Tương Ly Cận
Hồng trần như một giấc mộng,
Chứa đựng bao nhiêu hồi ức.
Thuở thiếu niên lần đầu gặp gỡ
Người mãi trong tâm trí ta.
Tình nồng vấn vương không dứt
Lắng nghe ai thổi Trần Tình
Lòng ta thổn thức thâu đêm.
Thế nào là yêu một người?
Dường như ta đã hiểu rõ...
Mượn hoa rơi trong đêm tuyết
Vùi lấp tâm tư bủa vây.
Nào mong tỏ ý người thương
Nào biết ước hẹn chung đôi
Nào dám nói lời tương cận.
Ta đã thấy những giọt lệ
Khi bóng người dần khuất xa.
Chưa từng nói lời ly biệt
Nào biết mai này cách xa
Tương phùng sợ không quen biết
Càng sợ nhìn nhau không nỡ rời
Chỉ biết ôm ấp ảo mộng
Chờ người hướng về phía ta...
_§杜黄小龟§_ Tương Ly Cận
(Không hiểu sao khi mình xem AMV phim Trần Tình Lệnh này lại có một chút buồn man mác. Kết hợp với bài hát Túy Xích Bích trong AMV lại dâng tràn cảm xúc sáng tác của mình hơn. Có phải đắm chìm trong cảm xúc nhân vật thì sự yêu thích càng tăng không? Trải qua ly biệt đến tương phùng thì Lam Trạm mới nhận ra người mình muốn bảo vệ, tương cận là ai? Càng cuốn theo truyện, mạch cảm xúc càng thêm đứt đoạn. Không chỉ chi phối tâm trạng mà còn có nhiều suy tư. Có lẽ mình đã quá nhập tâm rồi(^.^)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top