Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4 Năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em thích Anh
Thích rất thích rất thích anh, thích chàng trai bình dị, học giỏi, thích cái thói lạnh lùng của anh đấy ấy thế mà đời nào như chuyện cổ tích em đâu phải là cô công chúa em chỉ là một cô gái nhút nhát thích anh đã lâu cũng chưa có đủ dũng khí để nói anh biết nỗi lòng em chịu trong suất thời gian qua! Em rất ích kỉ! Em không muốn anh gần gũi thân thiết quá mức với người đó nhưng em đang làm gì vậy em chỉ biết đứng một góc đó nhìn anh gần gũi vui vẻ với người con gái khác rồi lặng lẽ tự tổn thương tự rơi nước mắt! Em nhiều lần muốn đến gần bên anh lắm chứ! Nhưng sao nhỉ?! Em cứ đứng yên một chỗ thế! Thời gian trôi thật nhanh thật nhanh thoáng chốc đã kết thúc năm cấp 2! 4 năm yêu thầm anh, âm thầm quan tâm chăm sóc cho anh! E quyết định mạnh mẽ một lần! Em quyết định sẽ cho anh biết những lời nói đã ủ ấp từ lâu.... Em đã lấy hết dũng khí của em... Em chọn cách nhắn tin cho anh biết... Ngày hôm đó như dài hơn mọi ngày đặc biệt hơn mọi ngày! Em gửi tin nhắn cho anh chỉ trọn vẹn 3 từ "Tớ thích Cậu" nhưng... Anh chỉ xem tin nhắn không trả lời.... Em thảm đến vậy sao?!  Coi như anh đã từ chối em lại còn tỏ ra khinh ghét em ư? Anh có biết em rất đau không hả? 4 năm nay em chỉ hướng về anh vậy mà tư cách làm bạn bè cũng không có ư? Đúng rồi chúng ta chỉ là đồng học, chỉ là đồng học thôi! 21:23' tối hôm đó! Em vẫn còn nhớ khoảng khắc đó.. Anh trả lời em chỉ tròn vẹn vài câu " xin lỗi! Hiện tại tôi vẫn chưa nghĩ tới chuyện tình cảm, tôi cần có người phải bảo vệ, chúng ta vẫn là bạn bè nhé"  nước mắt thật mặn! Dù đã tự lòng từ bỏ anh nhưng sau hiện tại giây phút đó tim em như thắt lại hai dòng nước mắt ấm rơi xuống! Em chỉ biết cố mỉm cười một nụ cười thật ngượng ngạo! Em bây giờ thật muốn mượn bờ vai ai đó để òa khóc thật to! Nhưng đâu phải muốn là được em chỉ biết căm nín rơi nước mắt hoà vào bầu trời đêm hôm đó!
* Yêu là chết đi dần dần
                                                
                                                 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top