Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 8: Lễ hội (P2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nào chúng ta cùng quay lại với Bill đáng thương đang đi tìm mẹ à nhầm Mabel...

------------------------------------------------------ 

Tại thị trấn Gravity Falls, Bill vừa đi vừa hất tung mọi thứ. Chỉ đề phòng họ giấu Shooting Star ở chỗ khác. Mọi người trên đường cứ nhìn hắn như người dở hơi và tỏ vẻ khiếp sợ.

Nhưng Bill không quan tâm, hắn phải nhanh chóng tìm được Shooting Star của hắn. Và cho đám người kia một trận. Hiện giờ Bill đang rất tức giận, đúng hơn là con hơn thế để không có từ ngữ nào mưu tả tâm trạng hắn bây giờ. Bill dường như sắp chuyển sang màu đỏ. Bill tự hỏi không biết cái lễ hội chết tiệt của con người ở chỗ nào.

Vừa nói xong hắn thấy cả đoàn xe khách đi ngang qua. Chắc chắn là đang đi đến lễ hội nên đi theo luôn.

------------------------------------------------------

Quay lại với Mabel...

Cô dường như chẳng thích truyện này chút nào. Khi Dipper, em trai của cô bây giờ có khi còn tăng động hơn cả Mabel hồi xưa. Dipper thì chạy hết chỗ này đến chỗ khác để cho chị mình vui. Nhưng có vẻ tình hình chỉ tệ đi. Mặt Mabel bây giờ thật sự rất xanh xao.

Dipper: Mabel? Chị ổn chứ?

Mabel: Hm? Mệt một chút, không sao.

Dipper: Có lẽ chúng ta... Wow! Mabel nhìn kìa. Trò ném bóng chị nhớ nó chứ mau đi nào!

Mabel: ... Ok,... Dip!? 

Mọi thứ thật sự mờ nhạt trong mắt cô, sự tỉnh táo như bị đánh mất, Mabel lảo đảo đi theo Dipper. Cô nghĩ, mình có lẽ sẽ ổn thôi, đi chơi, à chẳng phải đã lâu lắm rồi sao, cô muốn tận hưởng nó thêm nữa, một chút nữa, hoặc tham lam hưởng thụ nó nhiều hơn.

------------------------------------------------------

Tại một nơi nào đó trong lễ hội. Bill đã đến được chỉ có điều hắn nghĩ là... hắn đã lạc. Thật không thể tin được nhưng hắn không thể bay. Mọi người sẽ hét ầm lên và Stan, Pine Tree sẽ biết hắn ở đây. Chạy lòng vòng thì có giọng một cô gái nào đó vang lên. Bill giật mình tưởng đó là Mabel suýt chút nữa hắn nhảy ra ôm.

Cô gái: Hey!

Bill: Shoo...ting...Khoan. Cô là ai?

Cô gái: Ừm. Chỉ là chúng tôi muốn anh đi chơi với bọn tôi thôi. Vì không phải người ở đây nên chúng tôi cũng cần giúp đỡ.

Bill: Oh! Xin lỗi nhưng không. Tôi đang bận và chính tôi cũng cần giúp đỡ!

Cô gái: Tuyệt! Vậy hãy giúp đỡ nhau. Tôi tên là Lisa. Đây là Mary, Leo, SaraThomes S.K
Tên anh là gì? Trông như anh vừa nhầm tôi với ai đó. Hai người lạc nhau à?

Bill: Yeah! Đại loại là vậy dù sao thì tên tôi là Bill nhưng tôi...

Mary: Vậy còn chờ gì nữa đi thôi!

Thế là cả đám kéo Bill đi theo. Hắn không phản bác được nhưng có lẽ hắn nghĩ. Đi theo họ cũng có thể tìm được Shooting Star nên hắn chọn im lặng.

------------------------------------------------------

Dipper và Mabel vẫn đang chơi ở chỗ ném bóng. Mabel đã chọn một chiếc hộp màu đen. Và cũng là giải khó nhất. Dipper thấy mặt Mabel có vẻ không được ổn lắm nên đã bảo cô ra ghế ngồi. Còn mình thì tự chơi cho bằng được.

Ngồi ra ghế Mabel lôi cái máy điện thoại ra. Nhắn cho ai đấy nhưng càng lúc cô càng thấy mình bắt đầu mệt đi. Nó khá là rõ ràng khi cô không nhìn rõ và không tự đứng dậy được. Vì cuộc nói chuyện qua tin nhắn có vẻ rất quan trọng. Nên Mabel đã ấn vào nút gọi khi cô không còn chắc bản thân sẽ thấy rõ và tỉnh táo.

Đầu dây bên kia lập tức bắt máy khi Mabel vừa gọi. Cuộc nói chuyện này Mabel có vẻ dịu hơn.

Người lạ: Em không sao chứ Mabel?

Mabel: Ưm.. em thấy không khỏe lắm. Mắt cứ mờ mờ chân thì không đứng lên được. Khá là khó chịu.

Người lạ: Em nên chăm sóc tốt cho bản thân khi anh không ở đó. Sớm thôi, nhưng đừng lo quá. Họ không thể làm gì đâu. Anh sẽ thu dọn, sắp xếp và đến trong ba ngày nữa.

Mabel: Sao lâu vậy, không thể nhanh hơn ư!?

Người lạ: Xin lỗi Mabel nhưng trong đó đang có chút chuyện. Em nên hiểu.

Mabel: Hm. Em hiểu nhưng nó là khá dài đối với em. Nhưng có lẽ em phải nói chuyện với Dip. Thật sự nó rất khó chịu. Tạm biệt...

Cố gắng gượng dậy, Mabel gọi Dipper, cố gắng để nói to. Nhưng hình như cậu không thể nghe thấy. Cô thấy cổ họng mình nóng ran, bụng đau quằn quặn. Cố gọi tên ai đó khác nhưng cô thật sự là mệt muốn chết mà. Vừa đúng lúc cô nghe thấy giọng của hai người cùng lúc hét tên mình.

------------------------------------------------------

Đang đi với cái đám ồn ào kia. Bill cảm thấy hình như Mabel vừa gọi tên hắn thì phải.

- Không được rồi! Đi cùng cái đám này mình không bao giờ tìm được  Shooting Star mất..

Đang mải suy nghĩ bỗng thấy có cái bóng quen thuộc. Bill lập tức nhận ra đó không phải là Shooting Star của hắn thì là gì. Nhưng mà xanh xao quá nhìn như sắp ngất ý. Không được rồi hắn ba chân bốn cẳng hất cái lũ vướng víu kia ra. Chạy với vận tốc kinh ngạc lại vừa la hét gọi Shooting Star không ngớt.

-----------------------------------------------------

Dipper vừa giành được cái hộp xong. Quay ra thấy mặt Mabel xanh xao trông như sắp ngất. Cậu cũng chạy thật nhanh và hét tên chị mình.

------------------------------------------------------

Thế là cả hai phi như điên đến chỗ một cô công chúa váy trắng. Mỗi tội cô sắp ngất ra đấy. Bill và Dipper gọi to mặc cho mọi người cứ nhìn mình.

Bill: SHOOTING STAR!!

Dipper: MABEL!!

Cả hai lao ra đỡ nhưng Bill nhanh tay hơn hất Dipper 'cọng bún' sang một bên. Vừa ôm được vợ tương lai à lại nhầm Mabel vào lòng. Bill xem xét Mabel cẩn thận và nhận thấy cô không sao nhưng nhìn thấy mặt cô. Hắn không sao không đau lòng được.

Xanh xao mà đau đớn đến trắng bệch, khuôn mặt nhăn nhó lại. Tay cô ôm bụng đau, mồ hôi tuôn ra không ngừng, cái nóng như bao chọn lấy cô từ trong ra ngoài. Dù có gọi cô vẫn không chịu chả lời hắn. Khó khăn lắm mới mở được đôi mắt ướt đẫm nước mắt ra nhìn hắn. Bọn lúc nãy cũng chạy đến nhìn không khỏi sửng sốt. Một trong số đám đấy kêu lên.

Lisa: Mabel!! Cô làm cái quái gì ở đây vậy hả?

Bill và Dipper ngạc nhiên nhìn cô ta với ánh mắt khó hiểu. Nhưng Mabel thì không. Nghe thấy cái giọng chứa đầy tức giận đấy cô đã nhận ra. Kẻ đứng trước mặt cô là người hủy hoại cuộc đời cô. Dù có đang đau đến mấy nhưng vẫn không sánh được bằng nỗi đau mà cô phải chịu bấy lâu. Mabel từ trong lòng Bill hơi gượng dậy nói với giọng khàn khàn nhưng chất đầy hận thù.

Mabel: Cô và đám người dơ bẩn kia đến đây làm gì hả. Hủy hoại cuộc đời tôi như thế còn chưa đủ sao. Còn cái mạng nhỏ này cũng không tha?

Bill hốt hoảng khi Mabel cố gượng dậy. Hắn nói cứ lắp bắp cố ru cô ngủ để hắn có thể làm dịu đi cơn đau cô đang chịu. Bill không biết đám người kia làm gì. Bây giờ Shooting Star của hắn không làm sao là quan trọng nhất. Còn họ nếu chỉ cần đụng đến cô hắn sẽ cho họ chết một cách thê thảm nhất.

Bill: Shooting... Star.. mau ngủ đi tôi sẽ không làm em phải chịu cơn đau này nữa.

Dipper: Ngươi mau tránh xa chị ta ra. Đồ quái vật tam giác!!

Thomes: Quái vật tam giác?

Bill: ĐỦ RỒI! HÔM NAY NGƯƠI TO GAN LẮM MỚI DÁM CƯỚP SHOOTING STAR ĐI. VÀ NHÌN XEM NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ VỚI CÔ ẤY! CÁC NGƯƠI TẤT CẢ SẼ PHẢI TRẢ GIÁ CHO NHỮNG GÌ ĐÃ LÀM.

Lisa: Mabel, tôi không nghĩ là sau khi cắt đứt quan hệ với Thomes. Cô đã đi ve vãn với người khác à.

Mabel: Cô... các người... sẽ phải trả giá.. A! B..Bill..

Bill: Vâng... công chúa nhỏ của tôi, em cần gì?

Mabel: Mau đưa ta về nhà... chúng ta sẽ sử đám người này sau... Bill.

Dipper: Mabel! Chị...

Bill: IM ĐI! PINE TREE NGƯƠI KHÔNG THẤY ĐÂY LÀ LỖI CỦA NGƯƠI À! NÓ CŨNG Y NHƯ NHỮNG LẦN NGƯƠI BỎ RƠI SHOOTING STAR VẬY!

Bill hét lên với Dipper rồi biến mất. Chỉ để lại cho mọi người sợ hãi và ngạc nhiên khi Bill chuyển sang màu đỏ. Và bầu trời bắt đầu đen đi. Dipper vẫn đứng đấy mặt cúi gằm xuống đất. Tay cậu nắm chặt cái hộp mới dành được cho Mabel.

- Có phải những gì mình làm thật sự sai lầm.

. . . . .

Vừa sửa chính tả, vừa đọc thấy truyện trẩu thấy bà cố nhưng lười vẫn dell sửa :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top