Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[M] Con người thật của Lee Hyuk Jae - HaeHyuk

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình up chưa có Permission :d Nếu bạn au thấy phiền thì liên lạc vs mình để mình del nhé ^^

Author: Sil

Pairing: HaeHyuk

Disclaimer: mãi mãi... họ không thuộc về Sil TT.TT

Rating: K

Category: pink

Summary: ờ thì có ai làm E.L.F mà không biết đến cái couple Cá-Khỉ đáng yêu, vừa ngố vừa ngốc ấy chứ?... nhưng có ai biết sự thật đằng sau couple này không nhỉ?

Lại một câu chuyện đáng yêu, pha chút giận hờn và hạnh phúc, nhưng tất cả đều xoay quanh cặp đôi nhí nhố nhất của Super Junior mà thôi~

Warning: có ya, trẻ em dưới 16 tuổi không nên đọc (lần đầu viết ya, có gì mong readers bỏ quá cho)

Note: sau cái oneshot "Đau vậy đủ chưa?", thấy readers có phản ứng tốt nên quyết định ham hố viết thêm cái nữa... định post hôm 9/8 để mừng HaeHyuk day nhưng mà bận quá... thui hôm nay post + chúc mừng bù vậy.

Sil nảy ra ý tưởng này khi đang cãi nhau với con bạn về việc "đừng trông mặt mà bắt hình dong", nên... hề hề, fic nhảm mong readers bỏ qua cho~

Trân trọng gửi tặng Young, Ry và Khỉ - những readers đáng iu đã chăm chỉ com fic cho mình dù mình còn nhiều sai sót, tặng Maru - em gái dễ thương của ss dù em có đọc hay không, và tặng tất cả các readers iu dấu~

----------------------------------------------------------------------

Lee Donghae đang ức chế - THỰC SỰ ức chế đây. Bằng chứng là anh đang nằm sấp trên giường, tóc tai quần áo bù xù trông chả khác gì tên ăn mày (cực kì xin lỗi oppa và cái fan ạ). Thi thoảng lại đưa tay vò đầu bứt tóc, đấm bùm bụp lên cái gối tội nghiệp mà lảm nhảm mấy câu vô nghĩa kinh khủng. Chắc có người sẽ nghĩ anh thật rỗi hơi, không có việc gì làm hay sao mà "lên cơn" thảm hại thế kia? Ừ thì nhóm nhạc đông dân nhất Đại Hàn Dân Quốc - Super Junior - dù có bận đến đâu thì hôm nay - Lee Donghae cũng có một ngày nghỉ. Mà nghỉ thế nào không nghỉ, lại nghỉ một mình, còn đâu ai cũng có lịch làm việc rồi. Đó là lí do tại sao Donghae "đẹp troai" của chúng ta lại vật vã như kẻ sắp chết thế này.

*Bốp*! Được rồi được rồi, xin các readers hãy bình tĩnh. Tất nhiên lí do khiến Donghae phát điên không chỉ có vậy. Ai cũng đủ thông minh để hiểu rằng: "nếu không có việc làm thì anh cũng có thể sang kí túc xá DBSK chơi với Yunho, lên twitter up vài cái ảnh tự sướng cho E.L.F ngắm hay hàng tá công việc linh tinh khác cơ mà?" Nhưng hãy "take a look" một lượt nơi anh đang nằm xem nào. Ừ thì là căn phòng đôi trong KTX, đương nhiên là phòng của anh. Sạch sẽ, ngăn nắp, thơm tho không kiếm đâu ra nổi một con bọ hay một hạt bụi. Nhưng có một điều đáng nói nhất, ấy chính là cái laptop vẫn còn đang bật, bị vứt chỏng chơ nơi đầu giường kia.

*Chát*! OK, không vòng vo tam quốc nữa. Sao chúng ta không cùng nhau truy tìm lí do lên cơn của Donghae nhỉ?

Màn hình chiếc laptop màu xanh biển dễ thương kia, dòng chữ to khủng bố đập cái "bộp" vào mặt con au làm nó tí nữa ngất xỉu: "Longfic HaeHyuk".

Thế đấy, "longfic HaeHyuk". Mà khoan.... LONGFIC HAEHYUK LÀ SAO CHỨ? Ừ thì ai làm E.L.F mà không biết đến couple HaeHyuk, seme Cá ngố, uke Khỉ ngốc, đáng yêu, ngộ nghĩnh,... kia chứ? Ừ thì có ai mà không biết couple này cực kì nhiều fan, thậm chí còn ngang ngửa KangTeuk với HanChul ấy chứ... Nhưng mà cả Super Junior Lee Donghae cũng là HaeHyuk shipper sao?

Nói thừa, tất nhiên là thế rồi. Cái lí dó anh làm HaeHyuk shipper chả còn gì khác ngoài... anh yêu Hyukjae. Đúng thế đó, anh yêu cậu bạn cùng phòng + cùng nhóm này cực luôn. Đương nhiên Hyukjae cũng yêu anh, chứ không thì đâu ra mấy cái moment cực "tình củm" của hai người trên sân khấu chứ? Chu choa, nói "HaeHyuk is real" thì chẳng có gì sai cả mà...

Tình yêu hoàn hảo vậy thì có gì mà phải vật vã thế chứ? 

Anh luôn giấu các thành viên khác, cứ rảnh là mở máy đọc fanfic HaeHyuk. Nhưng chính vì cái thói đọc fic "vô tội vạ" như vậy đã làm anh muốn đâm đầu xuống... biển tự tử đi cho xong.

Nói luôn nhé. Fic nào cũng như fic nào, fic nào cũng: "Hyukjae là một cậu bé dễ thương, thích uống sữa dâu và ăn chuối"; "Hyukjae rất nhát, sợ các trò chơi mạo hiểm nhưng lúc nào cũng muốn chơi"; "Hyukjae rụt rè, sợ bắt chuyện với người lạ"; "Hyukjae đãng trí, hay quên đường nên suốt ngày lạc"; và ôi thôi... còn vô số những câu miêu tả tuyệt mĩ, đáng yêu chỉ sử dụng cho "con nai vàng ngơ ngác" nữa...

Xin lỗi đi~ Donghae vừa than thầm như thế đó. Cái gì chứ? Đúng là author ngày nay toàn xây dựng hình tượng đáng yêu, dễ thương cho các uke thôi mà (đừng oánh em ạ, em vô tội).

Ừ thì Eunhyuk dễ thương, Eunhyuk luôn hết mình vì fans, Eunhyuk hay cười dù cười lúc nào cũng hở cả lợi, cười kể cả khi bị mọi người xúm vào trêu chọc ngoại hình trong Strong Heart. Nhưng xin nhấn mạnh đó là EUNHYUK, chứ không phải là LEE HYUKJAE.

Hãy để Donghae cùng au phân tích cho mà coi. "Hyukjae là một cậu bé dễ thương, thích uống sữa dâu và ăn chuối". Sự thật: Hyukjae đúng là một cậu bé, nhưng đừng nói câu đó trước mặt cậu ta, cậu ta sẽ lườm bạn một cái đến rách mắt, đồng thời nói bằng cái giọng lạnh tanh của 18 tầng địa ngục: "Đừng nói tôi như thế". Hyukjae thích ăn chuối thật, nhưng không đến cái mức nghiện như Khỉ, thích uống sữa dâu nhưng sáng nào cũng làm một cốc cà phê to oạch. Chính miệng cậu ta nói đấy nhé: "Không có cà phê tớ không tỉnh táo được".

"Hyukjae rất nhát, sợ các trò chơi mạo hiểm nhưng lúc nào cũng muốn chơi". Xin lỗi đi, câu này nói Ryeowook thì hợp hơn đó. Có mà cậu ta là người hứng thú với mấy trò này nhất thì có. Tin hay không thì tùy, nhưng cứ hỏi chị gái Sora của cậu ta mà xem, ngày bé một tay cậu ta đi bắt chuột, bắt gián trong nhà để bảo vệ chị gái đó. Aigoo, một cậu em ngoan~ (cái này hoàn toàn không có thật, au bịa ra để phục vụ fic)

"Hyukjae rụt rè, sợ bắt chuyện với người lạ"... cậu ta bạo lắm, thề luôn nhé. Các bạn còn nhớ cái lần Super Junior sang Hồng Kông để chụp ảnh cho bộ photobook chứ? Lần đó, sau khi chụp ảnh, anh và cậu đã trốn đi chơi riêng. Chả hiểu chạy đuổi nhau thế nào mà lạc mất tiêu luôn, không nhớ đường về khách sạn nữa. Anh thì đang lo sốt cả vó vì quên điện thoại ở nhà, thế mà cậu... ngang nhiên hỏi hết người này đến người kia, hỏi mãi cuối cùng cũng mò ra đường về. Anh tròn mắt nhìn thì cậu chỉ cười mà vênh mặt tự đắc, nhìn muốn cắn cho cái lắm ý. Mà nói thêm là buổi tối ấy, sau khi oẳn tù tì thua phải nhảy xuống bể bơi, cậu ta còn cẩn thận canh cho đến khi các staff cất máy quay đi mới lao vào "ăn đua thủ" với những con vật...ý lộn con người chủ mưu một trận tơi bời. Phải nói hôm đó cả nhóm còn lại bị Donghae lột sạch tiền cá độ... ai biểu không cược cho Hyukjae, đúng là chỉ có anh mới hiểu con người ấy.

Cuối cùng nha: "Hyukjae đãng trí, hay quên đường nên suốt ngày lạc". Đừng mơ hão nữa cưng ơi, cậu ta định vị đường còn nhanh hơn cái GPS ấy. Chỉ cần một lần đi thôi là cậu ta nhớ hết, chứ có đãng trí như cái tên đầu to tay nhỏ Yesung kia đâu mà?

Thế đấy, và còn vô số các ví dụ điển hình khác nữa mà ta không thể liệt kê hết, đó chính là lí do tại sao Lee Donghae của chúng ta đang vật vã như thế này đây.

Đôi khi anh cũng ước Hyukie của anh nũng nịu một chút, đáng yêu một chút. Anh chẳng ngại gì chuyện phải làm tất cả mọi việc trong khi cậu ngồi sai bảo đâu. Anh cũng chẳng ngại gì chuyện bị thằng út láo toét Kyuhyun thuyết giáo cho một bài "Kĩ năng trường tồn của seme" mà nó chẳng bao giờ thực hành đâu. Anh chỉ muốn chứng tỏ mình là một người bạn trai tốt biết lo cho người yêu thôi mà. Khổ nỗi lúc nào cậu cũng tự mình làm mọi việc, nào giặt giũ, dọn dẹp đến nấu nướng; rồi chuyển đồ, sửa chữa điện, thay bóng đèn... nói chung là tất tần tật mọi việc trên đời như một người chồng lí tưởng vậy. Đâu phải anh không biết làm đâu, chỉ có điều mỗi lần anh làm là cậu lại cằn nhằn cho đến đau cả tai để rồi kết thúc lại là "anh không yêu em nữa sao? Em biết anh mệt nên mới làm vậy mà anh còn không để ý, coi công sức của em là gió thoảng thôi à?" Đấy, bảo sao anh không xuống nước cầu hòa cho được cơ chứ? Giờ ngẫm lại anh thấy mình giống uke thật đó. Này nhé: giọng anh ngọt ngào chứ không trầm trầm như cậu, anh ít nói chứ không bạo dạn như cậu, anh chỉ có chú tâm vào âm nhạc chứ không "tinh thông sự đời" như cậu, bảo anh có giống uke ngoan hiền răm rắp nghe theo chồng không? Bảo sao EunHae shipper nó lại đông đảo như thế, thậm chí còn áp đảo cả HaeHyuk shipper rồi.

"Đôi lúc tôi tự hỏ mình có phải người yêu của em ấy không, sao em chẳng bao giờ nghĩ cho tôi? Em luôn luôn làm mọi việc theo ý mình, chẳng bao giờ cho tôi góp ý gì cả. Nhiều khi tôi thấy em giống mẹ tôi hơn là người yêu tôi, em làm cho tôi có cảm giác tôi mới là người cần em chứ em thì không. Thì đúng là không có tôi em vẫn xoay sở tốt mà. Nhưng tôi cũng chẳng buồn nói nữa vì tôi đã quá chán rồi..."

Anh viết tất cả vào nhật kí, rồi cứ thản nhiên vứt nó ở đó. Thấy nóng, anh quơ một bộ quần áo rồi thản nhiên đi tắm mà không để ý rằng giờ này cậu sẽ về. "Cạch", không nằm ngoài dự đoán, chỉ năm phút sau khi anh vào phòng tắm là cậu về. Nghe tiếng nước chảy, cậu khẽ mỉm cười. Rồi chưa kịp thay quần áo, nghỉ ngơi uống nước, cậu đã cặm cụi dọn dẹp giường chiếu, chăn gối cẩn thận, xếp lại bộ quần áo anh vừa vứt ra đấy đem cho vào máy giặt rồi mới quay sang dọn bàn làm việc cho anh. Mệt lắm chứ, nhưng cậu nào có ngại gì, vì người mình yêu mà.

Mải dọn, đôi mắt một mí bỗng dính vào quyển sổ màu xanh sapphire trên bàn. Tính tò mò trỗi dậy, dù tâm trí đang gào thét kinh lắm nhưng trái tim vẫn chiến thắng, cậu mở ra đọc. Những trang đầu tiên, anh toàn viết về cậu thôi. Nào là cậu đáng yêu, dịu dàng, chăm chỉ hết mình vì Super Junior và E.L.F, cậu không kiềm chế được mà nở nụ cười tươi. Nhưng... những dòng anh vừa viết ngày hôm nay cứ như con dao cứa vào tim cậu. Vứt mạnh quyển sổ xuống đất, cậu quay lưng bỏ chạy thật nhanh ra khỏi KTX.

Cậu chạy nhanh lên sân thượng, đó là nơi duy nhất cậu có thể nghĩ tới lúc này. Cậu không muốn đối diện với anh. Nước mắt cứ rơi, rơi và rơi mãi... Cậu gục xuống nền đất lạnh lẽo, một phần vì quá mệt sau một ngày làm việc nhưng một phần cũng vì quá đau. Sao anh có thể nghĩ như thế chứ? Cậu làm tất cả chỉ vì anh, chỉ vì muốn chứng tỏ rằng mình có thể chăm sóc anh, muốn được anh tin tưởng thôi mà. Vậy mà lại bị anh cho là con người như vậy sao? Anh thực sự bận tâm đến chuyện fan service đến vậy sao? Với anh, thể diện và hình tượng của bản thân quan trọng hơn cả cậu sao? Nước mắt tiếp tục rơi ướt đẫm gương mặt đáng yêu của cậu. Đôi vai vẫn run lên từng nhịp vì lạnh và vì khóc.

"Rào! Rào!". Mưa! Phải rồi, hôm qua dự báo thời tiết cũng nói là sẽ có mưa mà. Nhưng sao lại mưa đúng lúc này chứ? Có phải vì ông Trời cũng muốn khóc cùng cậu không? Cảm ơn ông nhiều lắm, vì ít ra còn có người thông cảm với cậu lúc này... Dù biết rằng mình phải giữ gìn sức khỏe để không ảnh hưởng đến lịch làm việc của nhóm nhưng... nghĩ đi nghĩ lại, ông Trời đã khóc cùng cậu, vậy cậu nên ở đây mà khóc cùng cho phải phép chứ nhỉ? Vậy là, trên sân thượng vắng tanh lạnh lẽo của SM Entertainment, bóng dáng gầy gò nhỏ bé tiếp tục nằm im dưới đất, nhưng hai hàng lệ hòa lẫn với mưa vẫn không ngừng tuổn rơi...

Còn anh, sau khi đã tắm chán chê, anh mới ra. Hơi giật mình vì tiếng sấm lớn, nhưng chợt nhớ ra là hôm nay có thể sẽ mưa, anh bình thản đi tới kéo lại tấm rèm cửa sổ. Hôm qua, cậu còn nhắc nhở mãi rằng nếu anh muốn ra ngoài thì phải mang theo ô hoặc áo mưa, vì có thể hôm nay sẽ mưa mà. Nghĩ đến cậu, bất giác anh đánh mắt một lượt quanh căn phòng. Ngăn nắp ghê, vậy chắc cậu đã về và dọn dẹp cẩn thận rồi. Nhưng cậu đi đâu rồi chứ? Rồi anh ngạc nhiên khi thấy quyển nhật kí lăn lóc dưới sàn. Lạ thật, có bao giờ cậu cẩu thả thế này đâu cơ chứ? Anh nhặt quyển sổ lên, rồi bàng hoàng khi thấy vài vết nước chưa khô trên trang giấy anh vừa viết hôm nay.

Không, không thể nào. Có khi nào cậu đã đọc rồi? Nếu cậu đã đọc thì... cậu đi đâu rồi chứ? Một linh cảm không lành bỗng dâng lên trong anh. Anh tá hỏa vứt toẹt quyển sổ vô tội vào vị trí cũ rồi phóng như bay ra ngoài. Nhưng vừa ra đến cửa anh đụng ngay cặp KyuMin đang đứng lù lù một đống ở đó...

"RẦM"

- YAAAAAAAAA~ HYUNG MẮT MŨI ĐỂ ĐÂU THẾ HẢ? - cậu út ức chế quát ầm lên

- Bình tĩnh nào Hyunie - Sungmin có vẻ bình tĩnh hơn - Còn Hae, em làm gì mà như bị ma đuổi thế?

- Hyung có thấy Hyukie đâu không? - anh gấp gáp hỏi

- Không, chẳng phải nó về từ này rồi sao? Nó cố tình về sớm để về chăm em mà? - Min trả lời

- Hyukie cố tình vế sớm á?

- Ừ, sáng nay nó đến từ năm giờ sáng, bảo là cố làm cho xong việc còn về chơi với em. Nó biết hôm nay em phải ở nhà một mình, sợ em buồn mà... - Min tiếp tục vô tư nói

- Mà hyung lại làm Hyukie hyung giận à? Nói cho hyung biết nhé, dạo này Hyukie phải tập vũ đạo nhiều nên mệt lắm, sức khỏe giảm sút thấy rõ luôn. Hyung không chăm sóc cho cẩn thận kẻo con Khỉ đó ốm lăn ra đấy không ai lo phần dance đâu - Kyu bồi thêm

Tai anh như ù đi. Vậy là cậu hi sinh nhiều như vậy chỉ vì anh sao? Vậy mà anh chỉ biết ngồi đó trách thầm cậu. Mạnh bạo đẩy hai con người kia ra, anh phóng như bay ra ngoài. Anh chạy khắp công ty, miệng không ngừng gọi tên cậu. Gặp ai anh cũng chặn lại hỏi, nhưng chẳng ai biết cậu ở đâu. Lòng anh như có lửa đốt. Bảo vệ nói cả ngày nay cậu chưa ra khỏi cổng SM, vậy cậu ở đâu được chứ? Mưa đang ngày một nặng hạt, hoàn toàn không có dấu hiệu dừng.

Mưa! Phải rồi. Chỉ còn một chỗ anh chưa tìm. Anh chạy nhanh lên sân thượng, thiếu điều nhảy hai ba bậc một nữa. Đạp tung cánh cửa, anh hoảng hốt nhìn thân hình bé nhỏ của cậu, bất động hoàn toàn dưới màn mưa. Không suy nghĩ, anh nhanh chóng bế cậu về KTX. Người cậu ướt không chừa chỗ nào, lại nóng hừng hực làm anh càng lo hơn. Miệng không ngừng lẩm bẩm câu xin lỗi, anh đưa cậu về trước con mắt ngỡ ngàng của KyuMin. Nhưng rồi ai cũng lo việc nấy ngay: Min đi nấu cháo, Kyu lấy khăn và máy sấy trong khi anh cẩn thận thay đồ và lau khô tóc cho cậu, đồng thời quấn chăn để cậu đỡ lạnh. Sau cùng, chỉ còn anh ở trong phòng với cậu. Nhìn đôi mắt thâm quầng và đôi môi tím tái ấy, anh càng tự trách bản thân nhiều hơn. 

Sau một khoảng thời gian dài vô tận, anh mừng đến suýt hét lên khi thấy cậu từ từ mở mắt. Vừa nhín thấy anh, Hyukjae đã chui tọt vào chăn, cuộn tròn một cục nhất quyết không chịu ra. Mừng chưa được bao lâu anh đã lo sốt vó, vội vàng lay cái "cục" kia:

- Hyukie, ra đây đi em. Ngạt thở bây giờ.

- Anh... đi đi... tôi... ghét... anh... lắm... - cái "cục" lại thổn thức

- Anh biết lỗi rồi mà. Ra đây ăn cháo rồi uống thuốc đi em, kẻo lại bệnh nặng hơn bây giờ.

- Mặc kệ... tôi... đi... ra... ngoài...đi...

- Thôi nào Hyukie. Em không muốn làm ảnh hưởng đến nhóm chứ? Teukie hyung sẽ nói sao nếu thấy em ốm vậy?

Anh mỉm cười chiêm ngưỡng "hiệu lực" của câu nói vừa rồi. Cậu yếu ớt tung chăn, ngồi dậy đưa tay định với bát cháo. Nhưng anh đã nhanh tay hơn. Anh cẩn thận xúc một thìa, thổi cẩn thận rồi đưa đến gần miệng cậu. Cậu mím môi quay đi, nhưng anh đã lại dọa:

- Nào, mấy hôm nữa mình comeback trên M!Countdown đấy, em mà ốm thì diễn kiểu gì đây hả?

Hyukjae mím môi, rồi quay lại ngoan ngoãn há miệng cho anh đút cháo. Cuối cùng, sau khi ăn hết bát cháo và uống thuốc, cậu lại chui tọt vào chăn, Anh mỉm cười, nằm xuống bên cạnh cậu rồi đưa tay ôm cái "cục" tròn tròn ấy vào lòng. Còn mệt lắm, nhưng cậu vẫn yếu ớt giãy giụa. Thừa lúc cậu không để ý, anh giật mạnh cái chăn ra, rồi tung nó đắp lên cả hai người.

Khẽ đặt một nụ hôn lên má nhưng cậu né liên tục, anh thở dài ôm cậu vào lòng, để đầu cậu lên cánh tay mình mà vỗ về:

- Anh xin lỗi Hyukie. Là anh sai, là anh ích kỷ. Em đừng giận nữa được không?

- Bỏ tôi ra, đồ điên. Tôi ghét anh lắm, đi mà kiếm ai chịu yên phận làm uke ấy, tôi không có rảnh - cậu khóc to

- Đừng khóc nữa, hôm nay Heechul hyung sang thăm nhóm. Em khóc to hyung ấy vào băm anh ra bây giờ...

- Thế càng tốt, tôi cứ khóc đấy. Khóc cho Chullie hyung vào băm anh ra làm chả cá... OA OA OA OA OA... uhm uhm...

Vâng, đó chính xác là những gì mà Hyukjae có thể nói vào lúc này. Bởi Donghae đã kịp chăn tiếng khóc của cậu bằng một nụ hôn. Mặc cho cậu đấm đá phản đối, anh vẫn ngoan cố luồn chiếc lưỡi hư hỏng của mình vào trong miệng cậu, khám phá mọi ngóc ngách trong đó. Mùi dâu từ cậu khiến anh ngây ngất. Anh tham lam mút mát môi dưới của cậu rồi lại tiếp tục công cuộc khám phá khuôn miệng cậu, bắt cậu phải đáp trả. Trong vô thức cậu vòng tay ôm lấy cổ anh, cố tình kéo cho nụ hôn sâu hơn. Có lẽ anh sẽ không dừng lại cho đến khi cậu bắt đầu lả đi vì thiếu khí.

Tiếc nuối buông cậu ra, anh nhẹ nhàng hôn lên trán cậu rồi vòng tay ôm cậu vào lòng. Tay anh luồn vào mái tóc nâu mềm mại của cậu rồi nhẹ nhàng nói:

- Vậy là tha cho anh rồi nhé?

- Anh nhớ đó, từ nay em không theo chân anh mà dọn dẹp hầu hạ như trước nữa đâu - cậu giận dỗi nói

- Anh biết rồi, từ nay đến lượt anh làm cho vợ anh, ok? *hôn má*

- Dẻo mỏ *đánh*

- Nhưng... em cũng có tội biết không hả? *lườm*

- Em có tội gì? *tròn mắt*

- Giận anh mấy thì giận, sao em lại nằm dầm mưa trên sân thượng như thế? Nếu anh đến muộn một chút thôi thì sao hả? Em có biết anh đã lo như thế nào không? *lườm*

- Hae... em biết lỗi rồi mà... *run run*

- Tội này nặng à nha, phải PHẠT!

- Không, bỏ em raaaaaaaaaaaaaa...

WARNING: YAOI

Không để Hyukjae phản kháng, anh mạnh bạo chiếm lấy đôi môi cậu. Anh mút mát môi dưới một cách mạnh mẽ, rồi luồn lưỡi vào bên trong khoang miệng nhỏ bé, bắt cậu đáp trả nụ hôn. Cậu yếu ớt phản kháng, nhưng đôi anh tay đã giữ lấy tay cậu như gọng kìm, làm cậu không thể nhúc nhích. Nụ hôn của anh ngày càng mạnh mẽ và có phần chiếm hữu hơn. Không còn cách nào khác, cậu đành để mặc, muốn ra sao thì ra. Đôi tay gầy rụt rè vòng qua cổ anh, nụ hôn càng trở nên ướt át và mạnh mẽ.

Chơi đùa với đôi môi cậu chán, anh trượt dần nụ hôn xuống cổ cậu. Làn da trắng mịn của cậu làm anh ngây ngất. Anh say mê rải lên đó những dấu hôn đỏ ửng, đánh dấu việc cậu là của anh. Tiếng rên rỉ gợi tình của cậu lại càng kích thích con thú trong anh hơn. Tay anh lần mò xuống, tháo bung hàng cúc áo rồi luồn vào sờ soạn khắp làn da mềm mại của cậu. Rồi anh nhấc người cậu lên, lột phăng cái áo ném nó xuống đất.

Anh di chuyển nụ hôn xuống hõm vai và khuôn ngực phập phồng quyến rũ của cậu. Những dấu hôn đỏ ửng cứ xuất hiện không ngừng dưới đôi môi ma mị của anh. Rồi anh đưa lưỡi mân mê đầu nhũ của cậu, trong khi tay lại vuốt ve đầu nhũ bên kia làm nó căng cứng.

- Ar... arg... Hae... ahhhhhhhh~

Tiếng rên rỉ của cậu ngày một tăng. Nhiệt độ cơ thể của cả hai nóng dần lên mặc cho cái điều hòa đang chạy hết công suất. Anh đưa tay xuống lột phăng cả quần ngủ lẫn chiếc boxer của cậu ra, cho chúng đoàn tụ với cái áo. Giờ thì toàn bộ cơ thể tuyệt mĩ của Hyukjae đã phơi bày hoàn toàn dưới anh. Dục vọng trong anh tăng lên một cách không kiểm soát. Anh đưa tay vuốt ve cái đó của cậu khiến nó cương cứng lên. Cậu nắm chặt drap giường, mồ hôi túa ra như tắm. Anh thích thú cúi xuống thì thầm vào tai cậu:

- Em thật hư hỏng Hyukie ah~

- Em... hư... hỏng... lúc nào.... argggg... - cậu rên to khi anh bất ngờ bóp mạnh cái đó của cậu

- Em quyến rũ anh, như vậy là quá hư hỏng rồi...

Anh nhếch mép rồi trườn xuống ngậm toàn bộ chiều dài cái đó của cậu vào miệng. Cậu rên to vì khoái cảm bất ngờ ập tới. Anh dùng lưỡi liếm dọc chiều dài cái đó của cậu, rồi đánh lưỡi vào cái lỗ nóng bỏng. Cậu cong người khi anh dùng răng day day đầu cái đó, rồi lại mút mát thật mạnh.

- Hae... em... sắp... argggg...

- Cứ ra đi em, đừng kiềm chế lại...

- Argg~

Cậu không chịu nổi nữa. Toàn bộ thứ đó của cậu ra trong miệng anh, bất giác anh nuốt vào. Cậu nhìn anh kinh hãi:

- Sao anh nuốt? Bẩn lắm đó...

- Bĩnh tĩnh nào cưng, em ngon lắm đó...

Cậu đỏ mặt sau câu nói của anh, cũng vì vậy mà cậu không để ý đến ngón tay anh ở gần cái lỗ của mình...

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Cậu la lên khi anh đưa ngón thứ nhất vào. Rồi ngón thứ hai, thứ ba... Cậu cảm giá như cửa mình của mình bị nong rộng ra hết cỡ. Cậu oằn người, đau đớn. Anh thấy vậy cũng xót lắm chứ, vội vàng vuốt dọc sống lưng cậu, nhẹ nhàng nói:

- Anh xin lỗi, chịu khó chút đi em...

- Ah... đau... Hae...

Anh rút ba ngón tay của mình ra, rồi vội vàng cởi bỏ những thứ còn vướng víu. Cậu chưa kịp cảm thấy hụt hẫng thì anh đã đưa cái đó của mình vào...

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Cậu la còn to hơn khi anh bắt đầu đưa đẩy phần thân dưới. Đau... đau lắm chứ... Cậu rên rỉ mỗi lúc một to khi anh ngày càng đưa vào sâu và mạnh hơn. Anh thấy cậu đau cũng xót lắm, nhưng dục vọng đã lấn át trút lí trí cuối cùng rồi. Anh tiếp tục đưa đẩy mạnh bạo, tay anh không ngừng vuốt ve cái đó của cậu khiến cậu tiếp tục rên rỉ thật gợi tình.

- Hae... ah... đau... - cậu vừa khóc vừa nói

- Hyukie... anh xin lỗi... cố lên nào...

- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Cậu ra đầy tay anh, còn anh ra bên trong cậu. Anh nhanh chóng rút cái đó ra rồi nằm xuống bên cạnh cậu, nhẹ nhàng hôn lên trán, lên mắt và lên môi cậu. Tiếng nút lưỡi không ngừng vang lên trong phòng. 

Anh buông cậu ra, kéo chăn đắp cho cả hai rồi nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu.

- Đau không em?

- Ánh thử nằm dưới đi xem có đau không? - cậu lườm anh một cái rõ dài

- Anh xin lỗi, tại em quyến rũ quá mà... 

- Thôi, khỏi xin lỗi, đây không có hơi giận anh...

- Hyukie, anh xin lỗi mà. Vợ ơi... - anh ôm cậu năn nỉ

- Coi như là em chuộc lỗi với anh, vì đã không hiểu anh... - cậu thì thầm trên ngực anh - Em xin lỗi...

- Không, người có lỗi là anh mà. Hyukie chăm sóc anh tốt vậy mà anh lại giận, là anh sai... - anh vội nói

- Coi như chúng ta đều sai, hi hi... - cậu bật cười

- Đúng, chúng ta đều sai... nhưng...

- Nhưng sao?

- Nhưng... em vẫn rất quyến rũ baby ah~ *cười gian*

- Không... bỏ em ra... *giãy giụa*

- Ngoan nào baby, đừng để anh phải nặng tay...

- KHÔNG, KHÔNG AAAAAAAAAAA... uhm uhm...

Anh chặn môi cậu lại bằng một nụ hôn, rồi nằm đè hẳn lên cậu, chuẩn bị cho một cuộc hoan lạc mới...

----------bên ngoài------------

- Hyunie, quay được chưa? - Sungmin thì thầm

- Yên tâm đi Minnie, âm thanh sống động, hình ảnh sắc nét, chất lượng cao miễn chê - Kyu nháy mắt

- Lâu lâu về thăm mấy đứa lại được coi phim, may mắn thật - Heechul nín cười

- Nhưng Hyukie hyung đang ốm mà, liệu như vậy có ổn không? - Wookie thắc mắc

- Yên tâm đi Wookie, nó sẽ không ốm được lâu đâu - Yesung phán

- Thôi tập trung coi phim nhanh, lâu lắm mới có phim coi mà bị mấy đứa phá - Kangin mắng

Thế đấy, mạnh ai người đấy lo. Bên trong làm thì cứ làm mà bên ngoài xem thì cứ xem. Chả biết tối đó Hyukjae bị hành bao nhiêu lần mà sáng hôm sau, leader Teukie đáng kính phải năn nỉ, ỉ ôi anh quản lí cho vợ chồng nhà đó nghỉ một hôm. Chứ với tình trạng đấy thì chắc chắn là Hyuk không thể làm việc còn Hae... thì phải ờ nhà mà chăm chứ sao nữa...

Lại một chuyện tình đáng yêu, mở đầu bằng hờn ghen, diễn ra bằng nước mắt và kết thúc bằng...

- LEE DONGHAE ANH ĐI CHẾT ĐIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII

End fic

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top