Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7

Sau một ngày nghỉ ngơi , vừa mở mắt ra điện thoại đã rung lên mấy cái đưa tay cầm điện thoại để ở kệ bàn Vân An Nhã mắt nhắm mắt mở mở hộp thoại đọc tin nhắn 

_[ Good Morning -Dậy chưa ?  Ăn sáng chưa ? ] 
Nhìn dãy số lạ hoắc lạ hơ cô nhíu mày nhắn lại :[ Xin hỏi ai vậy ? ] 
_[ Là tôi, hôm qua em đã hứa là sẽ chịu trách nhiệm mà..!! ] 
Cái gì ? Vân An Nhã chồm người dậy khỏi chăn , cô hớt mái tóc lòa xòa ra sau gáy nhìn chằm chằm vào điện thoại , ngón tay cô khẽ run . Sao hắn có số mình vậy ? Cái tên này...

Cầm điện thoại lên  ngón tay cô gõ :[ Trịnh tổng , chào buổi sáng ^^~Anh đã đi bệnh viện khám chưa ? Chi phí bao nhiêu tôi sẽ trả mà ..!! ] 

Trịnh tổng bên này nhận lại tin nhắn tay cầm tách cà phê đen , anh ngồi dựa chiếc ghế xoay chân bắt chéo nhau ngắm cảnh bình minh , đọc xong tin anh chợt nghĩ ra đi bệnh viện bảo họ phán nặng nặng tí rồi đến ăn vạ cô hay đó !! Vậy là kế hoạch tiếp theo chính là khổ nhục kế . 

Anh nụ cười tà mị rồi rep lại : [ Tôi khám rồi trưa tôi sẽ chuyển giấy khám cho em ] 

Ngồi thần người nhìn cái điện thoại , ngửa cổ nhìn trần nhà cô hét to "A..a..a ..tức chết đi được "

Đang trong bếp làm bữa sáng super Vân thiếu hoảng hốt bỏ lại nồi canh nấu dở chạy một mạnh đẩy cửa phòng mẹ mình . Nhìn thấy cô đang rũ rượi ngồi trên giường mặt cậu đen lại , cậu thở hắt ra nói : " Mẹ , bệnh lại tái phát hả ? Có cần thuốc luôn khôg mẹ ?  " 

Cô quay đầu sang lườm thằng con bất hiếu nhà mình , cô túm cái gối ném về phía cửa , công phu ném đồ của nữ vương vô cùng thâm hậu nha bách phát bách trúng . Nhưng công phu né đồ của Vân thiếu cũng đạt đến độ thượng thừa . Tránh được cái gối vào đầu kia Vân thiếu nở nụ cười kinh bỉ , ngạo mạn nhìn về phía mẹ mình nói :" Con cho mẹ 5 phút vệ sinh cá nhân , chậm 1s là con cho mẹ nhịn bữa sáng ." Bước ra khỏi phòng Vân thiếu rất có tâm kể thực đơn  "Haizz..bữa sáng nay có gì nhỉ ? Cháo gà này , bánh bao đậu đỏ này , sữa đậu nành này .." 
Thở hắn ra một hơi , lấy lại tinh thần cô tự nhủ lòng mình : Dù có phải trên xa trường cũng không được để chết đói . Làm ma đói khổ lắm ...!! 

Dùng vận tốc ánh sáng để vệ sinh cá nhân rồi thay đồ. Đúng là sức mạnh của đồ ăn khiến cô có sức khí hơn hẳn . Ngồi vào bàn cô nhìn đồng hồ đeo tay ..phù..vừa đẹp !! 


Đưa Vân thiếu đến trường xong cô liền lái xe đến trường . Thực ra thì bằng cấp của cô đã lên đến tiến sĩ rồi nhưng vì cô thích làm giáo viên thể dục vừa không phải bị gò bó bởi quần quần áo áo , giáo án thì soạn ít . Dù có dạy thay cũng rất nhàn , với bản tính siêu lười như cô giáo viên thể dục là vô cùng hợp lí . 

Đánh xe vào cổng trường , vốn là cô cũng không muốn đi đâu nhưng..nó là đồ miễn phí được chu cấp nên cô đành -phải-đi nha . Hôm nay cô có 3 tiết dạy , cầm tệp giáo án bước vào nhà đa năng của trường , cô quan sát tổng thể một lượt cuối cùng cô dừng chân đứng giữa sân bóng rổ . Cũng đúng lúc đó , một quả bóng bay với tốc độ khá nhanh bay về phía cô . Đám học sinh nam đang chơi thấy đồng loại kêu lên ' cẩn thận ' , khi quả bóng cách cô chỉ còn 1m , cô khẽ xoay người mũi chân cô dơ lên đập thẳng vào quả bóng rổ , quả bóng rổ xuất sắc chui tọt lỏn vào trong rổ . Đám học sinh há hốc mồm nhìn nữ giáo viên mới - quá khủng bố đi '' 

Đứng nghiêm chỉnh lại chắp tay ra sau lưng Nhã lão sư uy quyền đầy mình nhìn đám học sinh còn đang đơ người nhìn mình , cô đanh giọng :" Tập hợp " 

Và từ đây danh tiếng Nhã nữ vương nâng cao lên một đẳng cấp mới người ta gọi cô là Vân nữ giáo . Đám học sinh hễ nhìn cô là cả đám đồng loạt cúi người chào vô cùng nghiêm chỉnh . 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top