Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Liên Hoa Ổ mém bị thổi bay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bát Bách Bỉ Khâu Ni hòa nhã đi đầu, nàng cúi người trước nam tử áo tím kia, hắn khinh thường một đàn yêu quái trước mặt nhưng rốt cuộc lại cho họ vào trong, kêu các môn sinh chuẩn bị cho họ vài gian phòng.
Giang tông chủ Giang Vãn Ngâm rất ác cảm với tà đạo, bất quá bọn họ cũng không có ác ý, giúp người một chút, tích đức không thì hương quả Giang gia sẽ tuyệt hậu mất.
Sau bữa cơm tối, Tình Minh cùng các thức thần khác được đưa về phòng nghỉ ngơi ngày mai lại tiếp tục tìm cách trở về...
######
Tỉnh dậy trong cơn ác mộng, Giang tông chủ trán nhễ nhại mồ hôi, y miết lấy chiếc nhẫn trên tay, miết đến ngón tay trắng bệch, y rời giường, quyết định đi dạo cho khuây khỏa.
Ngồi nhìn ngắm hồ sen to nhất đẹp nhất Liên Hoa Ổ, để từng cơn gió thổi vào lạnh thấu cả xương, hắn khóc, lần nào mơ về giấc mộng ấy hắn cũng khóc, một Giang tông chủ cao ngạo chẳng qua cũng chỉ là vẻ bề ngoài, không ai nhận ra hắn, nỗi đau mất đi phụ mẫu của hắn... ám ảnh cả đời hắn...
- Nhân loại ngu xuẩn, nếu không thể chịu đựng tại sao lại phải chịu đựng?
Một giọng nói cất lên vô cùng sát phong cảnh. Thần sử Hoang đứng sau lưng Giang tông chủ từ lúc nào...
- Ngươi hiểu gì chứ...
- Nhân loại các ngươi quá yếu đuối, tầm thường, ngu muội/ đã bỏ bớt 1000 câu từ/. Ngươi một mình chịu để làm gì? Cứ nói ra hết là được, còn cần phức tạp đến thế? Sư huynh ngươi, tỷ tỷ ngươi đều quý mến ngươi như vậy.
Giang tông chủ vung roi, điện quang tím thẫm kêu xèn xẹt những tiếng khó nghe.
Hoang mặt vẫn không thèm để ý:
- Trời sắp mưa rồi
Y đứng lên, nhìn xuống Giang tông chủ bằng ánh mắt khinh miệt:
- Nhân loại ngu xuẩn, ta nói ngươi, tại sao đã từ lâu trong lòng tha thứ cho sư huynh ngươi miệng lại không nói ra?
- Ta và thứ tà đạo như hắn không đội trời chung!
Giang tông chủ càng rót thêm cuồng nộ vào Tử Điện
- Nhân loại ngu xuẩn
Thần sử Hoang buôn ra một câu nhẹ tênh. Nhân loại quá khó đoán, dối gạt người khác, dối gạt bản thân, nực cười thật nực cười.
Giang tông chủ như trở nên mất bình tĩnh hơn khi nghe kẻ khác nhắc tới sư huynh y, vung ra một roi Tử Điện với toàn bộ sức lực nhưng vị thần kia thân pháp nhanh nhẹn né tránh:
- Nhân loại như ngươi không biết tự lượng sức?
Hắn giơ tay, những tinh tú trên trời như lay động mà phóng xuống chổ Giang tông chủ nhưng chỉ nghe một tiếng nổ thật mạnh, Giang tông chủ vẫn an toàn đứng đó, Nhất Mục Liên thì đang chắn trước y:
- Thần sử đại nhân cầu nương tay!
- Phong thần... nhân loại ngu xuẩn này dám tấn công thần, một loại phỉ bán này ngươi nói nên làm gì?
Hoang vốn đã không có thiện cảm nhân loại, những kẻ tự cao ( như hắn) lại càng ghét hơn. Nhất Mục Liên vẫn như cũ đứng chắn trước Giang Trừng.
- Dù gì một vị thần làm hại lương dân là sai trái...
Thế nhưng mặc kệ Nhất Mục Liên hết sức ngăn cảng, Giang Trừng cùng Hoang vẫn cứ như vậy đấu nhau trời long đất lở, tưởng chừng Liên Hoa Ổ cũng mém bị thổi bay, thẳng đến khi Thanh Hằng Đăng dùng thuật rút quỷ hỏa của Hoang đi hắn mới ngừng chiến.
- Ta nói có gì sai chứ? Tên nhân loại này dối gạt lương tâm, hận thù cùng sư huynh hắn, vì chấp niệm u mê. Đáng khinh
Tình Minh đại nhân cười khổ:
- A Hoang... chuyện này cũng không cần ngươi nói đâu, việc nhà bọn họ để họ tự quyết, ngươi xem, nếu nơi này hư hỏng aba lấy đâu ra tiền mà bồi thường?
Giang tông chủ một mặt đầy tức giận, tỷ tỷ hắn- Giang Yếm Ly phải chạy từ nhà chồng qua để dỗ dành đệ đệ mình, còn phải nấu canh sườn củ sen để đệ đệ ăn hạ hỏa. Kim Tử Hiên- phu quân Giang Yếm Ly nhìn thê tử mình chăm lo kẻ khác( dù đó là đệ đệ) cũng cực kì không vừa mắt. Nói trắng ra là con chim công này đang ghen. Tại sao chứ? Thức ăn do thê tử hắn làm là cao lương mĩ vị để một mình hắn thưởng thức mà thôi! Không có phần kẻ khác!!!
######
Nhóm Tình Minh sau mấy hôm gây sự tại Liên Hoa Ổ cuối cùng cũng phải cáo biệt rời đi. Nếu cứ ở lại chỉ sợ một ngày nào đó Hoang cùng Giang tông chủ đánh nhau sẽ sập nơi này mất.
Bọn họ rời đi, tiếp tục tìm đường trở về, nhưng hành tình kia thật sự vẫn còn xa lắm...
####
Thật sự tình huống mị nghĩ ra rất nhiều luôn nhưng khi viết ra lại ngáo không tưởng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#fanfic