chứ?"

Lâm Mặc trợn mắt: "Cậu nghĩ cái gì vậy? Còn tái hợp? Anh còn không nhớ là đã bao ngày không gặp anh ta rồi ấy. "

496 ngày.

"Haiz, thật đáng tiếc." Châu Kha Vũ lắc đầu, lại đổi lấy một cái liếc mắt của Lâm Mặc, vẫn cố nói, "Vậy chắc là dùng chung một loại nước giặt. "

"Ồ. trùng hợp ngẫu nhiên. "Lâm Mặc cúi đầu cầm điện thoại di động tùy ý trượt lên trượt xuống, coi như là trùng hợp, cậu tuyệt đối sẽ không thừa nhận là mình cố ý mua nước giặt thương hiệu này.

"Vậy anh mua thương hiệu gì vậy? Mùi rất dễ chịu. Châu Kha Vũ cầm điện thoại di động thuận miệng hỏi.

Lâm Mặc cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn nói cho Châu Kha Vũ là thương hiệu gì, cậu thấy Châu Kha Vũ bắt đầu đánh chữ. Lâm Mặc cho rằng Châu Kha Vũ đang tìm kiếm, cũng không để ý.

Thật ra Châu Kha Vũ đang hỏi Lưu Chương dùng nước giặt thương hiệu gì. Châu Kha Vũ vừa đánh chữ vừa thở dài, nghĩ thầm tôi đã vì Lâm trận mài thương trả giá quá nhiều, tôi mới là fan 611 a.

[Anh zai, có phải anh dùng nước giặt xxx không]

【? 】

[Đúng]

[Sao cậu biết?]

[Đừng hỏi, không quan trọng đâu]

[Trước giờ anh vẫn dùng hiệu này? 】

【Luôn luôn】

Một tin nhắn hiện lên và bị Lưu Chương rút lại ngay, nhưng trong nháy mắt, như được mách bảo, Châu Kha Vũ đã ấn nút ảnh chụp màn hình.

"Chậc, tốc độ tay của mình, tuyệt vời."

"Sao vậy."

"Chụp màn hình thứ tốt đấy, thật không ngờ Lưu Chương người này không đánh đã khai nha. "Châu Kha Vũ giơ điện thoại di động lên trước mặt Lâm Mặc, ý bảo Lâm Mặc nhìn.

Lâm Mặc nhìn lướt qua lịch sử trò chuyện của hai người, đến câu cuối cùng

【 Lâm Mặc nói dễ ngửi】

Cậu từng nói, rất nhiều lần, lúc Lưu Chương ôm cậu từ phía sau, lúc cậu ôm lấy cánh tay Lưu Chương, lúc ôm nhau, lúc ngồi ở bên cạnh Lưu Chương, lúc chôn ở bả vai Lưu Chương, thậm chí lúc môi lưỡi gắn bó dây dưa nóng bỏng khiến đầu óc người ta hỗn độn, cậu sẽ nói Lưu Chương, người anh thơm quá, rất thơm nha, em thích.

Cậu thật sự thích mùi này chứ? Cậu thích mùi hương này, đơn giản là bởi vì đây là hương vị trên người Lưu Chương, được mùi vị này vây quanh trên người, dần dần cậu quen với mùi vị này, giờ vẫn đang dùng chỉ vì cảm thấy cho dù không ngửi được, biết trên người mình có mùi vị này cũng an tâm.

"Có thấy không." Châu Kha Vũ lấy lại điện thoại di động.

"Nhìn thấy." thì sao chứ? "Lâm Mặc liếc mắt nhìn Châu Kha Vũ rồi lại cúi đầu, lần thứ hai dùng điện thoại di động tỏ vẻ mình không thèm để ý.

"Không có gì, hai người rõ ràng không bỏ được đối phương còn cố chống, không có ý nghĩa."

"Vậy thì thế nào?" Lâm Mặc trả lời.

"Còn thế nào nữa? Hai người có chuyện gì không thể nói ra, còn thật sự cho rằng hai người đóng phim tình cảm bi thảm sao? "Trương Gia Nguyên ở bên cạnh nóng nảy, "Dùng cùng một loại nước giặt, cùng một mùi hương, yêu nhau quá cơ. Dù sao lần này chúng ta cùng nhau ghi hình, hai người chắc chắn phải gặp mặt, nhất định phải nói chuyện rõ ràng được không? "

"Chuyện của bọn anh anh tự biết."

"Vậy hai người đừng tra tấn bọn em nữa, cầu xin anh đấy."

Lâm Mặc đang nghĩ nên trả lời Trương Gia Nguyên thế nào, thì nghe thấy Châu Kha Vũ hô một câu thật to: "AK! Ở đây! "

Cậu quay đầu nhìn thấy Lưu Chương đeo khẩu trang đi về phía này, vẫn dáng đi nghiêng đầu đút túi quen thuộc, lại quay lại hỏi Trương Gia Nguyên: "Sao anh ấy lại tới đây? "

Trương Gia Nguyên bĩu môi: "Lưu Chương cũng bay chuyến này, anh không biết à. "

Lâm Mặc lo âu gãi đầu, suy nghĩ một chút, hai ngày trước cậu vừa thấy hai chữ Lưu Chương thì quyết tâm lướt qua, bỏ qua mất tin tức về chuyến bay, trời ạ, thật là thất sách.

"Đã lâu không gặp."

Lưu Chương chào hỏi với hai người Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên xong, mới quay về phía Lâm Mặc nói. Nhìn thấy người thật thì Lưu Chương xác định Lâm Mặc lại gầy đi một chút so với trước đây, anh thấy thấy Lâm Mặc ngẩng đầu, cũng nói một câu đã lâu không gặp.

"Châu Kha Vũ, đi wc với em." Trương Gia Nguyên đứng lên vòng qua hai người, kéo tay Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ đang phát sầu muốn tìm cớ gì đó rời đi, liền đáp ứng.

"Đi dạo một chút đi." Hai người không quay đầu lại, nhưng vẫn không biểu hiện quá lo lắng.

Lưu Chương cùng Lâm Mặc nhìn hai người hai giây, sau đó ánh măt hai người chạm nhau, lại như không có chuyện gì dời đi. Châu Kha Vũ kể chuyện Lâm Mặc và anh dùng cùng loại nước giặt cho anh biết, đương nhiên quá trình miêu tả vừa nhìn là biết thêm dầu thêm muối, vì để hai người bọn họ tái hợp mà tận tình khuyên bảo, tuy có thể nói phần lớn nguyên nhân là không để anh quấy rầy cậu ấy tới hơn nửa đêm, nhưng người vốn có tâm tư trong lòng như Lưu Chương vẫn thích mấy lời nói của Châu Kha Vũ.

Lưu Chương xoay người ngồi vào chỗ trống bên cạnh Lâm Mặc, nghiêng đầu ngửi được một mùi thơm nhẹ nhàng, anh lén cắn môi dưới lớp khẩu trang.

"Người em thật thơm nha."

Lưu Chương đang quay đầu, hai người cùng nhìn phía trước, dường như không nói chuyện với nhau, chỉ có Lâm Mặc mới có thể nghe thấy Lưu Chương thấp giọng nói.

"Anh thích."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top