Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7 vào cung ăn tiệc 2

- Ngươi đây là mún lấy mạng ta_ Nó nói xong thì 1 cơn gió nhẹ thổi qua làn váy của nó cũng đung đưa theo hướng gió còn ng nam nhân ấy mái tóc dc tung sang 1 nơi bt đã bí ẩn nay còn khó đoán
-Cứ cho là zậy_ nói xong thì thân ảnh đó biến mất chỉ còn nó đứng nơi đó vs mớ suy nghĩ cùng rất nhìu dấu chấm hỏi trong đầu
* Dmcmn. Hôm nay xui vcl ms vừa bị nhị ca thúi mắng 1 trận, bị tam ca bỏ rơi, bị con nha đầu ko bít tr đất lấy đồ chọi vào đầu zòi h lại bị 1 thằng mất dạy súc sinh nào làm cho trầy khuôn mặt xinh xắn này. Đù má kiếp trc ta có nợ các ng cái zì sao mà kiếp này vừa ms xuyên ko là bị đủ chuyện thế này Méo có tin dc* chương trình độc thoại nội tâm của nhân vật nữ xin dc phép mở màn
Nó cứ thẫn thờ ra 1 buổi ở đó thì lại có 1 nam tử nữa bước vào theo sau là vài nô tì
- Tiểu mụi mụi còn nhớ ta chứ_ giọng nói ấm áp và nụ cười dịu dàmg làm sai đấm lòng ng của tứ vương gia xém chút làm nó đổ cái rụp tại chỗ
- Tất nhiên là phải nhớ zòi_ nó nói ko qên nghiến răng tạo nên những tiếng động tuy nhỏ nhưng có súqc công phá làm tất cả những ng hiện diện nơi này phải hứng 1 luồng gió lạnh( chuỵ đây mê troai thiệt mà thù là phải trả)
- Hắc hắc. hôm đó ta chỉ thuận tay thôi nhưng chẳng phải cuối cùng mụi cũng thắng sao_ tứ vuoqng nó zòi đi lại gần nó
- Hên cho huynh là ta có 1 chút võ cung chứ ko là nằm 1 chỗ chĩa ống hút zòi_ nó nói
- Chĩa ống hút là zì_ Tứ vuoqng ngây ngô hỏi
- Huynh ko bít đâu đó là 1 dụng cụ dùng để hút cháo vào mồm khi ko còn răng và tay bị què_ Nó vẫy vẫy tay nói
- Ồ_ tứ vương cũng gật đầu
- Mà từ lúc gặp đêan h ta chưa bít huynh là ai_ nó lúc này ms sực nhớ ra chớp chớp đôi mắt kiều lệ của mk nhìn tứ vương nó
- Ta là tướng quân của triều đình_ vương gia cười nhạt nói
- Zậy sao. Này ta nghe nói là tướng quân là sẽ có nhìu võ công lắm đúng ko. Hay là huynh dạy ta đi_ đây thánh ham học cần cù con mẹ nó siêng năng là đây lay lay tay vương gia nói
- Nhưng.... thôi dc ngày mai h thìn mụi hãy đến dãy núi phía đông chờ ta_vương gia nhìn thấy ánh mắt kiêng định ấy ko nỡ từ chối đành chấp nhận và cho nó cái hẹn
-Ok baby. Ngày mai gặp thui ta phải vào trong cái tiệc zì đó đây huynh ngồi đây hóng mát đi nhá_ nó xong nó chào tạm biệt vương gia zòi đi vào trong
Vương gia cứ nhìn theo nó mà cười 1 nụ cười vui vẻ nhất nhưng nụ cùoiq ấy chỉ thoáng qa trong cái chơp mắt. Có lẽ nó là ng đầu tiên mang đến sự bình anh cho tứ vương
- Mụi đi đâu đấy có bít ta lo lắm ko còn nữa mũi mụi bị zì thế ai làm zậy_ Tam ca định đi ra nfoài tìm nó thì thấy bóng dáng nó xuất huện vội chạy lại thì thấy trên khuôn mặt lộng lẫy chị bảy của nó có 1 vệt máu tươi chưa khô
- Bị cây gai trong ngự hoa viên xưỡ thui ko sao. À ca ngày mai h thìn mụi có việc đi ra ngoài dc ko_ nó nhùn tam ca bằng đôi mắt long lanh lấp lánh lung linh
- Dc chứ nhưng phải cẩn thận bây h thân phận mụi đã khác trc ko thể tuỳ tiện hành xử chuyện zì đâu. Có zì thì nó cho các ca bít chúng ta là ng 1 nhà bít ko_ tam ca cười xoa đầu nó zòi dắt nó vào trong
Ko bít xui hay trùng hợp nó và tam ca vừa ms ngồi xuống ghế chưa kịp hâm nóng là đã có ng đến làm piềng và ng này ko ai khác chính là vị tiểu thư lúc nãy
- Tứ thánh ngái có piềng nếu ta ngồi cùng bàn ko_ giọng nói chua chât vỗng chớc thay đổi chỉ trong vòng 1 nén nhang
- Nếu ta ko cho phép_ nó ghét nhất là những người có quá nhìu khuôn mặt trên cùng 1 thân thể
- Nhưng những chỗ còn lại đã hết ghế zòi_ vị tiểu thư ấy vẫn tiếp tục nũng nịu nói
- Vị tiểu thư này đằng kia có 1 cái bàn rất trống cô cứ xuống đấy mà ngồi thậm chí nằm lăn lê bò lết hay ngủ đó cũng ko ai nói zì cô đâu. Nếu cô ngồi ở đây chả khác nào làm kì đà cản mũi ng ta_ nó nhếch moi tạo nên 1 đường cong hoàn mỹ cho nụ cười ác ý đôi mắt đen lái trông thâm sâu ác độc đôi lúc bị ánh trăng chiếu vào làm cho nó càng 1 yêu kiều diễm lệ
- Tứ mụi nói đúng đấy Minh Ấn tiểu thư. Ta và mụi ấy ko thk ngồi chung vs tạp nhiễm_ Giọng nói ko kiêng nể ánh mắt lại ko nhìn vào vị tiểu thư ấy nói
- Nhưng....._ Minh Ấn lúc này nhìn vào ng của tam ca đôi mắt như chứa đựng 1 nỗi tuyệt vọng uất ức tràn trề trong con ng khó ưa đó
Nó nhận ra dc đằng sau cái tính khó ưa đó vị tiểu thư Minh Ấn này cũng chỉ là 1 cô gái nhỏ dc cưng chiều trongg nhung lụa chưa từng nếm trải cuộc sống
Nói chưa hết câu thì cco ấy đi thấy họ đi khuất nó lìn nhìn thấy ánh mắt chứa chan cùng vs hỗn tạp của tam ca hiện lên
-Ca huynh thk cô gái đáng ghét đó_ nó ghi ngờ nói
- Ko có_ tam ca trả lời dứt khoác làm như câu nói này trả lời rất nhìu lần
- Đừng gạt mụi ánh mât của huynh đã nói lên tất cả, cô gái ấy rất tốt đúng ko ngoài mặt như zậy nhưng ttong lòng ko như zậy đúng ko_ nó nói hoàn toàn đúng ko sai 1 chút nào tam ca đành thở dài gật đầu
- Nhưng nàng ấy đã định sẵn là sẽ dc gả cho con trai của Tiêu Phách nhị tướng quân zòi_ tam ca nói tay siết chặt
- Sao huynh ko nói cho nàng ấy bít_ nó nói zòi cầm ly trà uống

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#1111