Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Buổi hành xử đầu tiên

Vậy là sau những giây phút căng thẳng của đêm trước, cuối cùng Harry cũng có được một giấc ngủ ngon. Nhưng chưa được bao lâu thì một giọng nói trầm lại vang lên, đánh thức anh dậy.
-Harry, đêm qua sao rồi?
-Á!-Harry té khỏi giường.- Oh, là ông à? Đêm qua mệt gần chết luôn. Cứ sợ mình chết rồi.
-Nhưng nếu ngươi chết thì sao giờ còn nói chuyện với ta! Ha ha ha.-The Moderator cười lớn.-Thôi, làm gì thì làm lẹ lên. Buổi hành quyết đầu tiên sắp bắt đầu rồi.
-Buổi hành quyết nào?-Harry ngơ ngác hỏi.
-Đúng là con người! Sau một đêm là ngươi quên hết rồi sao?
Sau một hồi, như nhớ ra điều gì đó, Harry "À" lên một tiếng thật to rồi lật đật đánh răng. Sau khi xong, anh chạy ra khỏi phòng. Cho dù đã trở thành một phù thuỷ nhưng cái tật vụng về vẫn không suy chuyển. Vừa chạy ra khỏi toilet, Harry đạp trúng vũng nước, té vào bàn hoá học, bàn hoá học nghiêng qua một bên, lọ acid đổ xuống, tràn ra sàn. Sau đó, vũng acid làm thủng một lỗ to trên sàn. Chưa kể chiếc bàn đụng trúng kệ sách, chiếc bình quý của ông thì rơi xuống và bể trong khi chiếc cup bằng vàng nằm trên kệ tủ rơi xuống đè trúng đuôi con chó. Con chó hoảng quá chạy ra khỏi nhà cắn trúng the Moderator đang bước ra. Mọi chuyện diễn ra trong vòng một phút ba mươi giây. (Có vẻ như nhân vật chính của chúng ta đã lập kỉ lục guiness thế giới về thành tích đập phá đồ nhiều nhất trong một phút ba mươi giây). Thế là sau một khoảng thời gian chật vật với việc vệ sinh cá nhân, anh Harry tức tốc chạy xuống nhà.
-The Moderator, ông có sao không?
-Ta là linh hồn bị phong ấn trong chiếc hộp 700 năm rồi. Giờ ta không biết đau hay mệt là gì nữa cả.
-Oh, thế thì tốt rồi.
Đúng lúc đó, mọi người cũng mới đến cho buổi hành quyết.
-Hi Dylan. Thiệt là vui khi ông vẫn còn sống.
-Ha ha, ngộ thiệt. Chưa bao giờ thấy ai chào kiểu đó cả.
-Ờ thì... Ủa mà mọi người tới đủ hết chưa?
-Hình như vẫn còn thiếu Michelle đó.
-Có lẽ nào...
Ding...dong...
-Hình như có ai đó.-Harry hồi hộp nói
-Ra mở cửa đi.-Dylan bảo
-Ừ.
Trước cửa nhà...
-Michelle, có phải là cậu không?-Harry xúc động hỏi
-Mình đây. Mình chỉ đi hơi trễ tí thôi. Có gì không?
-Thôi, vào nhà đi.
Bỗng, Harry vấp chân, té xuống...
-Ui cha... Ơ, sao mặt đất gì mà êm thế nhỉ?- Harry nhìn xuống, đó là Michelle nằm ngay dưới đất.-Sorry, sorry rất nhiều. Mình không cố ý đâu.
-Ờ, không sao đâu, chỉ là tai nạn thôi nên mình không để ý đâu.
-Mày làm gì bạn gái tao thế hả Harry?-Brian nhìn thấy Harry đang đè Michelle, gầm lên giận dữ.
-Ờ không, chỉ là tai nạn thôi.
-Mày giỏi lắm. Dám đè lên bạn gái tao rồi còn nói dối hả?
-Thôi, không phải đâu Brian. Đó chỉ là tai nạn thôi.
-Thôi, vô trong bắt đầu buổi hành quyết đi kìa.-Dylan nhắc.
-Hôm nay mày còn hên đó Harry.
Tại buổi hành quyết...
-Các ngươi muốn giết ai?-The moderator hỏi
-Tôi muốn giết thằng Harry. Từ hôm qua, nó chính là một trong những thằng khả nghi nhất.
-Vậy bao nhiêu người muốn giết Harry?
-Tôi.-Charlie nói
-Tôi-Brian nói
Lần lượt Danny, Micheal, Jackson, Victoria đều tán thành việc giết Harry. Nhưng ngoài ra, năm người bạn của anh cùng với Harry cũng lần lượt phản đối.
-Vậy là hoà số người. Phiếu cuối cùng là của Michelle. Cô quyết định chọn cái gì? Giết hay tha?
-Michelle, giết đi.-Brian bảo
-Đúng rồi. Lỡ gì hắn ta là ma sói thì sao!-Cô bạn thân của Michelle thuyết phục.
-Tôi là phù thuỷ, không phải ma sói. Đừng giết. Làm ơn đi Michelle. Tôi xin cậu đấy.
-Đúng rồi. Lỡ gì Harry nói thật thì sao? Phù thuỷ chính là lá mạnh nhất. Cậu mà giết cậu ấy thì cả đám sẽ ra sao.
-Đúng rồi đấy Michelle.-The Moderator bảo.-Nếu cậu ta chết thì có khả năng lá phù thuỷ sẽ bị huỷ diệt.
-Được rồi, tôi tin lời ông nói. Tôi sẽ quyết định thả Harry.
-Được thôi.-The moderator đập chiếc búa quan toà xuống, phán: "Harry, cậu được sống."
Thế là mọi thứ đã kết thúc tốt đẹp sau ngày và đêm đầu tiên. Nhưng liệu rằng sẽ không có thảm kịch nào xảy ra?

Sau buổi phán xét, Brian bước ra, tiến về phía nhà mình, lòng thầm nghĩ:
"Có thể mày thoát sáng nay nhưng mày tới số rồi."







Có thể mình viết chưa tốt vì dù gì thì tác giả cũng mới 13 thôi à nhưng hi vọng mọi người sẽ góp ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top