Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Kem Đá

---

Cố Bán Hạ cưỡi trên đùi Dung Chính, cô có cảm giác thằng cha này đang nhìn mình mặc dù anh vẫn hôn mê. Bộ dạng của anh trông thật xấu xa, vậy nên cô đã lấy gối chèn lên mặt anh, sau đó tiếp tục sờ soạng vật cứng. Cô chống eo, đem dương vật nhắm ở ngay bé sò đang chảy nước.

Làm anh ta, làm anh ta, mạnh mẽ làm anh ta.

Cố Bán Hạ nắm dương vật, cọ cọ hai lần ở phần thân dưới.

Bên dưới của cô trơn trơn dính dính, ngay cả lông mao cũng dính một đống dâm thủy.

Đè chú chim cứng ngắc lại, để ở cửa mình, Cố Bán Hạ xốc áo Dung Chính lên, lộ ra cơ bắp rắn chắc, cô nhìn mà kìm lòng không nổi, hít sâu vào một hơi, vừa sờ vừa "nếm" Dung Chính một cách sắc tình, chiếm hết tiện nghi của anh chàng. Trong lúc mê mang ngẩng đầu muốn nhìn khuôn mặt tuấn tú, lại phát hiện ra mình đã dùng gối đè lên, bèn vung tay hất phăng gối đi, tham lam suồng sã mà thưởng thức.

Sờ chán chê, Cố Bán Hạ ngồi dậy, lần nữa nâng hông, nắm lấy vật cứng đưa vào phía dưới.

Chỉ mới nhét cái đầu vào, Cố Bán Hạ nhăn mặt nhíu mày, cảm thấy đau như bị xé rách, cô hơi nhổm dậy, lại cọ cọ vài cái, dừng một lát rồi cắm vào trong tiếp.

Vẫn chỉ có cái đầu nấm đi vào như cũ mà cơn đau mạnh mẽ như thủy triều ập đến, cô nhăn nhó kìm nén, tiếp tục đút vào.

Dương vật sắp đi vào được một nửa, Cố Bán Hạ không nhịn được nữa, quẳng chú chim cương cứng ấy ra chỗ khác, lấy tay che lại bé sò, vẻ mặt đau khổ mà ngã xuống giường.

Chịu chịu chịu, đau quá đi mất, quả nhiên sex là một hành vi nhàm chán.

Cố Bán Hạ cuộn tròn lại, rốt cuộc cơn đau đã giảm bớt, hai chân run rẩy kéo chăn đắp, áo cũng lười không thèm mặc, lại càng lười mặc quần áo vào cho Dung Chính, tắt đèn đi ngủ.

Đại khái là nửa đêm canh ba, giấc mơ hôm ấy lại đột kích.

Vẫn là đôi tay lạnh lẽo ấy, bắt lấy mắt cá chân của cô, lạnh y như một con rắn bằng tuyết, phun ra cái lưỡi đỏ tươi, dần dần di chuyển lên trên.

Cố Bán Hạ cảm nhận được rõ người đàn ông đang đè lên người mình, cơ ngực cường tráng đè lên bầu vú tròn đầy, anh ta có vẻ rất hưởng thụ điều này, di chuyển ngực áp sát vào, rồi còn xoa bóp vú cô nữa.

Hai chân cô nàng lại bị tách ra, đôi tay giống tối hôm trước giữ chặt mông cô, xoa bóp y như đang nhào nặn cục bột.

Tên đàn ông đó rất yên tĩnh, tiếng hít thở cũng không nghe thấy rõ, mắt Cố Bán Hạ nặng trĩu không mở ra nổi, cô bị người ấy vây ở trong mộng, không thể chạy thoát.

Chờ xoa ngực cùng mông đã rồi, bàn tay kia tiếp tục tách đôi chân thon thả của cô ra, đối phương hoành hành trên cơ thể cô, tay đỡ lấy mông vểnh, gác đùi cô lên trên đùi mình.

Một loạt động tác làm da đầu Cố Bán Hạ tê dại, nhưng cô vẫn chưa tỉnh lại được, đang lúc sốt ruột thì cửa mình đã bị chặn lại.

Loại cảm giác này hãy còn quen, mới vừa nãy thôi, cô còn tự mình dùng vật cứng ấy nhét vào phía dưới, không nhét vào thì không sao, nhét làm gì để bây giờ vẫn còn đau, Cố Bán Hạ muốn giãy giụa, nhưng đầu khấc của người đàn ông vẫn đang tiến vào.

Người khác làm so với chính mình tự làm thì đau hơn nhiều, tuy rằng chỉ vào phần đầu, nhưng cô bé vẫn có cảm giác bị xé rách, may mà tên kia cũng không có vào sâu quá, chỉ cọ qua cọ lại ở bên ngoài

Vào hay ra anh ta đều làm rất chậm. Cố Bán Hạ bèn cảm thấy buồn bực, không ngờ cũng có ngày mình bị cưỡng bức trong mơ.

Khi trợn mắt tỉnh lại đã là ban ngày, Cố Bán Hạ nhìn trần nhà chằm chằm không nhúc nhích.

Phía dưới đã hết đau, nhưng vẫn có cảm giác bị xâm phạm qua, chỉ là không biết do cô tự làm hay "tên đàn ông" đêm qua làm hộ.

Cố Bán Hạ bò dậy, đầu tiên là nhìn Dung Chính, ngửi ngửi tay anh.

Dung Chính vẫn là dáng vẻ trước khi ngủ đêm qua, nude, tấm chăn mỏng xiêu xiêu vẹo vẹo, hai tay thon dài sạch sẽ, không có mùi lạ.

Nghi lắm.

Bởi vì đêm mộng xuân đầu tiên, đêm qua tắm rửa xong cô còn cố ý xịt nước hoa trên ngực và mông, cô nghi mộng xuân kia không phải là mộng cho nên phòng trước.

Cố Bán Hạ tự ngẫm, có hai khả năng, thứ nhất là có quỷ theo sau, thứ hai là Dung Chính giả bộ làm người thực vật.

Biệt thự không có người đàn ông thứ 2, Cố Bán Hạ cũng không tin là có quỷ, như vậy chỉ còn khả năng thứ hai, rốt cuộc thì ban đêm cảm giác ấy quá thật, nói là mơ ai tin chứ.

Cố Bán Hạ mặc áo ngủ, xuống giường với lấy gói hạt dưa ngồi cắn bên cạnh Dung Chính. Cô thật quá đáng, vừa cắn vừa ném vỏ vào mặt Dung Chính.

"Dung Chính, tôi biết người ban đêm là anh, đừng giả vờ giả vịt nữa, dậy đi, chúng ta cùng làm tình." Cố Bán Hạ cười hì hì.

Dung Chính vẫn không thèm nhúc nhích, lông mi không run lấy một cái.

"Hẳn anh cũng không phải người thực vật, anh ở nước ngoài giả bị tai nạn đúng không? Nếu không thì sao người nhà anh không tới thăm anh chứ? Anh coi tôi là đồ ngốc để đùa cợt à?"

Cố Bán Hạ lầm bầm lải nhải nửa ngày, không nhận được lời hồi đáp nào, cô cười một cách lạnh lùng, hỏi: "Anh muốn cắn hạt dưa không?"

Lúc này, cô cũng không có ý định chờ câu trả lời nữa, giống người điên mà ném một nắm hạt dưa vào mặt Dung Chính, vỗ vỗ tay nhảy xuống giường.

Má ơi, sao lại có người cosplay giống thật thế chứ, nhưng cô cẩn thận quan sát lại, thấy Dung Chính thật sự không biết gì, bộ dáng lãnh đạm kia dường như không có chút hứng thú nào với thế giới này cả.

Cố Bán Hạ đi vài bước lại quay đầu, Dung Chính vẫn không quần mà nằm đó, đối mặt với sự sỉ nhục của cô, anh thờ ơ như thể ngăn cách với thế giới.

Chẳng lẽ cô sai rồi, hai đêm vừa rồi chỉ là mơ?

Cố Bán Hạ trong bụng đầy ý xấu, đang tính đêm nay thử lại một lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top