Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4 - Bộ pháp tu luyện


Một năm nữa lại trôi qua.

Thời gian tới lúc được 'gỉai thoát' còn lại là bốn năm.

Thể lực và sức mạnh thể chất của Lục Thiên bây giờ đã đạt được gần 50% so với thân thể kiếp trước của cô.

Lời cấm túc của lão Vương gia hai năm trước về việc không được ra ngoài hay vào thư viện đều là gió thổi mây bay với cô. Lục Thiên nếu muốn đi, không ai có thể ngăn cản được.

Cô luôn tranh thủ một tháng lẻn vào một, hai lần vào trong thư viện vào buổi tối.

Dần dần, cô phát hiện một quy luật.

Cứ ngày rằm mỗi tháng, kệ sách bị đóng bụi lúc trước cô tìm được cuốn sách kì quái sẽ xuất hiện vài cuốn sách khác nhau.

Những kiến thức trong đó đều là tất tần tật về thế giới ở nơi này, nội dung trong từng cuốn sách kỹ càng đến mức, Lục Thiên có ảo giác rằng đây không phải là cuốn sách của một người tại thời điểm này viết ra. Giống như...bách khoa toàn thư của người tương lai viết về quá khứ vậy.

Không những thế, cô phát hiện rằng mỗi khi những cuốn sách xuất hiện, lão già mũm mĩm có gương mặt phúc hậu đều sẽ xuất hiện. Nhưng lúc xuất hiện chỉ đơn giản là ngồi yên một chỗ, nón lá che khuất nửa khuôn mặt, không hề hé răng, cũng không hề nhìn xem cô. Phảng phất như chỉ đơn giản là một người 'canh giữ' vậy.

Thế nên Lục Thiên không hề để tâm tới ông ấy, cũng không lo ông sẽ đi mách lẻo với lão Vương gia chuyện cô hay lẻn vào xem sách.

Cho đến một buổi tối nọ, cô vẫn lẻn vào xem sách như thường. Thế nhưng cô bất ngờ phát hiện rằng, trên kệ sách 'bị bỏ quên' này chỉ có duy nhất một cuốn sách.

Thậm chí cô còn có ảo giác rằng nó đang phát sáng. Nhưng cô chỉ nghĩ đó là do ánh trăng hắt lên mà thôi.

Như thường lệ, Lục Thiên lấy cuốn sách ra, tìm chỗ quen thuộc rồi ngồi xuống, lật sách ra đọc.

Cuốn sách hôm nay, khác hẳn các cuốn sách trước.

Thông thường, các sách xuất hiện sẽ giống như cuốn sách đầu tiên Lục Thiên xem. Lúc thì là 'Từ điển của 10,000 loại yêu quái,' nói về từng loại yêu quái khác nhau của từng cấp bậc với thông tin chi tiết và cụ thể hơn rất nhiều.

Yêu quái A tên gì, sinh sống ở đâu, tập tính thế nào, điểm mạnh, điểm yếu, bộ phận nào có độc, bộ phận nào có lợi, khắc với yêu quái nào,...Giống như đã từng có một đội nghiên cứu cấp cao đã mổ xẻ hết những con yêu quái này rồi soạn ra hẳn cuốn sách này vậy.

Yêu quái cấp càng cao, thông tin càng ít. Yêu quái cấp Vương chỉ vọn vẹn đúng hai câu miêu tả nó.

Còn có một số cuốn sách về Thần thú. Cũng giống như từ điển yêu quái, thì đây là từ điển của Thần thú. Bên trong đều có thông tin về bốn Thần thú, thế nhưng thông tin về Hoàng Lân thì rất mơ hồ.

Hay sẽ có những cuốn sách về [101 bí tịch nội công thất truyền] hay [Nội công học cơ bản 1]. Những tập về nội công này giúp Lục Thiên không ít trong việc tu luyện nội công. Thế nhưng mà có rất nhiều loại nội công.

Lục Thiên đối với lĩnh vực này mà nói, là dốt đặc cán mai. Vì vậy, cô không biết nên chọn nội công theo bộ pháp thế nào thì sẽ phù hợp với bản thân cô.

Cô cũng không muốn luyện xong lại phát hiện ra bộ pháp này khắc với cô thì cô sẽ nổ tan xác mà chết.

Chính vì thế, Lục Thiên chọn tu luyện nội công chung chung. Thế nhưng, luyện không theo một bộ pháp, một con đường cụ thể thì tốc độ lên phải nói là rùa bò còn chạy nhanh hơn. Thế nên cô chỉ mới luyện tới tầng năm là cùng.

Mà nội công 'chung chung' ở đây có tận 70 tầng.

Còn có những cuốn sách về khinh công và tu tiên.

Khinh công ở thế giới này đương nhiên không giống khinh công bình thường có thể giải thích bằng khoa học như đời trước của cô. Cũng giống như nội công ở thế giới này vậy.

Theo như Lục Thiên lý giải, khinh công càng cao thì khả năng chạy trốn sẽ cao hơn.

Khinh công chính là làm cho cơ thể nhẹ như lông hồng, thân thể dẻo dai, linh hoạt. Bay lên trời múa cùng chim hay lượn trên mặt nước nhảy cùng cá đều không thành vấn đề.

Khinh công có tổng cộng 14 tầng. Lục Thiên vì biết khinh công rất có lợi với mình nên đã liều mạng mà tập.

Chỉ trong sáu tháng ngắn ngủi, cô đã đột phá đến tầng bảy!

Còn tu tiên thì được chia ra theo từng bậc.

Đầu tiên là luyện khí, có tổng cộng là chín bậc.

Tiếp theo là bắt đầu chạm ngưỡng của tu chân: Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Phân Thần, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp, và Phi Thăng.

Ngoại trừ độ kiếp và phi thăng ra, thì mỗi ngưỡng đều có bốn bậc bao gồm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong.

Để tu chân, con người phải có linh căn.

Người có càng nhiều linh căn thì cơ hội tu lên cao càng thấp.

Người có bốn, năm linh căn thì tu được cao nhất cũng chỉ là Trúc Cơ. Nhiều hơn nữa thì nghĩ cũng đừng nghĩ.

Linh căn càng ít thì tiềm lực càng lớn. Người chỉ có một linh căn có thể được xem là thiên tài. Cơ hội được phi thăng rất lớn, tốc độ tu luyện cũng nhanh.

Giống như vậy, người được coi là thiên tài còn có là biến dị linh căn.

Ở thế giới này, nguyên khí rất dồi dào, chính vì lí do đó mà Lục Thiên có thể luyện tập và hấp thu những bí tịch này rất nhanh.

Vì thế, người ở đây cơ bản là ai cũng sẽ có linh căn.

Nhưng người thường vẫn chiếm số đông, vì thứ nhất là không có cơ hội được luyện tập, thứ hai là không đủ kinh phí đầu nhập các môn phái hay thậm chí là tra linh căn, thứ ba là người có hơn năm linh căn cũng rất nhiều.

Người không có linh căn, chưa từng xuất hiện.

Linh căn cũng có rất nhiều loại, xuất hiện nhiều nhất là Ngũ Hành: Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ. Linh căn biến dị thì có Băng, Lôi, Ám...tóm lại là không nằm trong Ngũ Hành thì được gọi là biến dị.

Trong tu tiên cũng có rất nhiều nghề nghiệp. Có Đan Sư, Luyện Khí Sư, Ngự Thú Sư, Trận Pháp Sư, và Phù Sư.

Nội công và tu tiên suy cho cùng mà nói thì nói giống nhau cũng không giống, mà khác nhau cũng không khác.

Thế giới này chia ra năm loại người: người tập trung vào luyện nội công, người tập trung vào tu chân, và người dùng nội công làm nền tảng, hoặc là một bàn đạp vững chắc để tu chân.

Đó là chưa bao gồm những người thường và hai dạng người tu luyện cái khác.

Người luyện nội lực hay tu chân đều lợi hại ngang nhau. Nhưng luyện tu chân sẽ đa dạng hơn, cơ hội mưu sinh cũng sẽ cao hơn. Cũng vì thế mà tu chân đòi hỏi nhiều hơn luyện nội lực. Người luyện nội lực sẽ không phải đau đầu vì linh căn hay các hệ, nó đòi hỏi sự kiên trì, tiềm năng và luyện tập nhiều hơn.

Hầu hết những người có linh căn và được xem là cao thủ hiện giờ hay tương lai, đều là loại người thứ ba.

Một cuốn sách thể loại khác, gần giống với tu tiên, là [Luyện Hồn]. Người tu luyện linh hồn và sử dụng linh lực để chiến đấu được gọi là Luyện Hồn Sư.

Linh lực được chia ra làm chín cấp bậc: Linh Sĩ, Linh Uý, Linh Tá, Linh Tướng, Linh Vương, Linh Đế, Chúa Tể, Thần, và Tối Thượng.

Trong mỗi cấp bậc này còn có các cấp nhỏ hơn, chia từ một đến mười.

Mà trong chín cấp bậc này, cũng có chín cảnh giới khác nhau, tương đương với từng cấp bậc, đi từ: Nhập Thể, Phóng Xuất, Kết Tinh, Hữu Hình, Hữu Ý, Hư Hoá, Phi Thăng, Hoá Thần, và Hoàn Mỹ.

Luyện hồn cũng giống như tu tiên, nhưng không cùng phương pháp, có thể xem như là một loại chức nghiệp đặc biệt.

Người chọn đi con đường Luyện Hồn Sư không nhiều, để đến được cấp bậc linh đế là đếm trên đầu ngón tay, chưa kể đến cấp bậc thần. Cấp bậc Tối Thượng vẫn là trong truyền thuyết.

Nghe đồn có một gỉa thuyết rằng, luyện hồn sư đạt tới cấp bậc tối thương có thể triệu hồi được các linh hồn đến từ nhiều thời không khác nhau, hoán đổi linh hồn,...cũng giống như người tu tiên hay luyện nội lực nếu đạt tới một ngưỡng nhất định sẽ có thể hô mưa gọi gió, dời non lấp biển.

Luyện hồn, cũng giống như tu tiên, muốn luyện thì phải xét tư chất.

Mà tư chất thì được xét theo màu. Không màu là không có tư chất, out ngay từ vòng gửi xe.

Thế nhưng là, Lục Thiên cũng không biết mình là có bao nhiêu linh căn, thể loại gì, hay tư chất màu của bản thân. Cô cũng không có cách nào có thể kiểm tra, thế nên vẫn là next hết đi.

Cô còn thấy có những cuốn sách về [Pháp trận], [Bùa chú], [Thương khí], [Thần khí],...Nhưng cô không có đủ thời gian để xem hết những cuốn sách đó. Hơn nữa, cô tin rằng trong cái thư viện khổng lồ này chắc chắn sẽ có ít nhất một hoặc hai cuốn về những kiến thức như thế. Cô cũng không vội tìm hiểu.

Duy chỉ thông tin về Thất Thánh Thuỷ là không có.

Quay trở lại với cuốn sách Lục Thiên tìm được tối nay. Đây là một cuốn về [Năng lượng] của thế giới này.

Không phải năng lượng chỉ ở riêng lục địa này, các châu xung quanh này, mà là năng lượng của toàn thế giới này. Tuy về cơ bản, các năng lượng và nguyên tố đều như nhau, thế nhưng sẽ có khác biệt về cách vận hành và sử dụng.

Vì vậy nên có thể nói, nội công, tu tiên và luyện hồn về cơ bản mà nói thì đều giống nhau. Thế nhưng khác ở cách vận hành và cách sử dụng năng lượng của từng phương pháp đó.

Còn có một phương pháp khác nữa, cũng giống như ba phương diện trên, nhưng được biết đến và sử dụng rộng rãi ở Tây lục địa hơn, đó là Năng lượng của các vị Thần. Cũng chính là phương pháp sẽ được giải thích trong cuốn sách này.

Lục Thiên mới chỉ đọc được phần mở đầu của cuốn sách, thì lão 'canh gác' mũm mĩm có gương mặt phúc hậu đột nhiên lại gần, lên tiếng hỏi: "Ngươi có hứng thú về năng lượng sao?"

Lục Thiên hơi bất ngờ vì một người lúc nào cũng im re, hôm nay đột nhiên mở miệng trò chuyện với cô.

Hứng thú? Không hứng thú thì cũng phải hứng thú! Dù sao lần nào cô tới đây cũng chỉ lượn xung quanh kệ sách này, hôm nay cả kệ chỉ có một cuốn sách, cô không đọc nó thì ai đọc?

Tuy bụng thì nghĩ vậy nhưng Lục Thiên vẫn lịch sự gật đầu trả lời: "Đúng vậy."

Ông lão tủm tỉm cười: "Ngươi có muốn biết tiềm chất của mình hay không?"

Lục Thiên bất ngờ: "Ông biết sao?"

Ông lão cười hiền hoà: "Ta có thể thấy được. Muốn biết sao?"

Lục Thiên gật đầu ngay tắp lự. Đương nhiên! Nếu có thể biết được hết về cơ thể này thì đó là một lợi thế rất lớn với cô.

Ông lão hơi híp mắt lại, như đang tiến vào một nơi xa xôi nào đó. Đoạn, ông từ tốn cất tiếng: "Không tồi. Thể chất thượng. Nội lực tầng thứ năm. Khinh công tầng thứ bảy. Linh căn là 0, nền tảng không có. Linh hồn thuộc thời không khác, màu sắc linh hồn thất thải. Năng lượng thuộc vô tính, ma pháp không có, kỹ năng chiến đấu không có. Tinh thần lực mạnh, có tiềm năng nhưng chưa được mài giũa. Bước sóng linh hồn mạnh, thuộc tính bước sóng linh hồn là vô thuộc tính. Tổng thể, có thể được tạm xem là thần đồng."

Lục Thiên há hộc mồm nghe một tràng dài từ miệng ông lão.

Trước linh căn cơ bản là ok nghe hiểu rồi đi. Thế nhưng còn linh hồn thất thải là cái gì! LGBT sao? Cô tuy ra cũng thích ngắm gái thật đấy, nhưng mà vẫn là thẳng nữ đó!

Còn nữa, làm sao ông ta biết mình đến từ thời không đến?! Mình nên làm gì đây? Có phải ông ta là người đã triệu hồi mình đến đây không? Nếu không, có cần giết người diệt khẩu không?!

Năng lượng vô thuộc tính? Ma pháp? Tinh thần lực mạnh? Đó là cái gì! Đây không phải là thế giới cổ đại sao!

Kỹ năng chiến đấu không có? Đùa sao! Bao nhiêu kỹ năng cận chiến, xạ chiến, kỹ năng sinh tồn của cô đâu hết rồi!

Bước sóng linh hồn? Nghe có hơi không khoa học quá không đó! Ông lão, ông có chắc ông không phải cũng xuyên không tới sao?

Trong đầu Lục Thiên chạy qua mười ngàn câu hỏi vì sao.

Ông lão như biết được Lục Thiên nghĩ gì, ông chỉ cười nói:

"Đừng vội. Ta sẽ giải đáp hết thắc mắc của ngươi. Đầu tiên là về thế giới này.

Như ngươi cũng thấy đấy, nơi đây không được coi là địa cầu, hay cùng niên đại, cùng thời không, hay thậm chí là cùng thiên hà với nơi ngươi tới. Có hơn hai ngàn tỷ thiên hà và vô số hành tinh, vô số thời không song song với nhau. Nơi này chỉ là một trong những thời không song song đó.

Có những thời không có lịch sử và cấu trúc giống với địa cầu, nhưng cũng có rất nhiều hành tinh và thời không khác nhau.

Nơi đây là một dị giới, nguyên khí và năng lượng ở đây dồi dào hơn địa cầu của ngươi. Tuy về mặt địa lý là gần giống đến 90%, nhưng lại chia ra nhiều không gian.

Không gian thứ nhất là nơi ngươi đang ở, hầu hết người dân ở dị giới này đều sống ở đây: không gian của người phàm.

Không gian tiếp theo là một không gian lồng ghép với không gian của người phàm. Chỉ đơn giản là trong không khí có nhiều năng lượng hơn, nhưng tuỳ tư chất và con đường một người chọn, mà sẽ hút năng lượng tương úng xung quanh đó. Không gian này được chia ra làm bốn: không gian của người luyện nội công, không gian của người tu chân, không gian của người luyện hồn, và cuối cùng là không gian của người hấp thu năng lượng của Thần.

Không gian cao hơn nữa là dành cho những người đã đạt đến mức gần tối cao nhất của từng loại cấp bậc của không gian trước. Không gian này vẫn sẽ là không gian lồng ghép với không gian đầu tiên.

Nói cho dễ hiểu hơn, ba không gian ta vừa mới nói, đều nằm chung với nhau trong một không gian lớn, còn được gọi là Nhân. Khác nhau sẽ chỉ là địa điểm rải tán. Không gian đầu tiên, là chiếm đông nhất, hầu như là ở tất cả mọi nơi. Những chỗ này không có quá nhiều năng lựơng hay linh khí. Không gian thứ hai và ba thì mỗi không gian có 80 địa điểm khác nhau để tu luyện, trải dài khắp các châu và lục địa, xuyên suốt cả dị giới này. Để đến những nơi này thì cần phải có bản đồ và phải nắm rõ thông tin cụ thể.

Không gian tiếp theo, cách biệt với ba không gian trước, được gọi là Thần. Đây là không gian sau khi người luyện của các không gian trước đã khắc khổ tu luyện và phi thăng. Tạm thời ta vẫn chưa thể nói cho ngươi kỹ càng hơn về không gian này. Nhưng không gian này là không gian của những 'Thần' cai quản, hay của những cao thủ thực sự của tu tiên, nội lực hay luyện hồn. Đây là một không gian rất khắc nghiệt, vì nơi đây chỉ tồn tại những kẻ mạnh thật sự. Đương nhiên, không chỉ có mỗi những cao thủ phi thăng lên làm 'Thần' mà còn có những Thần khác nữa.

Không gian cuối cùng, được gọi là Tạp, hay còn gọi là không gian của sự hỗn độn. Đây là không gian...khá là đặc biệt. Ta cũng không thể quá nhiều lời về không gian này. Có thể nói, đây là không gian 'cội nguồn' của các vật chất, là 'cái nôi' của tất cả sinh mệnh. Nếu như ngươi may mắn sống sót qua không gian Thần, ngươi sẽ hiểu."

Lục Thiên nghệch mặt ra nghe những lời lão mũm mĩm nói. Cô có một ảo giác rằng cô đang nghe thiên thư hay chương trình bí mật của vũ trụ, hành tinh và các vì sao hay phát sóng vào sáu, bảy giờ tối hàng ngày vậy.

Cũng không đợi Lục Thiên tiêu hoá xong, lão mũm mĩm bắt đầu nói tiếp:

"Như ngươi đã biết, cơ thể con người được chia ra làm bốn: tâm trí, cơ thể, tinh thần và linh hồn.

Mỗi một phần sẽ hấp thụ năng lượng khác nhau, với cách vận hành khác nhau. Thế nhưng cả bốn phần đó đều liên kết.

Khi ngươi tu luyện một phương pháp cụ thể nào đó cho một bộ phận, bộ phận đó sẽ phát triển theo thời gian và đồng nhất với nó, những bộ phận khác cũng sẽ bị ảnh hưởng theo một mức độ nhất định. Nói đơn giản hơn là vì cả bốn bộ phận đều tương quan với nhau. Nó đều có chung một 'vật chủ,' hoặc 'thùng chứa.'

Ví dụ, ngươi chọn nội lực làm phương pháp chính để ngươi tu luyện và hấp thu năng lượng theo con đường của 'nội lực.' Mà nội lực ở đây là khi ngươi hấp thu năng lượng tương ứng, chúng sẽ chủ yếu truyền vào Cơ thể.

Ngươi sẽ hấp thụ năng lượng hoặc nguyên khí vào đan điền rồi đả thông kinh mạch, truyền khí đi theo vòng tuần hoàn khắp cơ thể ngươi, tạo ra năng lượng. Năng lượng tích trữ trong cơ thể, một khi ngươi phóng ra sẽ gây ra tổn thất. Năng lượng tích trữ trong ngươi càng lớn thì tổn thất ngươi gây ra sẽ càng nhiều.

Chính vì nội lực là năng lượng ngươi lấy để 'bồi bổ' và 'bổ sung' cơ thể, không những nó sẽ giúp nội tạng và cơ bắp ngươi phát triển hơn về mặt sinh lý, nó cũng sẽ liên kết với việc giúp tâm trí ngươi minh mẫn hơn, và các giác quan càng trở nên sắc bén,..Đi song song với sự phát triển về mặt tâm trí, tinh thần và linh hồn của ngươi cũng sẽ trở nên cường đại hơn. Suy cho cùng cả bốn mặt đều liên kết mật thiết với nhau.

Tương tự như vậy, bốn phương pháp tu luyện chính được lập ra trong thế giới này bao gồm: Nội lực, Tu tiên, Luyện hồn và Năng lượng của Thần.

Cả bốn bộ pháp này về mặt cơ bản đều liên kết với nhau, dựa trên cùng một hệ thống và nguyên lý của Luật của Năng lượng, hay Luật của Vũ trụ.

Trong đó, nội lực và năng lượng của Thần được xếp vào để bổ trợ cơ thể, tu tiên là bổ trợ tinh thần, còn luyện hồn là bổ trở linh hồn.

Còn lại là tâm trí.

Bộ pháp tu luyện chính của tâm trí là 'tinh thần lực.'

Nói một cách dễ hiểu, đó chính là lực lượng của tinh thần ngươi.

Ở thế giới này, luyện tinh thần lực chủ yếu là thông qua luyện đan hoặc các nghề nghiệp linh quan đến 'trí não' nhiều, hoặc nói theo cách gọi của thế giới của ngươi là IQ.

Thế nhưng, tinh thần lực còn có sử dùng vào rất nhiều thứ khác.

Ngươi có thể sử dụng tinh thần lực để khống chế một tinh thần của người khác, tạo ra ảo giác, hay thậm chí là sử dụng để công kích người khác, phá huỷ tinh thần họ,...Tinh thần lực của ngươi càng cao, ngươi sẽ càng không dễ bị khống chế hay bị ảnh hưởng bởi người khác.

Còn có một loại tinh thần lực biến dị, có thể tạo ra không gian lưu trữ. Tinh thần lực càng cao thì không gian càng rộng. Tuỳ vào cơ địa của từng người, không gian sẽ có đặc tính khác nhau. Nhưng hầu hết các loại không gian đều có nguyên khí dồi dào, người sống và vật sống đều có thể tiến vào.

Những người có tinh thần lực biến dị đều mạnh hơn người không có.

Cả bốn bộ pháp này, nên nhớ rằng không có cái nào mạnh hơn cái nào. Chúng bổ trợ và kiềm hãm nhau, vì chúng đều được tạo nên cùng một nguyên lí.

Trong không gian của Thần, tất cả những cao thủ tu luyện bốn bộ pháp khi đạt tới điều kiện để tiến vào, mỗi một người đều có năng lực huỷ thiên diệt địa. Chính vì thế ta mới nói, đó là một không gian rất khắc nghiệt. Tất cả mọi cao thủ và lực lượng đều kiềm hãm nhau.

Đó chính là những kiến thức cơ bản nhất về không gian, năng lượng và thế giới này. Lí do ta nói cho ngươi biết những thứ này là vì người có thể nhìn thấy kệ sách này và thường xuyên lui tới không nhiều. Hầu hết là bởi vì người đó có linh hồn biến dị hoặc đặc biệt.

Hơn nữa, ta cảm thấy dường như ngươi vẫn chưa tìm được phương pháp phù hợp với bản thân mình, đó là vì ngươi vẫn chưa hiểu hết về bản thân và năng lượng. Ở tuổi của ngươi nếu bắt đầu tu luyện thì có lẽ là hơi muộn. Nhưng nếu ngươi có đủ kiên trì và ngộ thức cao, ta tin rằng ngươi còn có thể tiến xa hơn nữa."

Cho tới khi lão mũm mĩm dừng nói, Lục Thiên mới hoàn hồn rằng mình vừa mới quá nhập tâm vào lượng thông tin khổng lồ từ miệng ông lão mũm mĩm này. Cô cau mày suy nghĩ một lát rồi bắt đầu oanh tạc bằng bom câu hỏi: "Chắc hẳn ông cũng biết rằng linh hồn ta là đến từ thế giới khác rồi chứ nhỉ? Ông có biết rằng ai đã triệu hồi ta hay không? Vì sao ta lại tới dị giới này? Ta còn có thể trở về không? Không biết ông còn nhớ cuốn sách đầu tiên ta đọc hay không, ở trong đó nói về Thất Thánh Thuỷ và lập Bát Quái Trận để triệu tập thần thú thứ năm là Hoàng Lân. Ông có biết Thất Thánh Thuỷ ở đâu không? Bát Quái Trận, cụ thể là như thế nào? Còn có phương pháp nào khác để ta trở về hay không? Hay là nói, ông có thể đưa ta về hay không?"

Lão mũm mĩm: "..."

Lão mũm mĩm im lặng nhìn Lục Thiên, nhìn đến ánh mắt lấp lánh đầy sự tò mò của cô, thậm chí ông còn có ảo giác rằng cái sự lấp lánh này nó còn toả ra bên ngoài, làm ông không thể nhẫn tâm hét thẳng một câu: "Tự mò đi nhóc!" rồi phủi đít quay người đi.

Nếu không phải vì thấy con nhóc này có tiền đồ lớn, ông còn lâu mới phí sức lần nào cũng ghé ngang đây nhìn chằm chằm nó, còn tự mình ra trận giải thích.

Bình tĩnh! Phải giữ hình tượng là một ông lão hiền hoà có học thức uyên bác!

Lão mũm mĩm tự mình hít sâu tám lần, uốn lưỡi bảy cái, rặn sức nuốt xuống cái câu đó.

Ông thở dài: "Ta không có khả năng trả lời hết những câu hỏi này của ngươi. Thế nhưng ta đoán người triệu hồi ngươi là một Luyện Hồn Sư có cấp bậc ít nhất là Thần. Người có thể triệu hồi linh hồn từ thời không khác nhất định đã là một luyện hồn sư lão luyện. Thế nhưng để làm như thế thì cần rất nhiều năng lượng và thời gian. Tổn thất cũng không nhỏ.

Nếu đã triệu ngươi tới đây, nhất định có mục đích riêng, hoặc nhờ ngươi làm một số việc chỉ có ngươi làm được.

Về Thất Thánh Thuỷ, chính ta cũng không rõ là ở đâu. Muốn tìm được nó thì phải có Thất Thuỷ Thiên Địa Thư. Mà cái bản đồ này..."

Lão mũm mĩm liếc nhìn Lục Thiên, ông do dự trong chốc lát, rồi thở dài lần nữa: "Nếu như ta nhớ không nhầm, thì đã bị chia ra thành bốn phần phân tán khắp nơi rồi."

Một đạo quang như sấm sét giữa trời quang giáng ầm xuống đầu Lục Thiên làm cô đứng hình, hoá đá.

Cô nghĩ rằng, thôi thì cứ để cô hoá thành đá thạch ngàn năm, để linh hồn cô phiêu du khắp châu luôn đi cũng được. Trả thù cái rắm gì nữa.

Lục Thiên hít một hơi sâu, lão mũm mĩm như có dự cảm, nhanh chóng lấy hai tay bịt tai lại. Quả nhiên, một giọng hét khủng bố như bom nguyên tử rơi xuống oanh tạc đùng đùng vang lên: "Cái gì!!!!!!!!!!!"

Lão mũm mĩm âm thầm lấy khăn lau mồ hôi hột. Cũng may ông đã thiết lập kết giới, tạo nên không gian ảo cho hai người, nếu không thì chỉ bằng cái giọng như sư tử rống của con nhóc này có thể làm cho cả Vương gia phủ tỉnh dậy từ giấc mộng.

Sau đó, chính là một tràng những lời lẽ mà một người đến từ nền văn minh hiện đại không nên nói. Và để bảo vệ thuần phong mỹ tục và nét đẹp văn hoá, tác giả cũng xin che đậy những từ này lại.

"!&^%--!@^---!%#!&#%!&#@#%@---!!"

Lão mũm mĩm: "..." Mẹ!

Có phải ông nhìn lầm người rồi hay không?

Lão mũm mĩm gượng gạo hắng giọng: "...Khụ, ta có thể hiểu được cảm giác của ngươi lúc này. Thế nhưng là ngươi cũng phải hiểu, để lấy được Thất Thánh Thuỷ không dễ. Cũng vì không muốn ai cũng sẽ được như ý mà lấy được cả bảy loại nước thánh này khi chỉ cần liếc nhìn vào một tấm bản đồ. Nên để cho an toàn, tấm bản đồ đã được phân chia ra bốn phần và được bảo vệ chặt chẽ ở bốn nơi."

Cả người Lục Thiên run rẩy, mỏng manh như tờ giấy lao đao sắp đổ. Hai con mắt không tiêu cự nhìn chằm chằm vào mặt lão mũm mĩm.

Cô có một xúc động muốn ngất con mẹ nó tại chỗ, sau khi mở mắt dậy cô vẫn đang nằm trong nhà, bi kịch vẫn chưa xảy ra, cô vẫn là con ghẻ trong nhà cả ngày bị cha mẹ bóc lột tàn nhẫn.

Đáng tiếc, hiện thực tàn khốc.

Lục Thiên choáng váng, cô ôm lấy đầu, run run giọng hỏi: "Thế còn...thế còn phương pháp khác thì sao? Có còn phương pháp nào khác hay không?"

Lão mũm mĩm nhìn xa xăm, một tay đặt sau lưng, một tay vuốt chòm râu trên cằm vốn không tồn tại: "Có...thì cũng có...thế nhưng là..."

Lục Thiên hai mắt bốc lửa, kiềm chế xúc động muốn bật nhảy phắt lên như tên lửa RT 2PM2 Topol-M*, chồm thẳng người vào lão mũm mĩm, hai tay xách cổ áo ông ta lên không trung lắc lắc rồi gào thét "Mau nói! Mau nói cho ta!"

(*RT 2PM2 Topol-M là loại tên lửa đạn đạo liên lục địa nhanh nhất từng biết đến với tốc độ 7,9 km. Tầm hoạt động khoảng 11000km.)

Thế nhưng vì tính lịch sự, vì đạo 'kính già yêu trẻ,' cô vẫn là dùng sức chín trâu mười hổ hung hăng dồn ép xúc động đó xuống dưới.

Lục Thiên run rẩy hỏi: "Là...là cái gì?"

Lão mũm mĩm lắc đầu thở dài: "Đó là tìm một Luyện Hồn Sư có cấp bậc Tối Thượng. Thế nhưng là đã rất lâu rồi chưa có luyện hồn sư nào lên được cấp bậc đó. Thậm chí cấp bậc Thần cũng hầu như là không có ai. Ta nghi ngờ rằng người triệu ngươi tới có khả năng cao không phải Luyện Hồn Sư cấp bậc Thần, mà là đã trả cái giá đại khai sát giới để thi hành kỹ năng vượt cấp, khả năng cao cũng là đã phi hồn phách tán.

Hơn nữa, cho dù có tìm được, thì ngươi cũng phải tu luyện đến khi nào chạm được ngưỡng không gian Thần. Chỉ có không gian đó mới tập hợp đủ cao nhân để giúp ngươi. Bản thân ta cũng không để đưa ngươi về. Thay vì vậy, ta thấy ngươi vẫn là đi tìm Thất Thánh Thuỷ thì còn may ra."

Nói rồi, ông dùng tay vỗ vỗ nhẹ vào vai Lục Thiên biểu đạt sự thông cảm.

Từng câu trả lời của lão mũm mĩm tựa như từng vết búa tập vào tim Lục Thiên, khi nghe ông nói xong, tim của cô cũng vỡ tan tành luôn rồi.

Cô tựa như rơi vào chiếc hố sâu vạn trượng không thấy đáy. Từng hi vọng, từng ánh sáng một dập tắt trước mắt cô, chỉ có lại bóng đêm vô tận. Điều đó làm cô có ảo giác như bóng đêm này là tương lai cô vậy.

Lục Thiên cảm thấy trên đời này không còn gì luyến tiếc, hai mắt vô hồn nhìn vào không trung, cả người lao đao như cây liễu trong bão tố.

Có lẽ vì quá tuyệt vọng, cô bắt đầu lẩm nhẩm một tràng thần chú dài tràn lan đại hải có lẽ chỉ có người ngoài hành tinh may ra hiểu cô nói gì, rồi tiễn cô về hành tinh họ với cái danh 'đồng loại thất lạc.'

Lão mũm mĩm nhìn cô như vậy cũng không đành lòng, ông tằng hắng một tiếng: "Thực ra...ngươi không nên nản chí quá sớm. Phải biết rằng ngươi kì thực rất có triển vọng, ngộ giác ngươi cũng cao. Ta thấy..."

Lục Thiên lúc này đã nằm bẹp dưới đất, hai tay hai chân vô lực dang rộng ra hình chữ đại (), lẩm bẩm: "Có lẽ...ta nên bỏ cuộc đi...cứ hưởng thụ một đời vô tư vô lự ở thế giới này cũng được mà."

Lão mũm mĩm: "..." Không có tiền đồ! Ngươi mẹ nó bỏ cuộc thì tác giả lấy cái gì để viết đây hả?! Kết thúc truyện được rồi!

Lục Thiên cảm thấy quá mệt mỏi. Cô nghĩ, có lẽ cô nên học cách buông bỏ. Nếu như cô đã được sống lại ở một thế giới kì diệu đầy sự bí ẩn này, cô nên buông bỏ hết gánh nặng mà sống một đời vô ưu vô lo mới đúng.

Đúng vậy!

Cô nên thế!

Nghĩ là làm, Lục Thiên quăng ra sau đầu hết tất cả hận thù. Cô cảm thấy tinh thần thư thái, nhẹ nhõm hơn hẳn.

Từ nay về sau, cô sẽ sinh sống vui sướng khoái hoạt ở nơi này. An an ổn ổn mà làm một tiểu thư đài cát, tận hưởng nhân sinh, một đời bình an.

Toàn văn hoàn.

Lão mũm mĩm vừa tưởng tượng đến đó xong, liền rùng mình. Ông lắc đầu, xua bay những ý nghĩ loạn thất bát tao ấy đi, lại liếc nhìn Lục Thiên, ông thở dài: "Này, ngươi cứ thế mà cam chịu hay sao? Ta thấy ngươi tìm hết những tư liệu, luyện tập không ngừng nghỉ, không phải là vì ngươi quyết tâm muốn về hay sao? Ngươi có nghĩ đến lý do vì sao ngươi muốn về hay không? Vì sao ngươi lại đi đến bước này? Nếu như ngươi thật sự muốn bỏ cuộc, ta cũng sẽ không ép. Coi như chúng ta chưa gặp nhau, ngươi cũng chưa nghe những lời ta nói. Nhưng mà, ngươi cam tâm sao?"

Lục Thiên nằm im lặng nghe những lời ông nói.

Phải, cô cam tâm sao?

Cô thật sự cam tâm sao?

Lục Thiên cắn răng, từng đoạn ký ức trước khi chết của cô như một thước phim quay chậm, lướt qua trong đầu cô.

Không! Cô không cam tâm!

Vì sao mọi chuyện lại trở nên như thế? Cô thật sự rất không cam tâm!

Đúng vậy!

Chẳng phải ngay từ đầu cô đã biết con đường này rất khó đi rồi sao? Chẳng phải ngay từ đầu cô đã lập lời thề rồi sao? Chẳng phải cô đã thề, cho dù thế nào đi chăng nữa, cô cũng phải quay về rồi sao?

Mạn Lục Thiên cô không phải là người yếu đuối như vậy!

Cô là người một khi đã lập ra mục tiêu của mình, cô sẽ kiên định mà bước. Tuyệt không quay đầu!

Lão mũm mĩm im lặng quan sát Lục Thiên, thấy sự tỉnh táo, bất khuất và ngoan lệ trong ánh mắt của cô, dường như chuyện một khi cô đã định, không ai có thể xoay chuyển nó. Ông cười thầm.

Lục Thiên ngồi dậy: "Ông nói đúng. Ta không cam tâm."

Cô ngước lên, nhìn thẳng vào mắt lão mũm mĩm. Ánh nhìn của cô đầy sự quyết đoán, tựa như tận sâu dưới đáy mắt màu xanh thẫm như bầu trời của cô có một ngọn lửa hừng hực cháy bỏng, như hoả diệm sơn không bao giờ tắt.

Lão mũm mĩm thấy vậy, ông mỉm cười hài lòng: "Tốt lắm."

Lục Thiên vuốt mặt, cô lấy lại tinh thần, hỏi: "Cảm ơn ông, lão mũm mĩm. Ta sẽ bắt đầu tu luyện thật nghiêm túc từ bây giờ. Ông có thể giúp ta không?"

Lão...lão mũm mĩm?

Cơ miệng lão mũm mĩm giật giật. Con nhóc này dám gọi ta như thế! Hỗn xược!

Ông hắng giọng: "Cứ gọi ta là lão Thanh là được."

Lục Thiên gật đầu: "Được, lão Thanh. Ông có thể giúp ta mạnh hơn không?"

Lão Thanh gật đầu: "Đương nhiên, nếu không ta cũng sẽ không xuất hiện trước mặt ngươi."

Lục Thiên: "Vậy từ bây giờ ta phải làm gì?"

Lão Thanh: "Như ta đã nói với ngươi về bản chất cơ thể của ngươi. Các thuộc tính của ngươi khá đặc biệt, là vô thuộc tính.

Người bình thường sẽ chỉ có một, hoặc hai thuộc tính là cao nhất. Có thể là lửa, nước, gió,...

Người có thuộc tính lửa sẽ hấp thụ năng lượng và nguyên tố lửa trong không khí và xung quanh, cũng sẽ tu luyện theo con đường dựa vào thuộc tính của mình.

Người vô thuộc tính, là người có thể hấp thụ bất kì năng lượng và nguyên tố nào.

Nhưng người như vậy thường rất dễ bị rối loạn khi tu luyện và chiến đấu. Vì không biết nên hấp thụ năng lượng nào, nguyên tố nào. Khi chiến đấu cũng vậy. Dẫn đến thuộc tính nào được hấp thu cũng đều rất yếu ớt.

Có nhiều người quá tham lam mà hấp thu quá nhiều, dẫn đến cơ thể không chứa nổi mà bạo xác chết.

Vì vậy, người vô thuộc tính, nếu nói may mắn thì cũng may mắn, nhưng cũng là một bất hạnh. Tất cả đều phụ thuộc vào ngộ tính của ngươi."

Lục Thiên gật đầu: "Nếu nói như vậy, ta nên tu luyện theo con đường nào mới tốt?"

Lão Thanh: "Trước khi nhận ngươi làm học trò, ta sẽ kiểm tra tư chất của ngươi. Tuy theo ta quan sát thì ta nghĩ ngộ tính ngươi khá cao, nhưng vẫn phải làm kiểm tra để ta đánh giá và quyết định."

Lục Thiên: "Được, vậy kiểm tra như thế nào?"

Lão Thanh: "Ta sẽ tạo ra một không gian ảo cho ngươi, đó sẽ là một không gian đọng. Thời gian cũng bên trong không gian sẽ không gây ảnh hưởng với thời gian bên ngoài. Vì vậy, ngươi có thể ở trong làm kiểm tra mà không cần phải lo lắng về bên ngòai.

Nhiệm vụ của ngươi, là hấp thu các thuộc tính thật sự dành cho ngươi, và dung hoà hết tất cả. Phương pháp, đương nhiên ngươi tự mày mò.

Một lời khuyên ta dành cho ngươi, không nên quá tham lam. Thông thường, giới hạn của một người vô thuộc tính có thể hấp thu được cao nhất là năm.

Ngươi sẽ tự biết rằng khi nào quá trình hấp thu sẽ xong.

Sau khi hấp thu xong, hãy tự tìm cách phá huỷ không gian mà ra ngoài bằng năng lượng mà ngươi hấp thu. Đó chính là bài kiểm tra ngộ tính của ngươi."

Lục Thiên cắn răng. Nghe là biết sẽ không đơn giản rồi. Thế nhưng thế thì sao chứ? Cô có thể!

Lục Thiên gật đầu: "Ta đã hiểu."

Lão Thanh mỉm cười: "Tốt lắm. Như vậy, bài kiểm tra tư chất của ngươi bắt đầu!"

Ông vung tay lên, thoáng một cái, Lục Thiên liền biến mất khỏi chỗ.

Một tay lão Thanh để đằng sau, một tay ông vuốt chòm râu vốn không tồn tại trên cằm, cười hà hà: "Hãy cho ta xem khả năng nhà mi đến đâu đi, nhóc con!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top