Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9.Cõng người vượt đại dương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

keep Running mừng siêu thoại Mạch Sâm cán mốc lượt truy cập cực khủng,hào phóng tặng tỷ đệ cặp vé tham dự lễ khai mạc khách sạn đáy biển

Một công trình thế kỉ Trung Quốc quyết tâm bỏ vốn thực hiện,tham quan du lịch là phụ khai thác khoáng sản tài nguyên biển là chính

Trước giờ khởi hành
"Bữa đó chú hơi lộ,anh vì không muốn mấy tình huống tương tự xảy ra nên cố ngăn chú đụng đến bia rượu vậy mà cũng ráng uống"

Khôn nhi thấy thương cho bản thân,mắt cụp xuống đầy tâm tư :
" Em biết "

" Vẫn cố tình? "

Khải ca gãi đầu mặt mài cau có :
" Còn Lucas?Chú kể cho nhóc ấy nghe? rõ ràng thấy chú ôm Baby còn tiếp tay giúp chú lôi anh đi "

Lucas thình lình xuất hiện choàng vai cả hai,điệu bộ khó xử áy náy :
" Đừng trách Khôn là em cố ý tạo cơ hội cho họ,anh không thấy cậu ấy đáng thương ?Vốn là người đến trước... "

Lời chưa dứt đã bị Lão Trịnh giận dữ cắt ngang :
" Thế thì sao?Em ấy ôm vợ người ta ngủ em thấy nó đáng thương thế không thấy thẹn với Hiểu Minh? "

Khôn nhìn chằm chằm Trịnh Khải giọng điệu cực nghiêm túc :
" Anh ngày trước chưa một lần có suy nghĩ quá phận với Baby ? Anh thử nhìn thẳng vào mắt em trả lời xem "

Ngẫm nghĩ lại...anh lấy tư cách gì quát mắng đứa trẻ này.Anh năm đó cũng như cậu à không làm gì được như cậu làm gì đủ can đảm theo đuổi người mình yêu

" Khôn à,thôi sau này anh không ngăn chú thể hiện tình cảm với By chỉ là
biết tiết chế biết nên dừng ở đâu. Nếu không người em phải đối mặt là Huỳnh Hiểu Minh không phải anh "

Năm xưa cái rào cản vô hình đã cắt đứt tình cảm Trịnh Khải dành cho Angelababy chính là một Huỳnh Hiểu Minh yêu cô hơn bất kì ai

Chợt, câu nói cũ lóe lên trong đầu anh:
" Vì Baby tôi không tiếc đánh đổi sự nghiệp đánh đổi địa vị lẫn quyền lực bản thân bao năm hao tâm gây dựng,vậy cậu nghĩ tôi sẽ để cậu cướp cô ấy khỏi tay tôi sao Trịnh Khải ? "

Đáy biển âm u đến ảm đạm họ càng đi sâu xuống càng khó nhìn thấy các sinh vật bơi lội bên ngoài

Phải đợi đến chập tối,khách sạn mới đèn khi đàn cá heo sinh sống gần khu vực bơi ngang.Chúng là tiết mục chính ban tổ chức muốn chiêu đãi mọi người

Trừ hai chị em còn rất nhiều sao tiếng tăm tham dự buổi lễ .Khách sạn chia làm 20 tầng mỗi tầng cách nhau 2000km Baby và Khôn sẽ ở tầng 18

Một cái rầm lớn,làm khán phòng đột ngột rung chuyển By mất thăng bằng ngã người về hướng Khôn cậu chưa kịp đỡ lấy cô thì...tất cả đèn thay phiên tắt

Phía sau cánh tay ai đó thật vạm vỡ nhưng xa lạ luồng qua eo By kéo cô đi,cô hốt hoảng kêu lớn vẫy vụa :
" Ai thế , là ai thế ? Khôn...Khôn ! "

Cậu không biết chuyện gì đã xảy ra cũng như tại sao By lại hoảng loạn kêu cứu. Khôn mò mẫm đằng trước cậu gọi lớn :
" Baby chị làm sao vậy ? Đừng làm em sợ chị đâu rồi trả lời em đi "

Đèn hành lang sáng trở lại
Chuyện là vị này lạc bạn gái
trong màn đêm đen tịt tưởng By là bạn gái mình nên kéo cô đi.

Baby ngồi một góc cơn hoảng sợ vẫn hằn trên gương mặt xinh đep, Khôn nhi dồn anh ta vào tường lực khá mạnh dùng đôi mắt ngỡ viên đạn chấp vấn đối phương ngay lúc này tại thời điểm cô cất giọng kêu cậu cậu đã chẳng tài kìm chế nỗi cảm xúc :
" Anh định làm gì cô ấy ! "

Từ đám đông bận bàn tán xì xào , một gã đàn ông cao to bước tới chỗ họ mặt mài hắn đằng đằng sát khí

Khôn buông người kia ra cậu lùi lại chỗ By dang tay che chắn cô ở sau mình

" Hiểu lầm rồi hiểu lầm rồi cậu thanh niên đây là bạn tôi anh ta không phải người xấu đâu "

Nói chuyện thẳng thắn với nhau ba mặt một lời giải quyết khúc mắc xong xuôi Khôn mới rối riết xin lỗi,xin lỗi cho pha hành xử mất kiểm soát của mình

Người đàn ông cao to cười phá vỗ vài cái lên vai cậu lắc đầu nói :
" Không có gì đâu,bảo vệ cô gái của mình là chuyện hết sức thường tình nếu tôi là cậu e là đã đánh chết tên này rồi ha ha ha "

Cậu mừng rỡ gương mặt cực soái tươi như hoa ôm hai người chào tạm biệt
Quẩn đầu lại tiến về hướng Baby đã đứng chờ mình từ bao giờ

" Sao,họ có làm khó em không ? "

" Không,họ còn khen... "

" Khen gì? "

" Khen... Chúng ta xứng đôi "

Baby cười khổ :
" Chị cách em nhiều tuổi thế,họ nói ta xứng đôi chả khác gì chê em già,đứa em ngốc "

" Với em tình yêu chưa từng có khái niệm tuổi tác mọi lí do trong tình yêu giữa nam và nữ đều là cái cớ "

Họ vươn mắt nhìn nhau,ở một khoảnh khắc nào đó Baby nhường như hiểu hiểu tiếng lòng nơi trái tim cậu ...

" Em...Thích chị ư ? "

Chỉ mong thời gian ngừng trôi, để cậu có thể nói thật lớn thật to cho thỏa mọi tâm tư tình cảm bản thân ngần ấy năm giấu diếm

" Chị đùa thôi,em đâu cần tỏ ra nghiêm trọng thế "

Cô cứ trêu cứ đùa kiểu này sớm muộn gì sẽ có ngày cậu đau tim chết.
Hờn dỗi quay phức người đi đi được vài bước thì không kìm lòng được mà trở lại ngồi khuỵu gối xuống ngụ ý mau leo lên cậu cõng cô về phòng

Khôn tinh mắt thấy chân Baby lúc nãy ngã bị thương, đi đứng sẽ khá khó khăn,cậu dịu dàng nói :
" Đừng giấu em biết chị bị thương mau lên đây em cõng về "

Baby chừng chừ một lúc vẫn quyết định không lên :
" Em dìu chị về là được "

" Chị chắc chứ ? Sẽ đau và bị nặng thêm đấy "

"Không sao,phòng chị cũng chả xa mấy "

Nói thì nói chứ cậu mới dìu đi được vài bước cô đã kêu lên đau đớn.Không để By kịp phản ứng Khôn bồng cô lên mặc người kia nằng nặc đòi thả xuống

" Baby ngoan nào "

Bị đứa em kém tuổi buông lời trêu ghẹo mặt cô ửng đỏ :
" Đừng có càn quấy "

Nhẹ nhàng đặt cô lên giường,gỡ giày và tất cô ra.Giúp cô xoa bốp một chút dáng vẻ ôn nhu ấm áp lưu động của Khôn nhi lúc này nhường như có thể làm bất kì cô nương nào xiêu lòng

" Sau này em có bạn gái chị mà kể cho cô ấy nghe chuyện hôm nay chắc ẻm ăn giấm dữ dội lắm "

Khôn ngừng tay,ngước đầu nhìn cô đôi mắt cậu ngập tình ý và yêu thương khóe môi ánh nụ cười nhẹ :
" Vậy không yêu là được "

" Phải yêu,em phải hạnh phúc nghe chưa! "

Tối đó Khôn không thể chợp mắt
Mỗi người đều có thanh xuân,mỗi thanh xuân đêu có câu chuyện,mỗi câu chuyện đều có tiếc nuối,mỗi tiếc nuối đều có hồi ức vui vẻ vô tận

Hồi ức vui vẻ nhất của cậu là gặp được cô tiếc nuối lớn nhất của cậu là không kể cô nghe câu chuyện thanh xuân đó

không ngỏ lời không nói không rằng
Để chớp mắt cậu vừa lớn cô đã theo người ta về dinh

Cơn buồn ngủ vừa đến cơn chấn động đã làm cậu lăn từ giường êm ái xuống sàn

Loa thông báo phát inh ỏi
" Tầng 20,19,18,17,16 hệ thống xảy ra trục trặc toàn bộ dàn kính hành lang sẽ đồng loạt mở sau 15 phút.Quý quan khách vui lòng lập tức đến khu xx để rời khỏi khách sạn đến trạm A "

Khôn mơ hồ nắm tình hình,nếu chậm trễ hơn họ sẽ chết ở đây.Cậu sang phòng cô đập cửa

Từ bên trong một dáng người thấp bé lú đầu ra đôi mắt còn lim dim tay nhỏ dụi dụi nó :
" Ở ngoài có chuyện gì ồn ào thế Khôn "

" Chúng ta vừa đi vừa nói bây giờ phải khẩn trương lên "

Chân cô vẫn đau nhưng không muốn cậu bận tâm đành cắn răng chịu đựng,ngoan ngoãn để cậu dắt đi

By không nghĩ có một ngày mình phải vượt đại dương có một ngày mình phải đi bộ dưới đáy biển

Cô kiểm tra hai bình oxi nhìn phần trăm của chúng cô đơ người giây lát

" Dù có chuyện gì xảy ra em nhất định vẫn phải sống tiếp "

" Em sẽ sống,em còn chuyện chưa nói với chị "

Cánh cửa từ từ mở nước bắt đầu tràn vào khoang .Cậu không sợ con đường phía trước bản thân sắp đối mặt đáng sợ thế nào,cậu chỉ lo chỉ mong đừng có chuyện gì xảy ra với cô gái nhỏ đang đứng cạnh mình

" Baby,đừng buông tay em ra nhé "

Họ đi rất lâu rất lâu,cả quãng đường Khôn và cô buông đủ thứ chuyện trên đời mong làm quên đi cơn lạnh buốt cũng như giúp By xoa dịu phần nào nỗi sợ

" Từng thớ thịt trên người em bắt đầu run lên vì lạnh rồi, chị vẫn ổn chứ? "

Nghe cậu nói,cô buông tay mà dùng nó ma sát cả cánh tay cậu
" Đỡ hơn chưa "

Khôn nở nụ cười ranh ma đặt tay lên vai cô kéo cả cơ thể cô sát vào người mình:
" Thế này mới được "

Dần By không nghe thấy lời Khôn nói dù cậu vẫn đang luyên thuyên đủ thứ chuyện

Cô buồn ngủ đến độ mắt không mở nổi,ý thức còn xót chỉ đủ ngã vào lòng cậu mà bất tỉnh nhân sự

" Baby chị sao thế ? "

" Này! Đừng làm em sợ ! "

Khôn hoảng loạn và lo sợ, ngay lúc này cô không đáp không động đậy mặc cậu cứ gọi cứ lây người.

Không thể để tình trạng này tiếp tục cậu phải bình tĩnh vì chỉ có cậu,ngay lúc này chỉ có cậu có thể cứu sống cô

" Là em đến trước,là em yêu người trước
Nhưng kẻ được người chọn gửi gắm nửa đời còn lại là anh ta...em không oán em không trách.Nhưng chị nhớ cho kĩ Angelababy là em!Khi chị tuyệt vọng nhất khi chị kề bên tử thần chỉ có em!xuất hiện cứu lấy chị "

" Nếu em ngục ngã,nếu em không thắng được số mệnh đừng sợ tôi sẽ không bỏ em lại một mình "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top