Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 47: Hôn lên đôi môi si cuồng (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Bữa tiệc của Hoàng thất hôm nay được tổ chứa linh đình.

Juliette vì được mời rượu không ngớt nên cũng đã đứng không vững. Tửu lượng của Baldwin cũng có thể gọi là tốt nên luôn đứng cạnh cô, thấy cô mặt đã đỏ lên, y đành phải xin phép mọi người cho vợ chồng này rút lui trước.

"Bỏ em ra đi!" cô cố gắng vùng vẩy trong khi bị y nắm chặt tay của mình

"Thôi được rồi, em say rồi"

"Anh mới là người say đó, đồ ngốc!"

Baldwin vừa mới lôi cô vào phòng, hơi bất ngờ trước cách gọi của cô, sau khi kết hôn đến giờ cô chỉ gọi y là ngài, giờ lại quay về cách gọi cũ.

"Nếu để người khác thấy em như này, sẽ rắc rối lắm đó"

"Anh sợ sao? Họ thấy thì thấy thôi, kệ họ đi chứ"

"Làm sao mà kệ được, em?"

Baldwin thấy thật vô vọng, dù có nói cỡ nào thì giờ Juliette đã say mất rồi, có nói đi sao đi chăng nữa cũng bằng không.

"Nè!" y hoảng hốt khi thấy cô chạy về hướng chai rượu mà Baldwin được tặng bởi một vị thương gia giàu có, vì độ quý hiếm của nó nên y thích thú đặt trong phòng để hằng ngày ngắm nhìn thứ quý giá đó

"Anh làm gì thế!" cô nhón chân cố lấy chai rượu mà y đang giơ lên cao

"Nếu em còn đòi uống rượu nữa, anh phạt em đấy"

Câu nói này bỗng nhiên xuất hiện trong đầu y thôi, chứ y không toan tính gì đâu.

"Em sợ anh chắc" cô trừng mắt nhìn y "Có Merlin chứng giám, tiểu thư ta đây không sợ một ai kể cả đó là Jupiter đang nổi giận đùng đùng vị giấc ngủ bị phá đi chăng nữa! Rõ chưa!"

Ôi Merlin, hoá ra cô đang muốn cùng y quay về thời tuổi thơ nữa à. Trong mắt y hồi còn nhỏ, cô luôn là một cô tiểu thư đanh đá. Bởi vậy, y thấy thật may mắn vì cô đã hiền đi rồi.

"Là em nói đấy nhé"

Baldwin mỉm cười một cách thoả mãn, kéo và đẩy cô xuống chiếc giường đã được dọn dẹp sạch sẽ. Juliette hẳn đã đuối sức nên chẳng có chút kháng cự nào mà vẫn nằm im.

"Julie, em có muốn uống thêm rượu không?"

Juliette gật đầu trong vô thức, không còn đủ tỉnh táo để nhận ra được tư thế ám muội của hai người. Y khui chai rượu, nhấp môi một tí xem mùi vì như thế nào và ngậm một ngụm trong miệng.

Bàn tay mang những vết chai sần vuốt nhẹ gò má mềm mại, trượt xuống phần cằm. Y sẽ không để cô uống rượu theo cách bình thường được.

Juliette đón lấy ngụm rượu từ nụ hôn của y, cô bỗng bật dậy vì mùi hương của loại rượu này nặng đô quá, cô không thể chịu nỗi cảm giác nóng ran mà nó đem lại khi chỉ mới ở trong cổ họng của cô. Nó khiến cô khó chịu.

"Khó chịu quá" cô ho vài tiếng để cảm giác ngứa ngáy ở phần cổ vơi đi nhưng không thành

"Khó chịu sao? Khó chịu ở đâu?" y giả vờ hỏi

Juliette chỉ vào cổ thiên nga trắng trẻo của mình, cứ ngọ nguậy để thể hiện cho y thấy cô khó chịu cực kì.

"Khó chịu lắm lắm luôn à" chiếc lưỡi y giống hệt một con rắn gian xảo thưởng thức đôi môi mềm mại mang hương vị của loại rượu kia

Bàn tay y không yên phận mà lần mò xuống dưới có thể nóng ran của cô. Những ngón tay thon dài còn lại của y luồng vào kẽ tay của cô, Baldwin áp má mình vào lòng bàn tay cô. Từng cái chạm của y khiến cô cảm giác như được kích thích đến bủn rủn tay chân.

Trong cơn miên man, y vuốt tóc cô, hôn lên đôi môi si cuồng. Chìm đắm trong cơn mê say, dục vọng dâng cao.

Bên ngoài là mùa đông lạnh lẽo ấy thế trong căn phòng này lại nóng bỏng vô cùng.

Cô đẩy người y xuống, cô ngồi lên hạ bộ của y. Đôi môi mềm mại gấp gáp mút mát chiếc lưỡi ấm áp của y. Đêm tân hôn của hai người họ chỉ đơn thuần là cuộc trò chuyện suốt đêm của cả hai, hôm nay nhờ có rượu, đêm hôm nay sẽ bù đắp cho đêm hôm ấy.

Tay đan trong tay siết chặt, âm thanh nỉ non này nếu để người khác nghe thấy được chắc chắn sẽ ngượng chín mặt mà chạy đi.

Khoái cảm kích thích cô đến nỗi cô không tự chủ được hành động mình mà bật ra những tiếng rên rỉ, hông đung đưa. Những vết hôn in lên tấm thân ngọc ngà, chăn nệm bị nhăn lại, hai thân thể trần trụi mê muội nhau đến quên luôn hết thảy mọi buồn phiền xung quanh.










***









Bước vào trong căn dinh thự quen thuộc mà mình bỏ đi. Chị ta lập tức chạy lên cầu thang.

Juliana bước vào căn phòng được sắp xếp ngăn nắp, dọn dẹp sạch sẽ. Chị ta mở cửa tủ đồ của cô tìm kiếm thứ gì đó, chị ta lục tung hết mọi ngóc ngách trong căn phòng này. Có lẽ trước khi rời khỏi đây cô đã đem đi hết những thứ quan trọng, còn lại đều được bà Camila để nguyên chỗ cũ. Dù không ai ở ấy thế bà vẫn luôn dặn gia tinh trong nhà lúc nào cũng phải dọn dẹp căn phòng này, đặc biệt là không được thay đổi vị trí của các món đồ được đặt trong đây.

"Tức chết mà!" Juliana giậm chân, nói

Chị ta đang cố tìm chiếc giày ballet của cô mà con mèo của Juliana từng làm hỏng, giờ tìm mãi chẳng thấy.

"Julia?" bà Camila đã đứng ở cửa từ bao giờ "Con đang tìm gì sao?"

"Sao ạ? Không có đâu, con có lẽ hơi nhớ Julie nên qua phòng em ấy ngắm một chút"

"Julia à, giờ con không nên gọi con bé bằng Julie nữa đâu, phải là Đại Công Tước Phu Nhân" ánh mắt bà Camila dò xét thái độ của Juliana khi nghe bà nhắc nhở, đúng như bà nghĩ, con bé này đang muốn toan tính mờ ám gì đó

"Nhưng chẳng phải em ấy vẫn là em gái của con sao?"

"Julia, má muốn nhắc cho con nhớ, nếu sau này có gặp Julie trong cung điện, ở những buổi tiệc hay ngoài đường xá thì con bắt buộc phải cúi chào con bé, xưng thần gọi phu nhân"

"Má à..."

"Từ nhỏ đến nay, má luôn thiên vị con, đó là sai lầm lớn nhất mà cả đời má có hối lỗi cỡ nào cũng không thể sửa chữa được! Vốn Đại Công Tước là chồng của em gái con, con thân là chị, phải luôn giữ mặt mũi cho em gái mình nói riêng và cả gia tộc nói chung, má là má của con nên chỉ muốn nhắc nhở con còn nếu để bị bà nội con phát hiện ra, có Merlin cũng chẳng biết bà ấy sẽ phạt con như thế nào" bà Camila nói xong liền quay gót bỏ đi

Juliana nghiến răng ken két, hai bàn tay nắm chặt lại. Đại Công Tước Phu Nhân sao? Nhưng người mà ngài Đại Công Tước yêu chẳng phải là Juliana sao? Lật đổ Juliette chỉ trong tầm tay của chị ta thôi.

Ấy thế Juliana đã quên rằng, dù cho có được sự yêu thương lớn lao của ngài Đại Công Tước đi chăng nữa, chức vị của Juliette mãi mãi sẽ hơn chị ta, không thể thay đổi được sự thật đó.

___________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top