Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sư Tử muốn gọi Ma Kết dậy, nhưng lại đột nhiên nghĩ ra ý xấu. May cho Ma Kết là cậu ta vừa kề mặt đến gần mặt anh, hai mắt Ma Kết đã mở trừng lên, doạ Sư Tử hết hồn.

"Ngủ cũng cảnh giác như vậy. Chậc." Sư Tử tiếc nuối tháo dây an toàn.

"Cậu có ý xấu gì à?" Ma Kết kéo ghế lên, cũng tháo dây an toàn bước ra ngoài.

"Định hôn chú đó." Sư Tử đóng cửa xe, cánh tay gác lên nóc xe cười bỉ ổi với Ma Kết, anh cũng hết nói nổi.

"Nhóc con." Ma Kết nghiến răng.

Hai người lên thang máy, thay vì quẹo phải đi phòng ăn, Sư Tử lại kéo anh sang bên trái hướng toilet mà đi.

"Không phải cậu bảo đi ăn à?" Ma Kết khoé bị khẽ co lại, đi toilet ăn?!

"Thay áo trước, chú mặc nguyên quân phục thế này không nặng à." Sư Tử kéo anh đi, trong cặp táp lại lấy ra một cái áo sơ mi trắng.

Ma Kết lúc này mới ý thức được vừa nãy anh vẫn mặc quần áo tác chiến. Đợi lúc Ma Kết đi từ phòng thay đồ ra, Sư Tử vừa thấy đã vội che mũi tránh cho máu chảy ra ngoài.

"Nhóc con, làm gì đó?" thấy Sư Tử nhìn anh chằm chằm, Ma Kết tay cầm áo vừa thay, tay còn lại chỉnh lại áo sơ mi.

Nửa thân dưới của Ma Kết vẫn mặc quần tác chiến, chân mang giày da hành quân ôm sát gần nửa ống quyển. Nửa thân trên anh mặc một cái áo sơ mi trắng rộng, đang định gài khuy tay áo nhưng phát hiện áo này phải dùng khuy măng sét để gài, bối rối.

Sư Tử cũng không che mũi nữa, tiến lên giúp anh xoăn tay áo tới khuỷu tay, miệng còn không quên treo một nụ cười.

"Khụ, đi ăn thôi." Sư Tử ho khan, kéo người đàn ông đang cứng đờ người để cậu xoắn tay áo.

"Nè, mặc vậy không ảnh hưởng tới cậu chứ?" Ma Kết tự nhận mình là quân nhân thô kệch, anh đối với mấy nơi sang trọng thế này mỗi lần đi cũng phải chuẩn bị thật lâu, lần đầu tiên anh đi thẳng từ chỗ làm đến đây.

"Không sao, ai dám nhìn chú tôi móc mắt họ." anh biết Sư Tử nói đùa nên cũng không giận, ngoan ngoãn theo Sư Tử đến phòng riêng.

"Thật ra thì muốn dẫn chú đến nhà tôi ăn cơm, dì ở nhà tôi tay nghề rất tốt. Nhưng mà sợ chú từ chối nên đi ở đây vậy." Sư Tử xem menu, Ma Kết nói chưa từng đi nhà hàng này nên để cậu tư vấn trước.

Ma Kết dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, không biết có nghe cậu ta nói không.

Thức ăn bày lên, Sư Tử gọi hai phần beefsteak, hai phần pasta, hai phần súp bí ngô, cậu ta lại chẳng phải là loại phung phí thức ăn mà chỉ hai người lại gọi một bàn đầy.

Ma Kết cười cười, sức ăn của anh ngày thường không ít như mấy nhà hàng tây sang trọng như thế này, nhưng hiện tại anh đang rất mệt, không thể ăn nhiều. Coi như thằng nhóc này thành tâm.

"Ừm, ngày mai đến nhà tôi ăn đi? Mấy nhà hàng này chả bỏ kẻ răng." Sư Tử nâng ly uống một ngụm, rượu nho hảo hạng theo cổ họng đi xuống, mỹ vị!

Ma Kết nhìn thanh niên như con mèo được ăn cá vẻ mặt đầy mỹ mãn trước mặt thì muốn cười, cậu như vậy mà mở miệng chê bai lương tâm không đau thật chứ.

"Ngày mai tôi muốn ngủ cả ngày, cậu có việc làm thì lo mà làm cho tốt đi." Ma Kết lười biếng cắt một miếng beefsteak cho vào miệng.

"Ừ nhỉ. Nhắc mới nhớ." Sử Tử gật đầu, Ma Kết hết nói nổi.

"Nhóc, hỏi cậu một chuyện." ăn xong, Ma Kết lau miệng, hỏi tới một câu.

"Được, chú hỏi đi." Sư Tử rất hồn nhiên cho rượu lên miệng.

"Cậu... đồng tính luyến ái à?" Ma Kết cũng không ngờ được, Sư Tử đang uống nước chỉ nghe một câu hỏi cũng có thể phun rượu ra đầy bàn.

"Khụ... khụ... khụ..." Sư Tử bị sặc,ho khan liên tục, hai mắt cũng bị nước mắt che kín, đỏ ngầu giống như bị nghẹn hơi.

Một tay Sư Tử chống bàn, một che miệng ho khan, oán hận mà nhìn kẻ thủ ác làm mình bị sặc.

"Chú... chú... khụ... khụ." nói chuyện không có ra!!!! Cậu phải cắn chết người này.

"Không trả lời thì thôi." Ma Kết làm chuyện ác xong rồi, rất vui vẻ cười với Sư Tử một cái, đẹp trai tới nỗi khí thế vừa lên của Sư Tử bị đập xẹp.

Lúc hai người ra đến xe, Sư Tử thắt dây an toàn ở ghế phó lái, hai mắt đỏ ngầu đầy nước không thấy đường chạy xe.

"Thật ra thì, nam nữ gì tôi cũng chơi hết." Sư Tử vứt hết liêm sỉ, tựa vào cửa kính nhìn thẳng Ma Kết, thấy anh sắc mặt lúc xanh lúc trắng cố tập trung lái xe mới vui vẻ kéo ghế nằm xuống, trả được thù!

Ma Kết lên nhà thig Sư Tử cũng không thể mặt dày theo nữa, vẫy vẫy tay chúc anh ngủ ngon rồi lái xe rời đi. Ma Kết vào thang máy, lên tầng cao nhất.

Anh tắm rửa sạch sẽ, ngồi trên giường lại nhớ đến dáng vẻ bị sặc của thanh niên như con mèo bị túm đuôi, ánh mắt ngập nước đáng thương cố tỏ ra uy mãnh nhìn anh. Giấc ngủ này, Ma Kết ngủ thật mỹ mãn.

Sư Tử bên đây thì không được vậy, nhớ tới ánh mắt hả hê của người kia, hồ sơ trong tay cũng bị bóp nát. Người chịu tội của Ma Kết cuối cùng lại là đám nhân viên của Sư Tử.

"Cậu là học sinh tiểu học sao? Cậu đi làm bao nhiêu năm rồi? Ra ngoài, làm lại cho tôi." Sư Tử ném tệp tài liệu lên bàn, từng cơn sấm sét như ụp vào nhóm cấp dưới đang đứng trước mặt anh.

"Bảo Bình! Giám sát bọn họ, làm đến khi nào được thì thôi." đám nhân viên thở phào, nếu bị đuổi khỏi phòng thôi thì thảm lắm, được Bảo Bình giám sát thì chính là được nhân tài dưới trướng sếp Trương chỉ điểm đó!

Sư Tử ngồi một mình trong phòng càng nghĩ càng tức, tôi không phải đồng tính thì thích anh làm cái chó gì. Cậu lấy điện thoại muốn gọi phá Ma Kết, lúc này mới chợt nhớ xin chưa có được số điện thoại nữa, chán nản vứt điện thoại lên bàn, vẻ mặt buồn hiu nhìn ra ngoài cửa kính.

Sư Tử ơi Sư Tử, gặp hai lần vẫn chưa xin được số điện thoại, mày thật quá thất bại. Chán nản bao trùm lấy phòng làm việc của sếp Trương trên tầng cao nhất, toàn bộ nhân viên Thành Phong đều có dự cảm sẽ mưa.

Tuần trước bị cắm sừng, tuần này bị thất bại trong việc câu dẫn Ma Kết, nóc toà nhà Thành Phong cũng sắp bị gió thổi bay rồi!

"Papi." tiếng nói mềm mại lọt vào tai, Sư Tử lập tức thay đổi vẻ mặt, cười tươi như hoa ôm lấy vật nhỏ đang... lăn đến, không đúng, là chạy đến, nhưng tay chân quá ngắn nên nhìn như đang lăn.

Đây là đứa trẻ Sư Tử thuê người sinh hộ, một phụ nữ người Đài Loan đã nhận việc, Sư Tử bỏ ra một số tiền lớn đổi về một bảo vật vô giá không muốn buông tay.

Đứa bé bình thường vẫn được Sư Tử gửi ở nhà bác cả chăm sóc, bác gái không ra ngoài làm việc mà ở nhà chăm sóc gia đình, lúc đó em họ của Sư Tử học đại học phải ở ký túc xá, nên bác gái nói muốn chăm sóc bé, Sư Tử đàn ông một thân một mình cũng chịu luôn.

"Ngoan, mấy hôm nay có nghe lời bà nội không?" ba mẹ Sư Tử mất sớm, cậu cứ dứt khoát để bé kêu vợ chồng bác cả là ông bà nội luôn.

"Có ạ!" đứa bé chỉ cao ngang nửa đùi Sư Tử, được cậu ôm lên thì giống như một trái cầu nhỏ.

"Ngày mai papi đưa con đi chơi nhé, chủ nhật cùng papi đón bạn rồi đi nhà ông bà nội nhé." mỗi cuối tuần bé sẽ đến chơi với Sư Tử hai ngày bồi đắp tình cảm, sau đó sẽ về tay bác gái chăm sóc.

"Papi, không vui sao?" Vừa nãy trước khi vào bé đã thấy Sư Tử nhăn mày.

"Bạch Dương ngoan, papi suy nghĩ nhiều quá thôi." xoa tóc bé.

"Ai đưa con đến?" Sư Tử hỏi.

"Bà nội đi siêu thị, tiện đường đưa con sang. Sau đó bà nội nói phải đi cho kịp mua thịt cá tươi, nên không lên." âm thanh non nớt rót vào tai, Ma Kết là cái gì chứ, không nhớ rõ.

"Đi vào phòng nghỉ chơi một lát, đợi papi tan sở đưa con về nhà nhé. Nào, thơm một cái." Bạch Dương hôn vào má Sư Tử rồi lon ton chạy vào phòng nghỉ phía sau ngăn tủ.

Sau đó mọi người thấy sếp Trương cười tươi như hoa đi ra đi vào.

Bởi vì Ma Kết nói anh muốn ngủ cả ngày thứ bảy, nên Sư Tử chuyên tâm mang bé đi chơi viện bảo tàng, thuỷ cung, công viên giải trí, nói chung là đi rất nhiều nơi vui chơi. Trương tổng đối với con trai cũng rất dụng tâm để ý.

Mấy nhân viên nữ soát vé lâu năm của mấy khu giải trí này đều quen mặt Sư Tử và Bạch Dương, cuối tuần nào cũng sẽ có anh đẹp trai ôm một đứa bé xinh như búp bê đi chơi, nhìn bộ dạng anh ta săn sóc quan tâm đứa bé, tâm hồn thiếu nữ rộn ràng.

"Đi ăn tối nhé? Ba con mình tìm quán nào đó đi?" Sư Tử nhéo má Bạch Dương đang gật gù buồn ngủ trên vai.

"Ưm... muốn ăn cơm chiên, không muốn ăn nhà hàng." Bạch Dương buồn ngủ tựa vào vai Sư Tử, âm thanh mềm nhũn làm nũng lọt vào trong tai.

Sư Tử cười cười bế bé ra xe để bé ngồi lên ghế trẻ em mà ngủ, bản thân anh thì ngồi vào ghế lái xe đi. Chiếc Audi Q2 màu đen lăn bánh rời khỏi khu vui chơi trở về trung tâm thành phố.

Sư Tử đưa Bạch Dương đến một khu chợ đêm tấp nập, anh đậu xe vào bãi gửi rồi ôm bé đi vào trong chợ tìm quán quen.

Quán cơm vẫn đắt như vậy, may mắn là họ vừa vào đã có một bàn đi ra, hai cha con đủng đỉnh ngồi vào.

"Tiên sinh, bàn này bốn người, có thể ngồi ghép không? Ở ngoài vẫn còn hai vị khách chưa có bàn." phục vụ đi vào hỏi Sư Tử.

Anh cũng hoà nhã gật đầu. Anh bình thường kiêu ngạo thế nào không quan trọng, ở trước mặt Bạch Dương anh là một người ba tốt. Sư Tử trong mắt bé là một người đàn ông nho nhã lại dễ gần, papi lịch sự và chu đáo, papi hiền từ va papi rất rất rất hào phóng.

"Papi, hôn một cái." Bạch Dương rất quấn người, đối với Sư Tử mỗi tuần chỉ gặp hai ngày lại càng quấn, bình thường ở ngoài anh đều ôm bé tránh đi lạc, sau đó bé sẽ đòi hôn một cái hay xoa đầu một chút gì đó.

Sư Tử cúi người hôn lên má bé, vừa lúc hai người khách nọ cũng bước vào. Anh không để ý, nhưng hai người bọn họ rõ ràng khựng lại.

Sư Tử không quan tâm, rõ ràng trong mắt anh chỉ có con trai, kẻ thù kẻ hằn gì đó đều là mây bay.

Một trong hai người kéo tay người còn lại ngồi vào bàn, giống như muốn cùng Sư Tử hơn thua, nhưng mà thất vọng là Sư Tử trước mắt là một người cha, không phải tên mắt cao hơn đầu hôm trước.

Sư Tử ngẩng đầu lên lấy đũa và thìa, thì thấy trước mặt là Song Tử và Thiên Yết, trong lòng anh cười lạnh, ngoài mặt vẫn giữ nguyên nụ cười đi đùa giỡn với Bạch Dương.

"Papi, ngày mai phải dậy sớm sao?"Bạch Dương nhận lấy khăn giấy anh đưa, bắt đầu lai thìa với đũa.

"Ừm, nhưng chỉ có ba dậy sớm thôi, con tiếp tục ngủ, đợi lúc con dậy ba đã trở về." Sư Tử cũng lau, anh đang dạy bé từng chút nhỏ tự chăm sóc bản thân mình.

"Papi, vừa nãy ba gọi cơm gì? Cơm chiên thịt heo sao?" Bạch Dương mở to mắt chớp chớp, vừa nãy bé ngủ quên trên vai anh.

"Ba gọi cơm hải sản..." anh cố kéo dài, nhìn khuôn mặt bánh bao chảy xệ của Bạch Dương vui vẻ cười cười.

"Cho ba, còn một phần cơm thịt heo cho con." thấy đứa bé sắp khóc, Sư Tử cuối cùng cũng chịu khai ra.

Bạch Dương mỹ mãn cọ cọ tóc vào bàn tay đang xoa đầu bé, thân thiết kêu "Papi, papi.".

Thiên Yết ở đối diện nhíu mày, cậu muốn nói gì đó, nhưng không mở miệng chen ngang được. Song Tử nhìn Sư Tử bằng một ánh mắt bất thiện.

Sau đó hai người bắt đầu ăn, Sư Tử cũng chưa từng nhìn đến hai người kia, anh tỏ rõ mình không quen đối phương, hai người cũng không ngu mà làm khó dễ Sư Tử.

Sau đó Sư Tử ôm Bạch Dương ra ngoài, hai người cùng nhau tản bộ trở về.

Bạch Dương mới năm tuổi, trời vừa lặn bé sẽ buồn ngủ đến không chịu được, nằm sấp lên người Sư Tử mà ngủ.

"Papi, papi quen hai chú vừa nãy à?"

"Không có, sao vậy?" Sư Tử hơi sững người.

"Hai chú vừa nãy cứ nhìn chúng ta mãi, một chú còn muốn nói gì nữa. Sau đó lúc papi ôm con ra ngoài, hai chú ấy cũng nhìn theo." Bạch Dương dựa cằm vào vai anh, có thể nhìn thấy việc phía sau anh.

Sư Tử cười cười, trực giác không tệ.

"Ừm, hai chú ấy thấy Bạch Dương dễ thương, muốn xin nói chuyện vài câu ấy." Sư Tử trợn mắt mà lừa bé.

"Có sao? Không giống." Bạch Dương bóp ngón tay.

"Có đó. Kệ đi, về ngủ thôi."

Ban đêm, Sư Tử chỉ mặc cái quần đùi ôm Bạch Dương ngủ đến co ro vào lòng. Vừa nhận được hơi ấm, Bạch Dương lập tức vươn tứ chi ôm chặt lấy như gấu ôm cây.

Sư Tử để bé nằm trong lòng, tay vươn lấy cái điện thoại khẽ vuốt ve màn hình. Trong đó hiển thị một cuộc gọi nhỡ, từ Thiên Yết.

Đang miên mang suy nghĩ, Sư Tử thấy điểm gò trên ngực ẩm ướt, hơi nhột nha. Nhìn xuống thì dở khóc dở cười, thằng nhóc con này đang gặm lấy ngực anh, đáng tiếc không có sữa, nếu gặm nữa sẽ chỉ có máu thôi!

Sư Tử muốn tách bé ra, nhưng tứ chi ôm chặt, anh cũng không có cách, cứ để bé vừa mút vừa cắn, xem như trả nợ bé một người mẹ đi.

Sáng sớm Sư Tử khó lắm mới gỡ được Bạch Dương ra, đặt bé nằm trên giường, sắc mặt anh khẽ biến. Trước ngực trái núm đã bị cắn mút đến nhô cao, hồng tươi một đốm, ngực phải thì hoàn toàn bình thường. Thở dài một hơi. Sư Tử nhanh chống mặc một áo hoodie quần baggy rồi leo lên con BMW phóng ra đường, hướng thẳng đến chung cư nhà Ma Kết.

Ma Kết theo thói quen dậy sớm, chuẩn bị nấu bữa sáng đã nghe tiếng chuông cửa.

Mở cửa ra, Ma Kết chỉ có thể câm nín, Sư Tử vừa sáng sớm đã đến gieo ác mộng cho anh!

"Nè, trưa nay đến nhà tôi ăn cơm đi!" Sư Tử cười tươi như hoa.

"..." Ma Kết im lặng.

"Nói đi!" Sư Tử dùng ngón tay chọt vào ngực anh.

"Cậu không thể nói qua điện thoại à? Sáng sớm tìm đến tận đây chỉ dể nói vậy?" Ma Kết vừa bực vừa muốn cười, thằng nhóc này rảnh quá.

"Chú chưa cho tôi số điện thoại mà, gọi kiểu gì." Sư Tử nhún vai.

"..." Ma Kết lặng lẽ lấy điện thoại ra trao đổi số với Sư Tử, anh cũng không biết vì sao mình phải làm vậy. Anh hoàn toàn có lý do để không tiếp tục qua lại với Sư Tử nữa. Họ ngay cả bạn cũng không phải.

"Để hôm khác đi, hôm nay tôi phải đến nhà người quen ăn cơm rồi." Ma Kết phất tay với Sư Tử.

"Vậy à... vậy hẹn tuần sau vậy. Lúc đó tôi gọi nhắc anh." Sư Tử cất điện thoại, tiếc nuối nói.

"..." Ma Kết từ chối cho ý kiến, công việc của anh rất không ổn định, không nói trước được.

"Bye bye." Sư Tử thừa cơ Ma Kết không chú ý, hôn phớt lên môi anh rồi nhanh chóng bỏ chạy.

"Thằng oắt con." Ma Kết ở phía sau giận dữ hét ầm lên nhưng người đã sớm chạy mất.

Ma Kết thở dài đi vào nhà, anh nghĩ có lẽ mình đã xem Sư Tử là bạn rồi, người bình thường ngay lần thứ hai gặp mặt anh đã từ chối tiếp xúc rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top