Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mãi đến sáng hôm sau, Đình Song Ngư mới nhớ ra, người đàn ông đi cùng Thiên Bình là ai. Sao cô lại có thể quên mất thần tượng của mình cơ chứ! Song Ngư rầu rĩ trong lòng, không khỏi tiếc cho số phận hẩm hiu. Thần tượng đến tận nhà gõ cửa, vậy mà người làm fan như cô lại nhất thời quên mất thần tượng của mình có gương mặt ra sao! Chuyện này kể cho Cự Giải nghe, chắc chắn Song Ngư có thể nghe được tiếng cười lanh lảnh từ thành phố S vọng lại.

Đúng là...đại ngốc mà.

- Chị Ngư, em đã nấu bữa sáng rồi. Chị xuống ăn nhé?

Thiên Bình khiêm tốn đứng ngoài cửa, gõ ba lần mới lên tiếng gọi. Cô ấy biết không gian riêng của mỗi người quan trọng ra sao, vậy nên, dù đã gõ ba lần để gây sự chú ý, cô vẫn không mở cửa bước vào bên trong. Người ta thường bảo, phòng ngủ là nơi tối kị nhất trong căn nhà, ngay cả người thân còn bị bài xích không được phép vào, huống chi là người mới gặp mặt như Tống Thiên Bình. Mặc dù cô có cảm giác, chị Song Ngư sẽ không quá hà khắc, nhưng vì giữ hình ảnh tốt về bản thân, Thiên Bình cũng chẳng dám làm càn.

- A... Được rồi. Chị cảm ơn em nhé. Chị xuống ngay đây.

Song Ngư trong phòng nói vọng ra, mau chóng xua tan đi cảm giác rầu rĩ vì lỡ mất cơ hội xin chữ ký thần tượng, nhanh nhanh chóng chóng thay quần áo, dường như cũng quên bẵng lý do vì sao Thiên Bình lại quen được người nổi tiếng như Đoàn Nhân Mã. Bữa sáng trôi qua rất yên bình, ít nhất là với Thiên Bình, còn Song Ngư thì đã cuống quýt lắm rồi. Chỉ thiếu nước vừa ăn vừa chạy mà thôi.

- Chị... Ăn từ từ thôi kẻo nghẹn...

Thiên Bình kêu lên thảng thốt khi lần thứ hai trông thấy, Song Ngư suýt nữa lại sặc ly sữa trong tay. Nhìn đồng hồ treo tường trong phòng bếp, cô dường như đã hiểu ra điều gì đó, đoạn lại lấy điện thoại, nhắn tin lén lút sau lưng Song Ngư, xem chừng có chút vội vã.

Đến ngay nhé!

Song Ngư nghĩ bản thân sắp chết thật rồi, rõ ràng đã đặt đồng hồ để dậy sớm, mà giờ đồng hồ thì không kêu, thậm chí còn lăn lông lốc dưới sàn nhà, đủ để cho cô hiểu, bản thân cô lại tự tay phá hỏng một chiếc đồng hồ nữa. Quả nhiên, hai tuần vừa qua chỉ ăn với ngủ đã hình thành thói quen mới cho Đình Song Ngư, từ việc dậy sớm thật dễ dàng mà chuyển thành quá đỗi khó khăn.

Song Ngư gấp rút xỏ chân vào giày thể thao, phong cách ăn mặc của cô từ trước đến nay trông rất đơn giản, nếu không muốn nói là có phần bình thường, không giống như một stylist có khả năng phát triển trong tương lai. Thậm chí, Ngọc Cự Giải còn chép miệng bảo, nhìn cô không khác nào mấy nữ sinh viên đại học, không ai nhìn ra cô đã tốt nghiệp được gần một năm rồi.

- Chị Song Ngư, nếu giờ này đi xe bus đến thì sẽ muộn mất. Em gọi cho bạn em rồi, chị không ngại ngồi xe máy chứ?

Thiên Bình cầm theo túi xách mà Song Ngư để quên ở phòng bếp, hớt hải ngăn cản ý định chạy ra bến xe bus của Song Ngư. Mặc dù Đình Song Ngư không muốn gây nhiều rắc rối cho bạn cùng phòng, nhưng sự thật là thời gian còn lại của cô rất ít, nếu không đến kịp thì sẽ để lại ấn tượng xấu, như vậy còn mặt mũi nào nữa? Song Ngư cảm ơn rối rít sự giúp đỡ của Thiên Bình, khi vừa mở cửa bước ra, cô đã đứng sững lại tầm hai phút.

Đúng là xe máy thật...nhưng sao không nói là xe phân khối lớn chứ!

Song Ngư khóc trong lòng, lần đầu tiên cô ngồi chiếc xe này, quả thực, có chút căng thẳng.

- Xin chào, chị là bạn của Thiên Bình sao? Em là Nhiên Kim Ngưu, 23 tuổi, người sẽ hộ tống chị đến công ty Superior. Chị đã từng ngồi xe phân khối lớn bao giờ chưa?

Kim Ngưu rất mau miệng, cô thuần thục lấy mũ bảo hiểm chuyên dụng cho xe phân khối lớn ra, cẩn thận đội lên đầu Song Ngư. Động tác rất nhanh chóng và dễ dàng, có lẽ, cô gái trước mặt đã làm nhiều đến mức thành quen.

- Chị chưa. Đây là lần đầu chị thử.

- Vậy không sao đâu. Chị cứ bám chắc lấy em là được. Yên tâm nhé, chị sẽ không đến trễ được đâu!

Kim Ngưu bắt đầu rồ ga, tiếng rít quen thuộc của chiếc xe phân khối lớn vang lên giữa không gian tĩnh lặng, khu vực mà Song Ngư sống chẳng có mấy ai đi loại xe này bao giờ. Cô dè chừng ngồi lên, làm theo đúng những gì mà Kim Ngưu dặn, bám chắc lấy người cô bé để tránh bị ngã ra đằng sau. Tiếng xe xé toạc không gian, tiếng gió rít gào bên tai khiến Song Ngư có chút rùng mình, nhưng cũng không đến mức đáng sợ cho lắm.

Có lẽ do tay nghề Kim Ngưu cao, mọi cách lách đều vô cùng điêu luyện, chẳng mấy chốc đã gần đến công ty Superior.

- Mà đợi đã, sao em biết chị làm việc ở công ty Superior? Thiên Bình nói với em sao?

Song Ngư hỏi, cố gắng nói lớn giọng một chút để át đi tiếng gió rít vù vù bên tai.

- Dĩ nhiên, em còn biết chị là stylist mới của chị Sư Tử nữa. Đừng bảo em là chị không nhận ra nhé? Tống Sư Tử và Tống Thiên Bình chính là chị em, còn nữa, giám đốc của công ty Superior cũng chính là Tống Ma Kết.

Kim Ngưu vừa dứt lời, Song Ngư liền cảm thấy, bên tai có tiếng sấm chớp đùng đùng. 

Cuộc sống này...còn gì khiến cô bớt ngạc nhiên không?

Song Ngư nuốt nỗi sợ vào trong, khi chiếc xe phân khối lớn vừa dừng trước cổng công ty, cô đã rối rít cảm ơn Kim Ngưu. Nhận được cái khoát tay đầy sảng khoái từ đối phương, Song Ngư mới đi vào bên trong công ty giải trí lớn nhất thành phố này - công ty giải trí Superior, cái nôi của những diễn viên, ca sĩ và người mẫu đại tài. Quả nhiên, lò rèn người nổi tiếng có khác, đi được vài bước liền gặp một người, Song Ngư phải cố gắng lắm để không chạy chân chó đến xin chữ ký người ta. Dẫu sao cô cũng cần phải giữ hình tượng, đặc biệt khi từ bây giờ, cô đã chính thức trở thành stylist riêng của đại minh tinh hàng đầu thành phố - Tống Sư Tử.

Lại nhắc về mối nhân duyên với nữ minh tinh này, Song Ngư vẫn nhớ lần đầu tiên được gặp "gạo cội" của Superior là trong một sàn diễn thời trang nhỏ nơi thành phố mà cô theo học. Nói là sàn diễn thời trang cho sang, thực chất, nó chỉ đơn thuần là sân khấu nhỏ để các sinh viên theo nghề stylist như cô ấy hoàn thành bài thi tốt nghiệp. Khác với các trường đại học trong cùng một thành phố, ngôi trường mà Song Ngư dành cả thanh xuân và tinh lực để theo học là một ngôi trường vô cùng kĩ tính, từ giảng viên cho đến yêu cầu vào trường và tốt nghiệp đều vô cùng sát sao, mặc dù có chút khổ cực, nhưng sau này khi ra trường, cần câu cơm liền nắm chắc trong lòng bàn tay.

Với những sinh viên về sau được ấn định sẽ trở thành stylist, ngoài học cách phối đồ không chỉ phù hợp với dáng người của bạn diễn, lại vừa phải phù hợp với bối cảnh diễn khi đó, họ còn được trang bị kiến thức về mảng thiết kế trang phục, và năm Song Ngư tốt nghiệp, trường yêu cầu mỗi sinh viên cần phải có ít nhất ba trang phục tự tay thiết kế và may ra, đem làm đề án tốt nghiệp. Khi ấy, tài năng của Song Ngư mới thực sự được nở rộ, không chỉ nhận được điểm cao sau khi ra trường, sau khoảng ba tháng làm việc ở chỗ cũ, liền nhận được lời mời trở thành nhân viên của công ty Superior - điều mà bất kì stylist nào cũng ao ước có được.

Nhấn thang máy lên tầng bốn, khác với các công ty giải trí lân cận, Superior có hẳn một phòng riêng để chào đón nhân viên mới, thay vì bắt họ phải đứng đợi ở dưới đại sảnh như lần Song Ngư mới vào làm ở chỗ cũ. Bên trong ngoài cô ra còn hai người nữa, nếu xét về diện mạo thì cũng phải hơn cô tầm năm đến sáu tuổi. Ý Song Ngư ở đây chính là, so với tổng thể chung những người được chọn đến hôm này, cô chính là đứa có ít kinh nghiệm nhất.

Một chút thả lỏng ban đầu liền biến đi đâu mất, thay vào đó là cảm giác căng thẳng khi phải ngồi chung không gian với những người có kinh nghiệm đầy mình.

- Đợi chút, có phải là Đình Song Ngư không?

Song Ngư có chút bất ngờ khi một người trong số đó gọi tên cô, khi quay sang nhìn liền phát hiện ra, là đàn anh mà cô từng hợp tác khi xưa. Tên anh là Nguyễn Đình Phong - là một trong những nam sinh gây ấn tượng mạnh mẽ nhất trong lòng giảng viên, đồng thời là gương mặt xuất hiện trên bảng vàng khen thưởng hàng năm của trường. Thực chất, Song Ngư và Đình Phong không học cùng khoá, cô vào sau anh vài năm, lần duy nhất có dịp gặp nhau là thông qua cuộc thi do trường tổ chức. Có lẽ do vía may mắn của Song Ngư khá cao, khi bốc thăm người trợ giúp, lại dính ngay vào anh Đình Phong. Cũng nhờ cuộc thi ấy mà hai người mới thân nhau một chút.

Nhân duyên thế nào lại đều trở thành nhân viên của Superior, thật sự quá đỗi trùng hợp rồi.

- Ra em là stylist mới của đại minh tinh sao? Quả nhiên, mắt nhìn người của anh không lầm mà.

Đình Phong phấn khởi tuyên dương, mặc dù có chút hụt hẫng khi bản thân không phải người được chọn, nhưng so với sự hụt hẫng ấy, cảm giác tự hào vẫn chiếm đa số hơn. Từ giây phút được tận mắt trông thấy thiết kế của Song Ngư và quan sát con bé tận tâm với công việc ra sao, Đình Phong vốn đã ngờ ngợ đoán ra, con đường sự nghiệp của Song Ngư sẽ không bao giờ dậm chân tại chỗ.

Mặc dù gặp lại đàn anh rất vui, nhưng niềm vui chưa kịp trọn vẹn thì người trong công ty Superior đã bước vào. Vốn dĩ ở mail hướng dẫn chỉ có đề cập đến thư ký của giám đốc - người thường xuyên là kẻ chỉ dẫn đầu tiên cho mỗi nhân viên khi mới vào công ty giải trí. Nào có ngờ...

- Ôi, là Tống Ma Kết.

Cô gái còn lại trong cả ba người lên tiếng, thành công thu hút sự chú ý của Song Ngư và Đình Phong. Điều đáng nói ở đây, mặc dù Tống Ma Kết là một giám đốc, không hề xuất hiện trên sóng truyền hình, nhưng nhìn ngoại hình của anh ta, Song Ngư không khỏi thất thần.

Đẹp! Quá đỗi đẹp rồi!

Mặc dù cô biết Tống Sư Tử đẹp ra sao, cũng nhận ra Tống Thiên Bình cũng sở hữu nét đẹp mềm mại như nước, nhưng ngay cả người con trai duy nhất trong Tống gia cũng đẹp như thế này... Gen nhà này thực sự quá mạnh rồi!

- Chào mừng mọi người đến công ty giải trí Superior. Từ giờ trở đi, mọi người sẽ chính thức là nhân viên dưới  sự bảo hộ của Superior, rất mong mọi người biết bản thân là ai, bản thân nên làm gì, bất kì ai dù vi phạm một lỗi nhỏ cũng sẽ bị đuổi khỏi nơi này. Tôi mong cả ba người nhớ rõ điều đó.

Nói đến đây, Ma Kết liếc nhìn cô gái đứng phía bên trái, thoáng khiến Đình Song Ngư giật mình. Đây không phải...là cảnh cáo cô đó chứ? Song Ngư cảm thấy sợ, lần đầu tiên ra mắt, chẳng nhẽ đã bị ghim rồi hay sao?

- Giờ mọi người có thể đi theo thư ký Lê để gặp mặt diễn viên, ca sĩ mà mọi người sẽ hợp tác về sau. Riêng cô Đình Song Ngư, ở lại đây, tôi có chuyện muốn nói.

Vốn sẵn ý chí muốn ra ngoài đầu tiên, nhưng ngay khi Ma Kết gọi tên cô, Song Ngư liền cảm thấy, sao tay nắm cửa lại xa tầm với như thế. Đình Phong vỗ vai cô như trấn an, ngay cả cô gái còn lại cũng len lén gửi cô ánh nhìn động viên, hẳn là hai người họ đang nghĩ, Song Ngư đã gây ra đại hoạ gì rồi.

Phải chăng là tình cũ của Tống thiếu gia nên muốn kêu lại để ôn chuyện xưa cũ? - Cô gái còn lại trong nhóm không khỏi suy diễn linh tinh, đủ thứ tưởng tượng cứ thế mà nhảy ra khỏi đầu.

Chiếc cửa ra vào đóng lại sau lời chào của thư ký Lê, Đình Song Ngư hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Tống Ma Kết. Một nam một nữ trong một căn phòng, chưa kể còn là sếp tổng với nhân viên quèn, nếu hôm nay cô toàn thân trở về, nhất định sẽ viết đủ mười trang nhật ký.

- Tôi sẽ không nói vòng vo làm gì, vậy nên cô Đình, mong cô có thể thẳng thắn với tôi.

Tống Ma Kết trước nay đều là người thẳng tính, từ trước đến nay đều không nói vòng vo tam quốc. Đôi khi, tính khí này sẽ làm phật lòng vài người kì cựu trong giới, nhưng từ trước đến nay, vẫn chưa có ai quá bài xích Tống Ma Kết và cách làm việc của anh.

- Tôi nghe nói em gái tôi, Tống Thiên Bình, đang ở trọ nhà cô. Tôi không biết cô cần gì ở con bé, nhưng nó mới chỉ là sinh viên, mong cô có thể thông cảm. Nếu như cô muốn được ưu ái trong công việc ở Superior này, tôi có thể giúp cô, trong khả năng cho phép của tôi.

Ý của Tống Ma Kết chính là, trao đổi sòng phẳng giữa anh và Đình Song Ngư. Song Ngư cho em gái anh ở nhà của cô ấy thì Tống Ma Kết - với cương vị là anh trai đồng thời là sếp lớn của Song Ngư, sẽ đáp ứng một nhu cầu coi như lời cảm ơn vì đã cho Thiên Bình ở lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top