Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15(16): Ta Đến Gặp Ngươi


"Tàn nhẫn như vậy sao?"

Khuynh Nhan nghi ngờ nhìn Dạ Quân Ly, không thể tin được hắn lại tình nguyện đối xử với người mình ôm trong tay và chăm sóc cẩn thận như vậy.

Dường như câu hỏi đó đã động đến vảy ngược của Dạ Quân Ly, hắn mạnh mẽ lướt qua Khuynh Nhan bên cạnh mình, không phát ra tiếng động.

Khuynh Nhan không mù, cậu hiểu rằng những gì Vân Thiển từng làm với Dạ Quân Ly đã gây ra những đau khổ mà hắn phải chịu vượt ngoài sức tưởng tượng của người bình thường.

"Ta đi Minh Kính Các xem một chút. Có lẽ Nhiễm Trầm còn chưa ngủ đâu!" Khuynh Nhan thay đổi chủ đề, chờ đợi sự đồng ý của Dạ Quân Ly.

Mặc dù có quan hệ khá tốt với Dạ Quân Ly, nhưng cậu cũng đã từng chứng kiến thủ đoạn của hắn. Lá gan có lớn tới đâu thì cậu cũng không dám việc gì cũng tuỳ tiện làm.

"Ừ." Dạ Quân Ly lạnh lùng trả lời, đáp ứng yêu cầu của Khuynh Nhan.

Nhận được sự cho phép, cậu một mạch chạy đến Minh Kính Các mà không thèm ngoài đầu lại.

Nước trên nền gạch tráng men bắn lên, khung cảnh mờ ảo dưới cơn mưa.

Đèn trong Minh Kính Các quả nhiên là còn sáng, Khuynh Nhan còn mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của Nhiễm Trầm qua cửa sổ.

Càng đến gần Minh Kính Các, bước chân của Khuynh Nhan dần chậm lại, đã lâu rồi cậu không gặp Nhiễm Trầm, từ trước khi bế quan đến nay cũng đã hơn một tháng rồi.

Không biết liệu gã có muốn gặp mình không nhỉ...?

Suy nghĩ của cậu cứ mải trôi đi cho đến khi dừng ngay trước cổng vào.

Thở dài một cái nặng nề, tầm mắt từ từ dời đi, một hồi lâu cũng không dám gõ cửa.

Chính sự sắc bén của Nhiễm Trầm nên mới phát hiện ra yêu khí bên ngoài. Gã đột ngột mở cửa, làm động tác phòng bị: "Là ai?"

Thấy người đến là Khuynh Nhan, Nhiễm Trầm nhướng mày, nhếch khoé miệng để lộ ra một nụ cười thoải mái: "Là ngươi à, Khuynh Nhan! Bên ngoài lạnh lắm, mau vào đi..."

Có lẽ chính sự dịu dàng và ân cần này đã khiến Khuynh Nhan lặng lẽ cảm thấy có chút bối rối và không biết phải làm gì.

"Muộn như vậy ngươi vẫn còn chưa nghỉ ngơi à?" Khuynh Nhan cố hết sức bắt chuyện để giảm bớt đi sự ngại ngùng.

"Ừ, ta đang đọc y thư." Nhiễm Trầm chỉ vào chồng sách y học đặt bên cạnh bàn, đôi đồng tử màu xanh lục của gã trở nên chuyên chú.

Gã không muốn lãng phí thời gian. Đối với gã, không có gì quan trọng bằng tính mạng của Vân Thiển.

Khuynh Nhan quay đầu nhìn về phía phòng kho, giả vờ vô tình hỏi: "Nghe nói Dạ Quân Ly đem tiểu tình nhân của hắn cùng ngươi nhốt ở chỗ này? Chắc hẳn là bên đó đi?"

Nhiễm Trầm hơi sửng sốt, đôi lông mày xinh đẹp của gã khẽ nhíu lại, ngữ khí không còn dịu dàng như trước: "Thánh Quân phái ngươi đến đây làm gì?"

Khuynh Nhan thấy vẻ mặt của hắn không đúng, vội xua xua tay giải thích:

"Không có, không có, Là ta hiếu kỳ muốn đến gặp hắn vậy thôi, Dạ Quân Ly không có muốn làm gì hết..."

Gió đêm còn sót lại lướt qua cửa sổ, thổi tung mái tóc trên vầng trán nặng trĩu. Khuynh Nhan còn tưởng cậu đang gặp ảo giác, đôi mắt điềm đạm kia là thứ cậu chưa từng thấy qua, trông thật xa lạ.

"Hắn ngủ rồi." Mặc dù giọng nói của Nhiễm Trầm đã trở lại sự dịu dàng trước kia, nhưng vẫn khiến Khuynh Nhan bối rối không biết nên nói gì tiếp theo.

Ngừng một lát, Nhiễm Trầm khẽ mỉm cười, nhìn vẻ mặt bất an của cậu, gã trưng ra bộ dáng uỷ khuất, nói: "Thì ra là vì người khác mà đến, ta còn tưởng ngươi đặc biệt tới thăm ta, xem ra là tự ta đa tình rồi..."

Thấy gã nói đùa, bầu không khí cuối cùng cũng dịu xuống một chút, Khuynh Nhan lấy hết can đảm nói: "Thật ra, ta đúng là đến gặp ngươi, còn đặc biệt mang cho ngươi một thứ."

Nói xong, cậu từ trong lòng bàn tay ném ra một viên ngọc hình giọt nước, giới thiệu nói: "Cái này ta từ Bắc Hải tìm được, gọi là Thủy Vụ Thạch, ta nghĩ ngươi sẽ thích."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top