Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Kem Đá

---

Cố Bán Hạ sửa sang lại hợp đồng đã đóng dấu thật hoàn chỉnh, còn chưa kịp đưa cho giám đốc thì nhận được thông báo mở họp ở Wechat, bèn xách luôn hợp đồng vào phòng họp, dự định sau khi kết thúc thì đưa giám đốc luôn.

Bộ phận kinh doanh mở họp nhiều, sản phẩm trước kia đều phải điều chỉnh bao bì và giá cả, vậy nên mọi người ai cũng cần rút kinh nghiệm.

Thời gian họp không dài, mười phút đã kết thúc, nhưng đến cuối giám đốc dừng lại một chút, nói: "Đặc biệt, tôi muốn khen ngợi Văn Dĩnh, cô ấy tới chưa đến mấy hôm đã thương lượng được một hợp đồng 300 vạn, quả thực là tài sắc vẹn toàn."

Lời vừa dứt, tiếng vỗ tay đã vang lên như sấm.

Văn Dĩnh cười ngọt ngào, đứng dậy tự nhiên mà hào phóng, đáp: "Cảm ơn mọi người, em vừa vào làm, rất nhiều cái còn chưa rõ, ít nhiều cũng nhờ sự trợ giúp nhiệt tình của các anh chị đồng nghiệp, hôm nay tan làm em mời khách, cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người dành cho em."

Mọi người lại vừa hò hét vừa vỗ tay.

Vỗ tay chưa xong, giọng điệu nghiêm khắc của giám đốc vang lên: "Trái lại, có người tới đây sớm hơn Văn Dĩnh lại chỉ biết ngủ cả ngày, đến tận bây giờ, đừng nói ký được hợp đồng, khách hàng tiềm năng cũng không có một mống, thật đáng xấu hổ."

Mọi người cười to, tầm mắt trắng trợn đặt ở trên người Cố Bán Hạ.

Cố Bán Hạ rất thư giãn, đôi chân thon dài trắng trẻo vắt chéo lên nhau, để lộ đường cong quyến rũ. Vẻ mặt cô thản nhiên, giống như không hiểu người giám đốc đang đề cập chính là mình.

Đàn ông cười cô, rồi lại nhịn không được đánh giá từ trên xuống dưới, trong lòng tràn ngập ảo tưởng.

Đàn bà cười cô, khinh thường xong lại ghen tị, chỉ hận người mặt hoa da phấn không phải là mình.

Cố Bán Hạ không để họ diễn nữa, ngón tay nhợt nhạt vuốt ve mái tóc, thẳng lưng cười với giám đốc: "Nói tôi à?"

Giám đốc bị thái độ tản mạn của cô chọc tức, bà ta chỉ vào Cố Bán Hạ: "Chỗ nào cũng không bằng người khác, vậy mà không có một tí hổ thẹn nào. Trong lúc thực tập, cô mà không đạt được chỉ tiêu đề ra thì cuốn gói biến đi là vừa."

Cố Bán Hạ cũng không tức giận, hỏi lại: "Chỉ tiêu thực tập là bao nhiêu vậy?"

"Tích lũy đơn hàng đạt 200 vạn."

"Vậy thì, đạt được nhiều hơn có phải được chuyển lên chính thức trước không?"

Giám đốc châm chọc: "Cô mà được vậy thì tôi mừng quá."

Bà ta đã sớm nghe người khác đồn thổi Cố Bán Hạ là cái bình hoa bao cỏ, bằng không thì tại sao cô ta lại không được tới Cố thị làm việc? Tóm lại còn không phải sợ cô ta làm mất mặt à.

Cố Bán Hạ không phản bác lại những lời này, thanh lịch đứng dậy, cầm theo một xấp hợp đồng ung dung đi về phía trước

"Đây là hợp đồng với tập đoàn Thiên Ân, tôi vừa in ra và sắp xếp lại xong. Tôi đã thương lượng được hợp đồng 2000 vạn cho đơn hàng đầu tiên và cùng trò chuyện với Đường Thần chủ tịch tập đoàn Thiên Ân, tương lai hai bên vẫn sẽ tiếp tục hợp tác."

Giọng cô không lớn, thái độ cũng không mạnh mẽ như phải chứng minh cái gì, cô chỉ bình thản trần thuật lại việc mình làm, nhưng như vậy mới khiến tất cả chấn động.

Cố Bán Hạ có thể kí được một đơn 2000 vạn? Hơn nữa là với tập đoàn Thiên Ân?

Ai cũng không tin, cho dù đó là sự thật thì phỏng chừng Cố Bán Hạ đã thông đồng với đối phương, lấy sắc quyến rũ.

Giám đốc cũng chẳng tin, nhưng đọc thật kỹ hợp đồng, bà ta không thể không tin. Bà ta bảo mọi người trật tự, nói với Cố Bán Hạ: "Tôi xét duyệt xong sẽ đưa cho cấp trên ký tên."

"Vậy, giám đốc à, chiếu theo cách nói của bà, có phải hiện giờ tôi được chuyển lên chính thức rồi không?"

Giám đốc ho khan hai tiếng, trả lời: "Tôi giúp cô nộp hồ sơ lên bộ phận nhân sự."

Mọi người không còn gì để nói, có người vẫn chẳng tin, có người để lộ vẻ khinh thường, Cố Bán Hạ đều không thèm để ý, đi ra ngoài.

...

Bữa trưa, Chu Mai gọi điện tới, nói buổi tối có party, muốn mời cô đi chung.

Cố Bán Hạ thoái thác mình có việc, Chu Mai bèn hỏi là việc gì.

Nhất thời Cố Bán Hạ chưa tìm thấy cớ, Chu Mai đành nói: "Mày đừng có mà ai cũng nhìn thành Tiền Đa Đa, tan tầm gọi lại cho tao, không thì tuyệt giao."

Điện thoại tắt.

Tức khắc Cố Bán Hạ không muốn ăn gì nữa.

Cô sẽ không có tí dính líu gì đến Tiền Đa Đa nữa, nhưng quả thực cô đang giận cá chém thớt lên Chu Mai. Rốt cuộc thì những lời hôm đó của Tiền Đa Đa, Chu Mai cũng bị tổn thương.

Tan làm, cô vẫn gọi lại cho Chu Mai, Chu Mai gửi cho cô một chuỗi địa chỉ, bảo cô qua đó nhanh lên.

Cố Bán Hạ cho rằng lại là một đám bồ nhí mở tiệc, nhưng không nghĩ tới đây là một party đứng đắn, nam thanh nữ tú ăn mặc trang trọng, tốp năm tốp ba ngồi uống rượu nói chuyện phiếm.

Chu Mai đưa cho Cố Bán Hạ một ly champagne, đi được nửa vòng, cô ấy hếch cằm chỉ vào một chỗ: "Thấy người đàn ông mặc quần áo xanh kia không?"

Cố Bán Hạ khó hiểu: "Một người to như thế, tao cũng không mù, đương nhiên là thấy. Sao? Trai ẻo lả mày đang bao nuôi hay gì?"

"Cút cút, tên anh ta là Hứa Thiên Thừa, thiếu gia nhà N&R đấy."

"N&R?" Cố Bán Hạ nhướng mày: "Đó không phải là kẻ thù truyền kiếp của Cố thị à?"

Chu Mai gật đầu: "Nhà họ Cố của mày không chỉ là kẻ thù truyền kiếp của nhà họ Hứa trong kinh doanh, mà ở ngoài hai bên cũng không ưa thích nhau cho lắm. Tao hỏi thăm qua rồi, tên Hứa Thiên Thừa này vẫn độc thân."

Cố Bán Hạ rất thông minh, tiếp lời: "Nếu tao cùng Hứa Thiên Thừa ở bên nhau, tất nhiên sẽ làm cho trên dưới nhà họ Cố tức chết. Nếu tao chủ động quyến rũ Hứa Thiên Thừa, nhà họ Cố sẽ trở thành trò cười trong giới thượng lưu."

"Tên Hứa Thiên Thừa này là học sinh ưu tú, vừa du học về đã vào làm trong công ty. Anh ta vẫn chỉ là con chim non, mày dùng chút thủ đoạn, chắc chắn anh ta sẽ phải thần phục dưới váy lựu* của mày mà thôi."

*Thần phục dưới váy lựu (拜倒在石榴裙下): chỉ người đàn ông sẽ bị mê hoặc bởi người phụ nữ anh ta phải lòng.

Giọng của Cố Bán Hạ bỗng lo lắng: "Tao đã ở bên Dung Chính rồi."

"Không phải mày cũng vì làm nhà họ Cố xấu mặt à? Mày cũng không yêu anh ta thật lòng. Hứa Thiên Thừa tuy so thì không đẹp bằng Dung Chính, nhưng luận về tài lực cũng chẳng kém, mấu chốt là mày lợi dụng Hứa Thiên Thừa đối phó với nhà họ Cố. Lúc trước mày hấp tấp đồng ý với Dung Chính, giờ kết thúc là được."

Cố Bán Hạ không lên tiếng.

"Mày nhìn đi, không ít phụ nữ nhìn chằm chằm cục thịt kia đâu, tao phải hỏi thăm nhiều chỗ rồi mới gọi mày lại đây đấy." Chu Mai nói, nhìn thấy người quen nên cô ấy đã đi qua chào hỏi.

Chu Mai đi rồi, nhưng những lời ấy vẫn vang lên bên tai cô như một bài hát.

Không thể phủ nhận, nếu muốn trả thù nhà họ Cố, ra tay từ phía Hứa Thiên Thừa càng dễ hơn, nhưng Dung Chính...

Muốn cô vứt bỏ Dung Chính nhào tới vòng tay của Hứa Thiên Thừa? Trong lòng Cố Bán Hạ đột nhiên cảm thấy hơi không thoải mái.

Đang muốn tìm chỗ để ngồi, đột nhiên có người tới, nâng ly champagne trong tay về phía cô, cử chỉ thanh lịch hỏi: "Thưa cô, tôi có thể mời cô nhảy một điệu chứ?"

Là Hứa Thiên Thừa.

Cố Bán Hạ không nghĩ anh ta sẽ chủ động tìm mình, ở khoảnh khắc không chuẩn bị ấy cô bỗng thấy bối rối.

Có lẽ thấy Cố Bán Hạ không có phản ứng, Hứa Thiên Thừa vừa nhẹ nhàng vừa lịch sự nói: "Không sao, tôi uống với cô một ly được không? Nếu không tiện cũng không có việc gì, làm phiền cô rồi."

Hứa Thiên Thừa muốn đi, Cố Bán Hạ cắn răng lên tiếng: "Tôi không biết khiêu vũ."

Hứa Thiên Thừa cười: "Tôi có thể hướng dẫn."

Cố Bán Hạ cũng cười: "Vậy anh đừng chê tôi ngốc đó."

"Sao lại thế được, có thể hướng dẫn một quý cô xinh đẹp như vậy khiêu vũ là vinh hạnh của tôi."

Hai người cầm tay nhau, bước vào sàn nhảy.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top