Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đấu trường ngầm?

- Lee Haechan! Đừng có mà chơi đùa ở đây nữa.

Haechan hôn lên trán bọn chúng từng cái một, như thể một người mẹ. Cậu chậm rãi đưa tay lên chùi những giọt nước mắt trên mặt.
- Nhà họ Lee đang điên lên vì sự biến mất của ông.
- Em nên lo liệu ổn thỏa chứ. Còn bây giờ thì mau đi ra đi. Tôi phải bắt đầu thí nghiệm của mình.
- Được.

Haechan bỏ ra ngoài mà chẳng ngoái lại nhìn. Đừng sợ. Sau này sẽ không còn ai tổn thương mấy đứa nữa.

Cậu ngồi xuống trước màn hình CCTV.
- Bắt đầu thôi.
- Sao em lại nôn nóng thế? Hồi nãy còn ôm đám chuột nhắt kia thắm thiết lắm cơ mà.
- Tôi chỉ là thương hại. Nhưng dự án vẫn quan trọng hơn.
- Haha... Tốt tốt. Đúng là anh không nhìn nhầm.

Hôm nay khác hôm qua một chút. Không còn lũ chó nữa mà là con người. Bọn người cao to, tay cầm gậy sắt không kiêng nể đập thẳng vào lũ trẻ. Cậu ghét cái tiếng gậy ma sát với mặt đất, cả tiếng la hét vô hồn đó nữa.
- Ngài nói xem, vì sao thứ thuốc của ngài lại có thể khiến người ta không đau đớn?
- Rất dễ. Trên thế giới có hàng ngàn người nghiên cứu về nỗi đau cũng như cách kiềm chế nỗi đau. Nhưng chưa một ai, ngoại trừ anh, dám chế tạo loại thuốc làm tê liệt thần kinh.
- Tê liệt thần kinh? Sao có thể?
- Sao lại không thể? Mọi cảm giác đều chỉ là trạng thái thần kinh, vô hiệu hóa nó rồi thì làm gì còn cảm giác.
- Nhưng cách này rất rủi ro.
- Đúng. Bọn rác rưởi kia sau khi dùng loại thuốc này thì sớm muộn cũng vỡ mạch máu não mà chết. Cũng chả sao. Vốn dĩ thứ thuốc này chỉ để cho các ông chủ lớn tiêu khiển.
- Dùng cho các đấu trường ngầm sao? Thế ngài đây thu lời không nhỏ nhỉ...
- Phải. Cả bộn tiền. Đủ cho 3 đời ăn chơi no nê chứ chẳng đùa. Nhưng ta cần em giúp đỡ, vì ta muốn phát triển nó ở nước ngoài.

Haechan ngừng lại suy nghĩ. Đấu trường ngầm ở nước ngoài tuyệt không như ở đây. Ở Hàn Quốc thì nó chỉ là nơi thỏa cái sở thích nhìn cảnh chém giết của bọn tài phiệt. Còn ở Trung Quốc hay Anh Quốc thì nó còn là nơi dơ bẩn, đáng sợ tới nỗi biến người ta thành đồ chơi tình dục. Cậu từng tới đó và nhìn thấy cảnh người ta đè nhau ra chém giết, tới cả quan hệ với tử thi. Tuyệt không phải chuyện đùa, rất đáng sợ...

- Chuyện này là có thể. Nhưng tôi cần một nguồn tin chắc chắn. Tôi không thể tin ông dễ dàng như thế.
- Anh biết bé con đây mưu mô đến mức nào. Đây đây, cho em xem tài liệu mua bán của anh. Nên nhớ đây là tư liệu mật. Nhưng sau khi xem xong em phải nhanh chóng chuyển số thuốc này sang khu phố Trung Hoa ở Anh để bán.
- Gấp vậy sao?
- Đúng. Bọn người kia sắp đánh hơi được rồi.
- Ai?
- Bọn khốn muốn cướp đồ của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top