Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi gặp được Tống Thiên Bình, Song Ngư và cô bé có nói chuyện với nhau một chút, khi cảm thấy có thể sống chung được, liền đồng ý để cô bé dọn vào ngay trong đêm. Người đi cùng Thiên Bình có chút quen mắt, dường như Song Ngư đã gặp ở đâu đó, nhưng trí não cô lại chẳng đủ tinh lực để nhớ ra tên đối phương, đành tự cho bản thân suy nghĩ nhiều, không truy hỏi gì thêm. Dẫu sao cũng là người quen của Thiên Bình, cô cũng chỉ là bạn cùng nhà với cô bé, đâu phải gia đình mà tra hỏi lung tung.

Với lại, nhìn người đàn ông cũng đứng đắn, Song Ngư trước nay đều tin vào mắt nhìn của mình, kiểu người như này, nhất định không phải loại đểu cáng, ăn hiếp con gái nhà lành.

Để tránh làm phiền đôi bạn trẻ, Song Ngư, sau khi mời hai người ở lại ăn tối, đã chuồn lên phòng ngủ từ lúc nào. Phòng khách bên dưới giờ chỉ còn Thiên Bình và Nhân Mã, cùng đống vali chưa kịp dỡ ra. Đoàn Nhân Mã vốn là đàn em khoá dưới của Ma Kết, nhưng trong tình bạn của đám con trai, tuổi tác vốn không quan trọng. Vậy nên mỗi khi gặp nhau, cả hai luôn coi nhau như người bằng tuổi, về sau, Nhân Mã còn đầu quân cho Ma Kết, trở thành một trong hai thành viên của nhóm nhạc đang nổi hiện giờ, cũng có thể nói là tân binh của công ty Superior. Chính vì sự gần gũi giữa Ma Kết và Nhân Mã cũng giúp cho Thiên Bình cảm thấy đỡ xa lạ hơn, ngay từ giây phút gặp mặt lần đầu tiên, Thiên Bình liền cảm thấy, có thể nhờ cậy Nhân Mã cả đời.

- Anh đang suy nghĩ gì thế?

Thiên Bình kéo vali vào phòng ngủ ở tầng hai, bên trong phòng tương đối rộng và sạch sẽ, thậm chí còn có cả điều hoà cùng một tủ quần áo rộng, thảm chùi chân để ở trước cửa phòng cũng có. Ban đầu, Thiên Bình không quá hi vọng về kiến trúc căn nhà hay phòng ngủ cá nhân, nhưng khi bước vào rồi mới thấy, nơi này thực sự rất phù hợp. Mặc dù chẳng thể rộng rãi như biệt thự Tống gia, nhưng sự ấm áp mà căn nhà của Song Ngư đem đến, vẫn khiến Thiên Bình cảm thấy hạnh phúc trong lòng.

Đôi khi, cuộc sống không nhất thiết phải là sự xa hoa phú quý, nó chỉ đơn thuần là mái nhà ấm áp mà thôi.

- Không có gì. Chỉ là anh nhìn chủ nhà ban nãy có chút quen mắt, hình như là stylist mới của chị Sư Tử. Đợt trước anh có nói chuyện với Ma Kết, có thấy ảnh cô ấy trong đống hồ sơ.

Kéo chiếc vali còn lại của Thiên Bình vào phòng, trí nhớ của Nhân Mã rốt cuộc cũng đã quay về với chủ, hoá ra là nữ stylist mới mà công ty Superior cất công mời về. Nhân Mã vốn không biết đến danh tiếng của Song Ngư, so với các stylist kì cựu khác, thực sự, cái tên Đình Song Ngư quá đỗi mờ nhạt. Phải cho đến khi tận mắt nhìn những thiết kế mà cô làm, những trang phục mà các ca sĩ mặc lúc lên sân khấu, Nhân Mã mới thực sự khâm phục khả năng của Đình Song Ngư.

Có những người thực sự rất tài giỏi, nhưng vì không được trời phù hộ, không có nổi cơ hội thể hiện bản thân. Tài năng vốn dĩ là thứ cần phải trui rèn, nhưng sự dậm chân có thể khiến nó dần lụi tàn đi, mất đi thứ sao sáng vốn có của một con người.

- Là chị ấy sao? Thảm nào em nhìn cũng có chút quen mắt, chị Sư Tử nhắc về chị ấy suốt mà.

Vốn sinh sống cùng một nhà với đại minh tinh Tống Sư Tử, Thiên Bình dù muốn hay không, ít nhiều cũng nghe được chuyện công việc của chị. Dạo gần đây, chị Sư Tử đặc biệt vô cùng phóng khoáng, nghe dì Trương nói là mời được nữ stylist yêu thích của chị về chiêu mộ cho công ty Superior, vậy nên, tâm tình đại tiểu thư Tống gia mới thoải mái như vậy. Kì thật, trong ba anh em Tống gia, chị Sư Tử là người kĩ tính trong việc ăn mặc nhất. Có lẽ do chị đã bước chân vào giới giải trí từ khi còn nhỏ, kinh phong nhiều loại người, vậy nên, đối với trang phục dùng để lưu diễn, lại đặc biệt chú trọng nhiều hơn.

Vậy mới nói, "cây cổ thụ" như Tống Sư Tử thực sự vô cùng khắt khe với nhân viên dưới trướng. Đổi lại, đãi ngộ mà đại minh tinh đem đến cực kì nhiều, dù có vất vả mấy cũng vô cùng xứng đáng.

- Kể như vậy cũng tốt. Em ở chung nhà với stylist của chị Sư Tử, anh cũng yên tâm hơn. Nãy giờ Ma Kết gọi anh bốn cuộc rồi, kiểu gì mai đến công ty, anh cũng bị gọi vào phòng giám đốc cho xem.

Nhắc đến đứa bạn luôn bao bọc em gái thái quá, Đoàn Nhân Mã không khỏi rùng mình. Nhớ hồi xưa khi Thiên Bình còn nhỏ, có đợt, anh mạnh bạo đưa cô ra ngoài chơi, không may hai đứa bị chó đuổi, tuy không bị cắn nhưng lại bị trầy xước. Đến khi đưa Thiên Bình trở về nhà an toàn, Nhân Mã lại được tặng một đợt giáo huấn về tình anh em thiêng liêng của Tống gia, chỉ thiếu nước muốn sủi bọt mép vì ù tai và mệt mỏi. Giờ nhớ lại, ngoài buồn cười ra thì là rùng mình, bởi người ta có câu, muốn chọc Ma Kết giận, cứ làm thương Thiên Bình là được. Mỗi khi nghe được câu này, Thiên Bình chỉ biết cười xoà. Cô biết, Ma Kết lo cho mình rất nhiều, nhưng giờ cô lớn rồi, cũng cần có cuộc sống riêng, cả anh cô cũng thế, đâu thể bao bọc nhau mãi được. Cô chỉ mong Tống thiếu gia sẽ sớm được tìm được ý trung nhân, chứ cũng hai mươi chín tuổi rồi, cũng nên nghĩ đến chuyện yên bề gia thất.

- Xong cả rồi. Cảm ơn anh về ngày hôm nay nhé.

Thiên Bình tiễn Nhân Mã ra đến tận cửa, không quên nói lời cảm ơn anh. Cô đã nhờ Nhân Mã rất nhiều việc, nếu tính từ nhỏ đến tận giờ, thật sự nhiều đến mức không thể đếm xuể. Mặc dù cô cũng có những mối quan hệ khác, nhưng chỉ có Đoàn Nhân Mã mới đem cho cô cảm giác an toàn như vậy. Lâu dần thành quen, mỗi khi có chuyện, cô đều tìm đến Nhân Mã. Anh cũng không hề bài xích chuyện cô xuất hiện ngày một nhiều hơn trong cuộc sống của anh, có thể nói, Thiên Bình nằm trong diện đặc biệt, chỉ sau gia đình anh mà thôi.

- Không có gì. Giúp em anh cũng phát hiện ra được nhà stylist của chị Sư Tử, coi như cũng là một công đôi việc rồi.

Nhân Mã cười xoà, hoàn toàn không đặt nặng vấn đề phải dành nguyên ngày nghỉ chỉ để giúp Thiên Bình tìm được chỗ thuê nhà hợp lý. Hai người nói chuyện thêm với nhau một lát nữa, cho đến khi Nhân Mã ngồi lên ghế lái, còn Thiên Bình chỉ chào tạm biệt anh qua cửa kính xe.

- Về cẩn thận nhé.

Thiên Bình dặn, sau khi nhận được cái gật đầu của người kia, cô mới yên tâm đi vào trong nhà. Căn nhà lại trở về sự yên tĩnh vốn có của nó, nhưng cô lại vô cùng thoả mãn với điều này. Có lẽ do đây là mái nhà đã đi cùng chị chủ, xung quanh đều là những ký ức ấm áp từ bé đến lớn, Thiên Bình dù không phải người trong nhà Song Ngư, cũng cảm thấy thập phần ấm áp.

Có lẽ đó chính là tình cảm gia đình, giữa cha mẹ với con cái - thứ tình cảm mà không biết từ khi nào, Thiên Bình đã cảm thấy quá đỗi xa vời.

....

Quả nhiên, đúng như những gì Nhân Mã đã dự liệu từ trước, anh đã bị triệu tập để gặp Tống Ma Kết. Mà có vẻ hơi sớm hơn dự liệu, bởi thay vì gặp nhau ở phòng giám đốc vào sáng hôm sau, hai người họ lại gặp nhau ở quán bar vào tối muộn hôm đó. Thậm chí, còn có người đi cùng để hóng chuyện, còn ai khác ngoài thành viên còn lại của nhóm nhạc - Phi Song Tử, người mà Nhân Mã cung kính gọi là anh Phi.

Hai người đều thân với Ma Kết, nhưng nếu so độ cao thấp, có lẽ Song Tử có chút nhỉnh hơn. Bởi dẫu sao Song Tử và Ma Kết cũng sêm sêm tuổi, so với Đoàn Nhân Mã mới 26, thì rõ ràng, 28 và 29 vẫn gần nhau hơn. Nhân Mã ngồi xuống bên cạnh Ma Kết, tâm trạng nhất thời phức tạp. Anh không biết Ma Kết sẽ làm gì anh, với loại người bao bọc em gái nhiều năm như vậy, quả thực, rất đáng sợ.

- Sao thế? Không cần căng thẳng vậy đâu, Ma Kết không có ăn thịt cậu.

Song Tử ngồi phía bên trái Tống thiếu gia, buông lời trấn an đàn em đang toát mồ hôi hột. Cũng may gu của Phi Song Tử không phải là em gái cưng của Ma Kết, không thì sớm muộn, anh cũng phải chịu cảnh như Nhân Mã đang phải hứng chịu. Tự làm tự chịu thôi, ai bảo đàn em của anh ta lại rung động đúng báu vật của Tống gia chứ.

- Đúng vậy, tôi không có ăn thịt cậu đâu.

Anh không ăn thịt em mới là đáng sợ ấy...

Nhân Mã nuốt nước bọt, cố gắng giảm bớt căng thẳng đang đè nặng trên vai, nhưng có vẻ, không ổn cho lắm. Ma Kết đã uống đến cốc thứ ba, mặt mũi xem chừng vẫn còn tỉnh táo, dẫu sao anh ta cũng đã mời rượu nhiều năm, chút này không có là gì.

- Thiên Bình nhờ cậu chở con bé đến đâu?

- Là chỗ thuê nhà mới của cô ấy, là nhà của stylist mới mà chị Sư Tử đòi chiêu mộ về.

Nhân Mã thành thật khai báo, thà rằng anh nói thật còn hơn vòng vo, cũng đâu ngu mà rước hoạ vào thân. Song Tử nghe thấy hai từ "stylist mới", hai mắt liền sáng rực, ngó nghiêng nhìn cả Nhân Mã lẫn Ma Kết.

- Gì, chị Sư Tử có stylist mới hả? Quá tuyệt, tôi nhìn stylist cũ chẳng ưa chút nào, cách phối đồ quá tệ, chưa kể còn hay vênh mặt. Đợt trước mắng stylist riêng của tôi xối xả, mặc dù cô ta mới là người làm sai.

Có một sự thật mà ai trong công ty Superior cũng biết, được làm việc dưới trướng của những người thâm niên cao như Tống Sư Tử, không chỉ nhận được đãi ngộ tốt từ phía công ty mà quyền lực cũng tăng lên không ít. Bởi chỉ người có tài mới được Sư Tử trọng dụng, cơ mà stylist trước đó của cô là do stylist tiền nhiệm gửi gắm, do tin tưởng vào mắt nhìn người của stylist tiền nhiệm nên mới tuyển dụng vào.

Ai có ngờ...gây ra đại hoạ, cũng may công ty Superior xử lý nhanh gọn, không để lại vết nhơ trên sự nghiệp của Sư Tử. Sau hôm đấy, cô stylist đó cũng bị đuổi việc.

- Đình Song Ngư?

Lục lại trí nhớ giữa đống hồ sơ ứng tuyển, Ma Kết chẳng khó để nhớ ra tên cô gái đó. Đích thân chị Sư Tử yêu cầu anh phải mời bằng được cô ấy về, dù cho hồ sơ ứng tuyển trên bàn, có rất nhiều stylist nổi tiếng khác. Chị ấy bảo, chị thích phong cách mà Song Ngư đem lại, vừa thân thuộc vừa phá cách, đó chính là những gì mà đại minh tinh Tống Sư Tử cần. Chưa kể, Sư Tử cũng là người coi trọng nhan sắc, mặc dù mới chỉ nhìn qua ảnh chụp CV, Ma Kết có thể chắc chắn, nửa phần trăm quyết định của Sư Tử đến từ gương mặt dễ thương nhưng vẫn toát ra nét trưởng thành này.

Ma Kết xoay cốc rượu, nếu anh nhớ không nhầm, mai Đình Song Ngư sẽ đến ra mắt, chính thức trở thành nhân viên của công ty Superior, đồng thời là stylist riêng của "cổ thụ" Sư Tử. Vốn kẻ bận rộn như anh sẽ không quan tâm đến thủ tục chào nhân viên mới, thường chỉ để thư ký Lê lo liệu. Nhưng giờ em gái của anh lại đang sống trong nhà cô ấy, chưa kể, Sư Tử lại tỏ ra cô gái này rất tốt, nếu không gặp thì thật thất lễ.

Một phần là vậy, phần nhiều là anh muốn coi, cô gái tên Đình Song Ngư kia thực chất là người như thế nào. Ma Kết gọi thêm cốc rượu nữa, ba người uống với nhau cho đến khi đồng hồ điểm mười hai giờ đêm, ai mới về nhà người nấy.

Cứ thế, một ngày yên bình khác lại trôi qua nơi thành phố nhộn nhịp này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top