Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Kem Đá

---

"Tôi muốn làm tình."

Cố Bán Hạ giật mình ngẩng đầu hỏi: "Chân anh đâu có cử động được?"

"Cái đó lại không mọc ở chân."

Cố Bán Hạ: "..."

Cũng đúng ha...

"Nhưng mà chân không động được thì làm kiểu gì?"

Dung Chính nheo mắt: "Cô di chuyển là được."

Rõ ràng là những lời rất gợi dục nhưng anh lại nói một cách vô cùng thản nhiên.

Cố Bán Hạ ngẩn ra, chợt nhớ lại hình tượng của mình đang là một cô xử nữ trong trắng bèn che mặt kêu lên: "Quỷ sứ hà, người ta không làm được đâu! Anh, anh, anh... xấu hổ chết mất."

"Xấu hổ gì chứ, nam nữ quan hệ là chuyện bình thường."

Cố Bán Hạ nhìn qua kẽ tay: "Nhưng mà người ta không biết phải làm thế nào cả."

"Tôi dạy cô." Dung Chính nắm lấy tay Cố Bán Hạ.

Tay anh rất lớn nhưng lòng bàn tay không khô ráp, sờ siêu thoải mái. Đôi tay ấy bao trọn bàn tay bé nhỏ của cô lại.

"Cởi quần áo đi, thứ tôi muốn thấy là bộ dạng khỏa thân của cô."

Cố Bán Hạ ngượng ngùng: "Người ta vẫn ngại lắm."

"Cởi ra là hết ngại."

Cố Bán Hạ cứ ậm à ậm ừ mãi, Dung Chính thấy cô nàng có vẻ xấu hổ quá nên định giúp cô thoát y, ai ngờ nhìn thấy cảnh Cố Bán Hạ thuần thục duỗi tay mà cởi áo ngực xuống.

Dung Chính: "..."

Cô đã sớm không còn là cô nhóc mười mấy tuổi đầu nữa, nhưng da thịt vẫn trắng nõn hồng hào y như gái mới lớn.

Dung Chính nhìn nhìn rồi giơ tay ra, Cố Bán Hạ tưởng rằng anh muốn sờ vú, kết quả bàn tay anh đưa ra sau lưng của cô, từ bả vai trượt xuống theo sống lưng, nhẹ nhàng và chậm rãi. Bàn tay ấy đi tới đâu da gà nổi tới đó, cảm giác tê dại ấy lan vào tận xương tủy làm lòng Cố Bán Hạ cũng mềm nhũn.

Dâm dịch từ khe rãnh phun ra, dính trên quần lót làm cô thấy hơi không thoải mái.

"Tới đây." Giọng Dung Chính siêu trầm lại còn quyến rũ, bằng không thì với cái tính khó ưa khó chiều của Cố Bán Hạ làm sao lại ngoan ngoãn nghe lời như vậy được. Anh bảo cô qua, cô qua luôn. Cô cúi đầu nhìn anh, dưới ánh đèn ấm áp, tầm mắt va phải nhau càng thêm dịu dàng.

Dung Chính nắm lấy sau gáy cô, hơi dùng sức, Cố Bán Hạ bèn cúi xuống, hai người môi chạm môi.

Đây cũng là lần đầu tiên họ trao đôi môi của mình cho nhau.

Hôm qua Dung Chính mới tỉnh, ban đêm cũng không nói gì nhiều, hai người mỗi người nằm một bên, khoảng cách ở giữa nhét thêm một người nữa vào nằm vẫn đủ.

Có lẽ hôm nay anh hồi phục được kha khá, nằm lâu như thế, nhịn lâu như vậy, là một người đàn ông trẻ tuổi và tinh lực tràn đầy thì nghĩ đến chuyện đó cũng là điều hiển nhiên.

Không chỉ có mình Dung Chính, những lúc anh vuốt ve cô, hôn cô một cách say đắm, Cố Bán Hạ cũng có suy nghĩ đó với anh.

Cô đã sớm muốn chơi Dung Chính, nhưng lần trước không thành còn làm bản thân đau chết khiếp. Hôm nay hai người đều muốn, vậy đụ thôi.

Cố Bán Hạ muốn bò lên người Dung Chính, nhưng nghĩ lại thiết lập hình tượng của mình thì đành ngậm ngùi rút lui, rõ ràng rất muốn sờ sờ cơ bụng cùng cơ ngực nhưng hiện giờ nhìn còn không dám. Bị Dung Chính ôm hôn sâu, cô làm bộ giãy giụa cho có lệ sau đó trực tiếp ngậm lấy đầu lưỡi của anh luôn.

Dung Chính hôn thật thoải mái, cô không hề thấy phản cảm, trái lại còn rất thích và chờ mong.

"Cởi quần lót ra cho tôi xem mông." Kẻ tàn phế Dung Chính động thì không động nhưng yêu cầu lại có rất nhiều.

Trong lòng Cố Bán Hạ nôn cởi quần lót muốn chết nhưng ngoài mặt vẫn nũng nịu: "Em ngại lắm á."

Nụ cười của Dung Chính khó hiểu: "Vậy sao."

Anh duỗi tay cởi nốt chiếc quần lót ra, Cố Bán Hạ vẫn ỡm ờ, nhoắng cái chiếc quần đã bị vứt sang một bên. Cô khép chân lại, bày ra vẻ "Tui sắp xấu hổ chết rồi."

Nhưng Dung Chính đâu quan tâm cô có xấu hổ hay không, tay dùng sức tách hai chân cô ra, cảnh đẹp ở trung tâm hoàn toàn bị phơi bày trước mắt.

Cái tư thế này, cho dù da mặt dày đến đâu Cố Bán Hạ vẫn thấy hơi ngại thật rồi đó, vậy mà Dung Chính lại yêu cầu: "Bú cho tôi."

Cố Bán Hạ không vui, làm gì thì làm chứ tại sao lại phải đem bé ciu nhét vào trong miệng, nhỡ may anh ta tè ra trong miệng cô thì làm sao giờ.

"Nhanh lên." Dung Chính véo mạnh mông cô làm Cố Bán Hạ đau kêu oai oái, cái mông vểnh lên ngay lập tức.

Dưới sự yêu cầu của Dung Chính, Cố Bán Hạ ghé vào nửa thân dưới, đưa lưng về phía anh, cái mông như trái đào nhếch lên, khuôn mặt vừa lúc đối diện với người anh em đang cương cứng.

"Anh Dung ơi, thứ này nhìn thật là đáng sợ, giống như con rắn vậy, nó có cắn được người không á?" Giọng Cố Bán Hạ nheo nhéo mà giả bộ.

Dung Chính đáp đều đều: "Hửm, cô sẽ yêu nó, có khi nửa đêm còn lén lút chơi với nó."

Ừm?

Cố Bán Hạ thấy mấy lời này có vẻ quái quái.

Còn chưa suy nghĩ được sâu, mông cô đã bị tát rõ mạnh.

"Ngậm vào."

Cố Bán Hạ rên rỉ, tay cầm dương vật của Dung Chính, đây không phải lần đầu cô thưởng thức cơ thể của anh ta và hai người cũng chưa làm gì cả, nhưng Cố Bán Hạ đã sớm có cảm giác quen thuộc.

Chỗ nào sờ sướng tay cô nhắm mắt cũng có thể đoán được.

Dung Chính chắc cũng đang thưởng thức phần thân dưới của cô, tay vuốt ve qua lại giữa cặp mông bự, thỉnh thoảng lại lấy tay nhéo nhéo.

Cố Bán Hạ nhìn chằm chằm vị huynh đài kia một lát, ma xui quỷ khiến thế nào lại lè lưỡi liếm một vòng ở trên đầu.

Không có vị gì cả, cũng không có mùi, vẫn chịu được.

Dung Chính run run thở hổn hển, Cố Bán Hạ hỏi: "Anh sao thế? Đau hả?"

Nói xong Cố Bán Hạ lại đem cặc bự ngậm lấy, Dung Chính "a" một tiếng, đột nhiên tát mạnh mông cô một cái làm Cố Bán Hạ đau chết điếng, mông cũng nảy lên dữ dội. Chữ "đcm" sắp ra đến miệng, nhìn gương mặt kia lại bị cô mạnh mẽ nuốt vào.

"Tiếp đi." Dung Chính rất phê, rất thoải mái.

Cố Bán Hạ nhảy xuống giường, bầu vú lắc lư liên tục: "Không được, em muốn đi vệ sinh nặng."

"Cô có thấy gớm không vậy?" Dung Chính tụt mood.

Cố Bán Hạ khinh thường mà nghĩ thầm, chê tôi gớm không phải cũng muốn chịch tôi đó sao?

Cô cố ý bò lên trên: "Nếu không thì em ráng nhịn một lát." Nói rồi lại muốn xoay mông về mặt Dung Chính.

Dung Chính ghét bỏ: "Biến đi."

___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top