Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lần đầu ăn chung

Lê Mặc Mặc nhìn người đàn ông bên bàn đối diện đang tao nhã cắt thịt bò bít tết, sau đó liếc cái gương bên cạnh nhìn thấy mình trong gương, mặt trắng, tóc ngắn nhô lên như ổ chim, trên người mặc áo lông đen, quần jean có thể làm tôn lên đôi chân đẹp của nàng, chỉ là  chỗ đầu gối xẻ hai lổ nhỏ trông không hợp lắm. Nếu mà trong một quán bar, nàng miễn cưỡng cũng có thể gọi là stylish, nhưng ở nhà hàng sa hoa thế này, nàng đã trở nên rất thấp kém.

Lê Mặc Mặc cúi đầu nhìn bảy phần thịt bò bít tết chín trước mắt, thầm nghĩ sao mình lại lưu lạc tới tình trạng này.

"Lê tiểu thư, ăn không quen sao?" Người đàn ông đối diện ánh mắt sáng rực.

Lê Mặc Mặc phục hồi tinh thần lại.

Ừ, đúng rồi, đầu sỏ gây nên chính là hắn ___ Chung Dĩ Nguyên, tổng tài công ty khai phát trò chơi Y&Y. Chỉ vì nàng dùng toilet trong phòng làm việc của hắn một tí, liền bị hắn "mời" đi ăn tối. Lê Mặc Mặc nhiều năm lăn lộn tại các đoàn kịch, không sợ sân khấu, tửu lượng cũng ổn, kỹ thuật ép rượu cũng đã dày công tôi luyện, vốn tưởng rằng sau khi chuốc say vị tổng tài này là có thể chuồn về nhà, ai ngờ vị tổng tài này thực không tầm thường, trong thịt bò bít tết không bỏ chút rượu nào.

Lê Mặc Mặc nhìn bàn tay hắn cầm ly cao cổ chứa nước chanh, không khỏi có chút buồn rầu.

Chung Dĩ Nguyên lại hiểu sai cái nhìn của nàng, vội vàng đưa ly nước chanh tới: "Khát?"

Lê Mặc Mặc cười hi hi xua tay, nói: "Không cần, tôi thích uống nước trong, tôi có nước này rồi." Sau đó nuốt nước miếng, xem cái chết như không xiên một miếng bò bít tết, bỏ vào miệng, ăn một cách dữ tợn.

Khóe miệng Chung Dĩ Nguyên hiện lên ý cười. Da của hắn vốn đã trắng, ánh đèn chiếu xuống càng thêm trắng nõn, tóc chải về phía sau, gọn gàng lộ ra cái trán, mày kiếm, mắt hoa đào điển hình, độ cong sống mũi càng không thể bắt bẻ. Nếu như nói diện mạo Lận Viêm đại thần nghiêng về vẻ đẹp mê hoặc của người Âu Mĩ, còn diện mạo tổng tài kia lại là kiểu Trung Quốc cổ điển, ở trong đám người chưa hẳn bỗng chốc thay đổi, nhưng nhìn lâu mới biết quân tử như ngọc.

Cũng may trong làng giải trí không thiếu mỹ nam, lại thêm Lận Viêm này như đóa hoa Cao Lĩnh , đối diện sắc đẹp Chung Dĩ Nguyên, Lê Mặc Mặc có miễn dịch. Nàng nhẹ nhàng sờ sờ tim, vì chính mình rèn luyện mỗi ngày thật tốt.

"Lê tiểu thư hơi trầm tĩnh kiệm lời, không giống như lời đồn đãi... Không giống."

Lê Mặc Mặc suýt nữa bị sặc, tối nay nàng đã cố gắng hết mức duy trì phong thái thục nữ, lời đồn đãi về nàng là cái dạng quỷ gì?!

"Chung tổng, tam nhân thành hổ (1), có rất nhiều chuyện khi đồn đãi sẽ bị khếch đại." Lê Mặc Mặc cười nhạt, cảm tạ cha mẹ nàng đều là giáo sư hệ Trung văn, từ nhỏ đã dạy nàng quen dùng thành ngữ

Chung Dĩ Nguyên gật đầu: "Tôi cũng cảm thấy lời đồn kia giả dối, chỉ có chứng thực mới tin. Lê tiểu thư debut (2) sau, biểu diễn 5 MV, 13 bộ phim truyền hình, nhưng đều không phải là diễn viên chính, số lần xuất hiện trên truyền thông internet cũng ít. Lần này trở thành người phát ngôn hình ảnh duy nhất cho trò chơi, độ nổi tiếng chợt tăng, quảng cáo còn chưa truyền bá ra, cũng đã nhận được 4 phim truyền hình và được mời đóng quảng cáo đồ ăn. Tôi muốn hỏi Lê tiểu thư, có cân nhắc ký hợp đồng với công ty quản lý không?"

Lê Mặc Mặc kinh hãi, thì ra hắn đối đãi nàng như vậy cũng chỉ là đang điều tra tỉ mỉ. Lẽ nào bữa cơm này không phải đơn thuần là xã giao, mà là Hồng Môn yến?

Nói thật ra, hiện tại nàng cũng đang phiền não vì vấn đề này . Không có quy định của công ty quản lý, hành động của nàng cũng sẽ tự do rất nhiều, nhưng đan đả độc đấu không chỉ có khổ cực, mà còn có thể vì giao thiệp không giỏi sẽ nhận phải tài nguyên không tốt. Cho dù ký hợp đồng với công ty quản lý, không chiếm được lực thổi phồng, cũng dễ dàng rơi vào tối tăm.

Lê Mặc Mặc không hiểu mưu tính của Chung Dĩ Nguyên: "Y&Y không phải là chuyên về khai phát trò chơi sao?"

"Vốn là, Y&Y chuyên về khai phát trò chơi, nhưng thuộc tập đoàn Chung thị dưới cũng có một công ty quản lý."

Lê Mặc Mặc vầng sáng chợt lóe: "Môi giới Gia Gia?"

Chung Dĩ Nguyên mỉm cười: "Gia Gia tuy không phải công ty quản lý đứng đầu trong nước, nhưng đứng hàng thứ 5, không đáng tán dương."

Lời nói của Chung Dĩ Nguyên là sự thật.

Môi giới Gia Gia mặc dù khởi bước trễ so với những công ty trùm khác, nhưng mấy năm gần đây làm ra những tác phẩm bộ phim có giá trị, mặc dù tỷ suất người xem không sáng mắt, nhưng danh tiếng trong giới rất tốt. Cùng lúc ký hợp đồng với mấy người mới nổi lên, từ từ đạt được vị trí trong giới giải trí. Diễn viên điện ảnh Diệp Nam Đình danh tiếng lẫy lừng như bây giờ cũng là nhờ  Môi giới Gia Gia tìm kiếm và nâng đỡ. Chỉ là hiện tại Diệp Nam Đình đã mở phòng làm việc riêng, trên danh nghĩa là người của Môi giới Gia Gia nhưng hết thảy công việc đều không lệ thuộc.

Cho nên, nếu như Lê Mặc Mặc ký hợp đồng với Gia Thế, giống như thiên nga bay cao lên bầu trời.

"Nhưng mà, chung quy anh cùng Gia Thế quan hệ là..."

Lúc này, đồ ngọt đã được bưng lên.

Chung Dĩ Nguyên cắt một miếng bánh ngọt cho nàng: "Chị họ tôi là Chung Thị An."

Chung Thị An!

Ba chữ này như sấm bên tai, Lê Mặc Mặc kịp thời bụm miệng mình.

Chung Thị An 8 tuổi đã đóng phim《Võ giả 》, đạt được giải nhất nữ phụ tam đại điện ảnh, sau đó bặt vô âm tín mấy năm. Năm 18 tuổi đạt được chút thành tựu trong phim điện ảnh 《Lau sậy non xanh thẳm 》 lần đầu tiên đảm nhiệm vai nữ chính, không những doanh thu bán vé rất tốt, càng đạt được nhiều giải thưởng điện ảnh quốc tế, nhiều lần được đề cử vai nữ chính, cuối cùng được hai danh hiệu ảnh hậu. Trong vòng làng điện ảnh người Hoa, xưa nay chưa từng có. Đang lúc truyền thông bùng nổ, Chung Thị An gia đình hiển hách, mẹ là vũ công ba lê nước Pháp Winona Liu, cha là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Chung Viễn. Về sau, năm 27 tuổi Chung Thị An nắm giữ Môi giới Gia Gia, dường như nghiệm chứng bùng nổ này.

Lê Mặc Mặc năm nay 22 tuổi, so với nàng Chung Thị An lớn hơn 8 tuổi. Không chút nào khoa trương nói, Lê Mặc Mặc cảm giác nếu mình có một phần mười kỹ năng diễn xuất của Chung Thị An, nàng nằm mơ cũng sẽ cười đến tỉnh ngủ.

Lúc này, trong lòng Lê Mặc Mặc lâm vào mê cung, rối bời: "Nói như vậy, tôi có cơ hội nhìn thấy Chung Thị An? Có thể hay không xin chị ấy chữ ký? Ký tên có đường đột quá không? Ngộ nhỡ tôi mạo phạm chị ấy làm sao bây giờ? Không được, tôi muốn ăn mặc lịch sự một chút, tôi ___"

"Lê tiểu thư, cô tĩnh táo một chút," Chung Dĩ Nguyên mỉm cười cắt ngang lời nói của nàng, "Trước tiên ăn bánh ngọt đã."

Nàng có cơ hội nhìn thấy thần tượng, đâu còn tâm tư nào mà ăn bánh ngọt?

"Chung tổng, anh sẽ đề cử tôi với An tiểu thư sao?"

Chung Dĩ Nguyên dừng một chút, múc một miếng bánh ngọt, cho vào miệng.

Lê Mặc Mặc lập tức đỏ mặt. Tâm tư của nàng rõ ràng quá mức, câu hỏi này nói trắng ra là quá khẩn cấp, ngược lại còn thể hiện sự kém cỏi.

Nàng cắn môi nói : "Thật xin lỗi, tôi nên tự mình hiểu lấy ."

Chung Dĩ Nguyên vẻ mặt không thay đổi, mỉm cười nhìn nàng: "Lê tiểu thư từ nhỏ đã thích diễn kịch?"

Lê Mặc Mặc đưa tay áp sát lòng mình: "Tại khi còn nhỏ, ba mẹ hay dẫn tôi đi xem kịch nói, có lẽ là từ lúc đó dần dần thích."

"Lê tiểu thư diễn kịch nói?"

Lê Mặc Mặc trong lòng trầm tĩnh lại, nhếch miệng cười một tiếng: "Tại không biết tên rạp hát, diễn qua 《Cơn dông 》và 《 Thanh xà 》. Đúng rồi, tối mai《 thanh xà 》, Chung tổng có rảnh không, có thể tới xem."

"Được." Hắn ôn nhu trả lời.

Lê Mặc Mặc cảm thấy thân thiết với hắn hơn rất nhiều, liền ba hoa: "Thật ra thì ba mẹ tôi không thích tôi đi trên con đường này. Ba mẹ già chỉ có cô con gái, chỉ hy vọng tôi an toàn, tốt nhất nên giống như họ đi dạy học. Mỗi lần tôi muốn đi diễn, mẹ tôi cũng giả vờ bệnh. Nhưng nói thực ra, mẹ diễn thật là tệ. May mà tôi không được di truyền kỹ năng diễn của mẹ, ha ha. Thật xin lỗi, Chung tổng, tôi phấn khích quá nên nói một hơi."

"Rất đáng yêu."

"Đáng yêu? Chung tổng anh thật biết an ủi người khác. Các bạn bè của tôi mỗi lần cùng tôi nói chuyện đều chuẩn bị 1 cây kéo, tôi nói nhiều, họ sẽ uy hiếp đòi cắt lưỡi tôi. Bất quá từ từ, tôi nói chuyện không nghiêm trọng như vậy. Hay là muốn cảm tạ bọn họ tàn bạo."

"Xem ra tôi cũng nên chuẩn bị 1 cây kéo." Hắn nghiêm túc nói.

"Ha ha ha, " Lê Mặc Mặc đập bàn, "Chung tổng anh không muốn nhầm đường lạc lối!"

Tiếng cười không dứt, tiếng điện thoại của Lê Mặc Mặc vang lên vui vẻ: "Đừng tưởng rằng tôi không phát hiện anh lại len lén đi gặp cô ấy, không nên hỏi tôi ý kiến gì, ánh mắt của anh rõ ràng có quỷ..."

Mọi người chung quanh Chung Dĩ Nguyên nhìn soi mói, Lê Mặc Mặc khó khăn nhấn nút trả lời, nghiêng mình, hạ thấp giọng: "Mẫu thân đại nhân... Dạ, lập tức kết thúc... Cái gì? Sườn xào chua ngọt? Ba mẹ chừa cho con một ít nha."

Chú thích:

[(1) tam nhân thành hổ: Ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật. Một việc, dù cho sai lầm đến nhiều người đã có cùng một nghị luận đều như thế cả, thì cũng dễ khiến người ta nghi nghi hoặc hoặc rồi đem bụng tin mà cho là phải. Một chân lý có chứng minh rõ ràng, mười phần chắc chắn, thì mới nên công nhận.]

[(2) debut:  xuất hiện đầu tiên trước công chúng]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: