Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 23: Dì trẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






"Con có" tôi mấp máy môi "Và cậu ấy là một chàng trai đáng yêu"

Dì Cindy nhìn tôi hồi lâu mới đáp lại: "Vậy thì tốt"

Bỗng nhiên bầu không giữa chúng tôi trùng xuống đáng kể. Tôi cảm thấy thật khó chịu những lúc như thế này.

"Còn dì thì sao? Bao nhiêu năm qua chắc dì cũng phải có chứ nhỉ?" tôi đùa

"Bận rộn chết đi được thì lấy đâu ra thời gian để yêu đương" dì ấy cười

Sau đó dì Cindy đứng lên và đi lên trên phòng làm gì đó, còn tôi vẫn ngồi dõi theo dì. Cái chân của tôi không chịu yên nên cũng đứng lên và đi ra chỗ sách mà dì bán để xem có cuốn này hay.

Ngón tay lần lượt di chuyển từ cuốn này sang cuốn khác, từ tình cảm đến kinh dị, từ quyển sách giành cho thiếu nhi đến những cuốn trinh thám hấp dẫn.

"Có cả sách của Muggles luôn ạ?" tôi hỏi

"Dĩ nhiên rồi, cửa tiệm này vẫn thưởng có Muggles lui tới"

Tôi gật đầu, vốn dĩ trong đống hành lí tôi mang có mang theo vài quyển sách dày cộm để đọc cho bỏ chán, thế mà xui rủi làm sao, hiện giờ tôi chỉ có cái túi xách tay thôi.

"Con có thể dùng nhà tắm được không? Con mượn đồ của dì nhé?"

"Được chứ, đi lên dọc xuống hành lang ở trên lầu" dì trả lời

Tôi bước lên trên tầng lầu, quẹo vào phòng dì ấy để lấy đại một bộ đồ rồi mới đi tìm phòng tắm.

Dù bên ngoài trời đang rất lạnh nhưng ở trong đây tôi vẫn đang tự ngâm cơ thể mình trong chiếc bồn tắm lạnh ngắt, chủ yếu để xương cốt của tôi đỡ đau thôi. Da của tôi đỏ ửng lên vì cái lạnh.

"Tắm xong thì xuống ăn nhé! Dì ra ngoài gặp bạn mốt lát sẽ về sau!" dì Cindy vừa dứt thì tiếng đóng cửa vọng từ dưới lên tới trong phòng tắm

Tôi thở một hơi dài, rụt người lại, cố gắng ngâm thêm chút nữa rồi mới ra khỏi cái bồn lạnh cóng này.

















Chỉ có tiếng thở của tôi trong cả cái căn bếp này, tại sao chỉ có mỗi tiếng thở của tôi là rõ nhất trong khi tôi đang nhai đồ ăn trong mồm và gắp từng cọng mì vào miệng ư? Bởi vì bà Camila sẽ gõ vào tay tôi nếu tôi tạo ra bất cứ âm thanh khiếm nhã nào trong lúc ăn.

"Gì đây..." tôi lẩm bẩm

Cảm giác thật kì lạ, bầu không khi im phăng phắt làm tôi thấy có hơi...kì quặc.

Đột nhiên bên ngoài cửa sổ ở phòng bếp, tôi thấy được con cú trông khá quen bên ngoài, và nó đang sử dụng cái mỏ của mình để gõ vào cửa kính.

"Là mày sao?" sau khi vội chạy tới mở cửa cho nó, tôi mới phát hiện ra đây là con cú White của tôi, trên chân nó còn buộc một lá thư nhỏ được cuộc lại

Tôi cười, lấy cuộn thư ấy ra, bắt đầu mở xem bên trong nội dung thư.

Theseus sẽ đến đây vào kỳ nghỉ Đông, anh ấy đã nói thế, còn không quên đưa địa chỉ một quán nước cho tôi để tới lúc đó cả hai sẽ hẹn ra đó gặp nhau.

Tôi vừa nhai bánh mì vừa cười tủm tỉm, cười vu vơ nhưng bản thân tôi là chẳng hề để ý rằng dì Cindy tay xách nách mang đang đứng ngoài cửa nhìn tôi một cách khó hiểu.

"Con đang nghĩ về người thương à?" dì ấy hỏi

Lúc này tôi mới giật thót nhìn dì, miếng bánh mì đang ăn dở vần đang trên tay tôi thì bây giờ nó đã rơi xuống cái dĩa dưới tay tôi.

"Dì về lúc nào thế?" tôi vờ đánh trống lảng

"Về từ lúc cô đang còn mơ tưởng tới ai đó đấy tiểu thư ạ!"

Tôi ngượng ngùng chạy về chỗ dì, xách phụ dì vài các bọc nặng nề như kiểu bỏ cả  thế giới vào ấy, tôi biết là nếu ví dụ như thế này thì có hơi quá nhưng đúng là nó nặng thật.

"Đừng có mở ra đấy!" dì ấy nhắc tôi khi thấy tôi đang có ý định mở ra xem

Bên trong đây có gì mà lại không cho tôi xem ấy nhỉ? Thà dì không nói thì thôi chứ bây giờ tôi vô cùng tò mò thứ bên trong đấy.

"Nhớ Queenie không?" dì ấy hỏi tôi

"Queenie ạ?" tôi hỏi lại

Có phải là đứa con rơi của ông ngoại tôi không? Dì Queenie gọi là dì thôi nhưng thật ra cũng trạc tuổi anh em nhà tôi, hình như còn nhỏ hơn Jupiter một tuổi, chẳng hiểu sao ông ngoại tôi lại có một người con riêng ở bên ngoài, điều này khiến nhà ngoại tôi rối tung lên.

"Vâng" tôi trả lời

"Ông ngoại muốn con bé đó qua ở với dì" dì ấy đáp

Camila, Cinderella Yvonne chưa từng coi Queenie Yvonne là chị em trong nhà, vì sao ư? Đơn giản thôi là vì con bé đó cách hai người rất xa, không chỉ độ tuổi mà còn là tình cảm gia đình.

"Ông ngoại con nghĩ sao mà lại làm vậy chứ!" dì ấy bực dọc nói tiếp "Mấy cái bọc này là đổ của con bé đó đó! Đúng thật là tại sao lại để dì xách một mình vậy chứ!"

Tôi hết nhìn mấy bao đồ, lại nhìn sang gương mặt đỏ lên vì giận của dì.

"Khi nào cô ta chuyển đến đây?" tôi hỏi

"Ngay ngày hôm nay!"

"Vậy..."

"Con nhỏ đó đang cùng người giúp việc đi vòng vòng mua sắm rồi"

*Cạch* tiếng mở cửa vang lên, nó thành công thu hút sự chú ý từ tôi còn dì Cindy vốn đã biết  tiếng mở cửa ấy là của ai nên chẳng mấy quan tâm, hoàn toàn quay đi chỗ khác.

Ba chúng tôi nhìn chằm chằm nhau, chính xác là người dì trẻ Queenie và cô giúp việc nhìn tôi còn tôi thì cũng đang nhìn họ.

"Ai thế?" Queenie hỏi, trong khi đôi mắt vẫn đang dán chặt lên tôi

Tôi chẳng buồn trả lời mà đứng lên dẹp đĩa, không phải do tôi bất lịch sự gì đâu nhưng là do cách hỏi không đầu không đuôi của cô ta khiến tôi thấy khó ưa.

"Cô chưa từng được dạy rằng phải chào hỏi người khác trước khi đặt ra bất kì câu hỏi nào à?" dì Cindy hỏi

"Không, tại sao tôi phải làm thế?"

"Vì đó là cách mà người khác nhìn nhận bản thân của cô, nếu cô cứ thích bước vào trong nhà người khác tự tiện và hỏi chủ nhà là ai thì cứ mà tiếp tục đi, còn hiện tại mời cô đi dùm cho"

Có vẻ dì Cindy muốn nổi điên với cô tiểu thư này rồi, tôi chỉ đành nhìn sang mặt đối mặt với cô ta và nói:

"Đây là nhà của dì tôi" tôi nói "Và nếu dì ấy đã không cho phép cô bước vào trong căn nhà này thì mong cô thông cảm rồi rời đi giúp"

Queenie trợn mặt nhìn bọn tôi rồi quay sang người hầu bên cạnh, đi ở ké nhà người mà cũng ráng kéo theo người hầu, nhìn qua thôi cũng biết cô này thuộc dạng "chân yếu tay mềm".

"Xin hai người thứ lỗi nhưng ông chủ đã cho phép tiểu thư ở đây, nên-"

"Là ông chủ mấy người cho nhưng tôi đã cho đâu!" dì Cindy quát lên

Tôi tiến lại chỗ của dì, khẽ vuốt nhẹ lưng, mong dì bình tĩnh lại phần nào. Dì là người khá nhạy cảm, cũng dễ kích động nên mỗi khi dì không kìm chế được thì nhà chúng tôi thường vuốt lưng dì như này.

Tôi khuyên dì về phòng nghỉ còn tôi thì giúp hai người kia dọn chỗ ở. Trời đã chập tối, tôi cũng làm thêm mấy việc lặt vặt trong nhà mới yên tâm về phòng ngủ.

____________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top