Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

60

Có lẽ các vị đạo hữu không biết, Hiểu Nghiêm chính là một đứa nhỏ được Hiểu Tinh Trần và Tiết Dương nhặt về nuôi. Hiểu Nghiêm lớn hơn Hiểu Kính hai tuổi, lúc được Tiết Dương cứu về trên người đầy thương tích, hơn nữa nơi tư mật còn bị xâm hại. Nhưng sau khi tỉnh dậy, Hiểu Nghiêm lại liên tục chắc chắn bản thân là từ nơi khác tới, hơn nữa đã chết rồi. Tiết Dương và Hiểu Tinh Trần không có lời dị nghị nào cả, sau khi biết Hiểu Nghiêm không có nơi để đi mới giữ lại làm con nuôi. Không ngờ được lúc Hiểu Nghiêm bảy tuổi được gửi tới Lam gia theo học, liền không trở về được nữa.

Hiểu Kính ở Vân Thâm Bất Tri Xử theo học, học cùng một lớp với đám môn sinh nhỏ hơn bọn Lam Uyển vài tuổi, ở trong lớp thuộc nhóm người ưu tú nhất, mười ba tuổi liền có thể tự mình đi săn đêm bên ngoài, vài tháng mới trở về Lam gia một lần. Lần này trở về, là để đeo mạt ngạch. Vạn vạn không ngờ tới, vừa mới trở về liền biết được tiểu đệ của mình cũng bị lừa vào cửa Lam gia rồi. Hiểu Nghiêm bạo huyết, rút kiếm muốn tìm Lam Lam chém chết. Lam Trúc đang cùng với Lam Trạm luyện chữ trong tĩnh thất, nghe xong liền vội vàng chạy đi cản người.

"A Nghiêm, ngươi bình tĩnh. Vân Thâm Bất Tri Xử cấm đánh nhau."

Hiểu Nghiêm nộ khí sung thiên, muốn giằng Lam Trúc ra: "Trúc Quân ngươi buông ta ra. Ta phải chém chết tên tiểu tử Lam Lam kia."

Lam Trúc lại càng không thể thả người đi, kéo Hiểu Nghiêm lại: "Như vậy càng không được. Vân Thâm Bất Tri Xử cấm sát sinh. Ngươi từ hôm nay là người Lam gia, giết người đồng môn sẽ bị phạt giới tiên đấy."

Hiểu Nghiêm: "Ta mặc kệ. Ta phải chém hắn. A Kính không thể gả cho hắn được."

Lam Trúc giữ không được người quay sang giữ kiếm, bàn tay bị lưỡi kiếm sắc bén cắt rách, máu chảy xuống vấy lên bạch y của hai người: "Ngươi nghe ta nói đã."
Hiểu Nghiêm cái gì cũng mặc kệ: "Ta không nghe. Ngươi không buông, ta chém ngươi trước."

Lam Trúc giữ không được nữa, đành phải đem tội ném cho trưởng bối: "Đó là quyết định của cha chúng ta đấy."

Hiểu Nghiêm nghe tới "cha chúng ta" liền ngưng lại ngay lập tức, sững sờ nhìn Lam Trúc: "Trúc Quân, ngươi vừa nói cái gì?"

Lam Trúc cuối cùng cũng cản được người, thở ra một hơi mới nói: "Là cha ngươi và cha ta bàn trước, sau đó đã hỏi qua A Kính, hắn cũng chịu rồi. Cho nên cha ngươi mới đồng ý gả A Kính cho A Lam."

Hiểu Nghiêm: "Ngươi sẽ không gạt ta đó chứ?"

Lam Trúc: "Ngươi xem với tính tình của A Lam, sẽ có thể bức được A Kính gả cho hắn sao?"

Hiểu Nghiêm môi giật giật: "...đương nhiên không thể."

............................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top