Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20(21): Xoá bỏ tất cả

Khuynh Nhan kinh ngạc và hỏi Dạ Quân Ly một cách tức giận: "Ngài cứ nói là ngài đã không còn tình cảm nào với tiểu tình nhân của ngài nữa! Có thế mà cũng chọc ngài giận được rồi? Ngài vừa mới thừa nhận rằng ngài vẫn còn quan tâm tới hắn đó thôi?"

Mặc dù đã trở thành Ma Giới Chi Vương có thể hô mưa gọi gió. Nhưng Dạ Quân Ly đã trải qua những năm này một cách đau khổ. Hắn mỗi ngày mỗi đêm đều bị ám ảnh bởi sự phản bội của Vân Thiển. Hắn không thể tha thứ cho y. Đồng thời cũng không buông tha cho chính mình.

Dạ quân Ly không hề phản bác, bầu không khí nhất thời rơi vào tình thế khó xử.

Một lúc sau, Khuynh Nhan mới kìm lại được cơn tức giận của mình, bình tĩnh nói: "Đừng tự lừa dối bản thân nữa, ngài đã lệnh cho Nhiễm Trầm đưa hắn trở lại Minh Kính Các. Không chỉ vì ngài muốn Hắc Diệu Thạch hấp thu linh lực của hắn, mà còn bởi vì ngài sợ không khống chế được mà làm tổn thương y, đúng chứ?"

Những lời này của Khuynh Nhan đã trực tiếp đánh vào đáy tâm của Dạ Quân Ly. Hắn cũng tự hỏi bản thân nhiều lần, liệu hắn có thể buông bỏ tất cả những oán niệm mà bắt đầu lại hay không.

Ngày đó ở Hư Không Trì, đôi mắt vừa quen vừa xa lạ kia suýt nữa đã không còn mở ra nữa. Nhịp tim của hắn như ngừng đập vậy...

Còn cả khi Vân Thiển gọi tên bản thân hắn trong giấc ngủ, một vẻ quyến luyến không nỡ rời xa....

Hắn thừa nhận, hắn đã mềm lòng...

Thế nhưng, hiển nhiên phản ứng vừa rồi của Vân Thiển đã cho hắn đáp án trực tiếp nhất. Hắn mơ tưởng.

Nỗi phẫn hận lại một lần nữa tràn về. Sôi sục dâng trào ở nơi đau đớn nhất trong tâm hắn, liên tục phát tán.

Hắn siết chặt nắm tay, khiến các khớp tay trở nên trắng bệch. Thế nhưng, khoé miệng hắn lại câu lên một nụ cười thoải mái: "Khuynh Nhan, là ngươi đang đánh giá thấp ta hay là đang đánh giá quá cao vị trí của hắn trong lòng ta?"

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Khuynh Nhan, hắn lại tiếp tục: "Chuyện của ta, ngươi ít quản lại! Đây là vấn đề giữa ta và hắn, không trả Hoả Viêm Châu cho ta một ngày, hắn đừng mong thống khoái..."

"Nếu một ngày hắn trả Hoả Viêm Châu lại cho ngài mà nó không còn giá trị sử dụng nữa, ngài định đối xử với hắn thế nào?" Cho dù Dạ Quân Ly đã nói với Khuynh Nhan rằng không nên xen vào chuyện của hắn nữa, cậu vẫn không nhịn được mà muốn hiểu được suy nghĩ thật sự trong trái tim của Dạ Quân Ly, không muốn hắn sau này phải hối hận.

Đối mặt với sự chất vấn của Khuynh Nhan, Dạ Quân Ly không khỏi giật mình. Việc Vân Thiển bất phục trước cái chết làm hắn không thể tưởng tượng được bản thân sẽ làm gì với y nếu thực sự giành lại được Hoả Viêm Châu.

Hắn ngay lập tức nhìn đi nơi khác, cụp mắt xuống cười khẩy, ngữ khí tràn đầy sự châm chọc: "Ta nói rồi, mọi thống khổ mà ta đã phải chịu đựng, toàn bộ đều trả lại cho hắn!"

"Đừng cho rằng ta đối với hắn nhân từ hai ngày, liền tưởng từ đó về sau hắn có thể sống yên bình. Bớt mơ tưởng lại đi!" Lông mày với mắt của Dạ Quân Ly trở nên hỗn tạp, Khuynh Nhan không thể nào đọc được biểu tình trên mặt hắn.

Nhưng cậu rõ ràng biết, tất cả đau thương trước kia sẽ không bởi vì sự mềm lòng của Dạ Quân Ly mà xóa sạch!

Tất cả hận ý đối với Vân Thiển đều đã làm hắn trở nên mù quáng rồi.

Khuynh Nhan đỡ trán, chậm rãi thở dài. Cậu cầm lấy bình trà trên bàn, uống liên tiếp 5 chén xong mới lắc lắc đầu: "Nói mãi, miệng ta đều khô cả rồi..."

Kỳ thật, ngoài những lời khuyên mang thiện ý kia. Khuynh Nhan còn một điều vãn chưa dám nói ra. Chính là sự hoài nghi đối với Nhiễm Trầm.

Hành vi của Nhiễm Trầm, trong mắt người ngoài đều hết sức bình thường.

Ai ai trong Lục Thần Điện đều luôn tin rằng Nhiễm Trầm khác với ma tộc. Có lẽ vì gã là một y sư, gã trước giờ chưa từng hại người khác. Cũng rất khiêm tốn và lịch sự, đối với ai cũng có thái độ công bằng và tử tế.

Vì vậy, trong mắt mọi người, sự quan tâm của gã dành cho Vân Thiển là điều rất tự nhiên.

Duy chỉ có Khuynh Nhan biết rằng đó không phải là sự đồng cảm bình thường...

Nhưng Khuynh Nhan không thể nói, cậu hiểu rõ sự đố kị của Dạ Quân Ly có thể mạnh mẽ tới mức nào. Cậu sao có thể đặt Nhiễm Trầm vào tình thế nguy hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top