Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Les Feuilles Mortes [3]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[3]

Kéo mình thoát khỏi miền kí ức cũ, đôi mắt thất thần của Lee Donghyuck dừng lại nơi dáng hình quen thuộc cách đó không xa lắm. Chiếc áo vest đặt may vừa người tôn lên bờ vai rộng cùng vóc dáng hoàn hảo của anh khiến cậu ngắm nhìn mà không khỏi xúc động. Tất nhiên rồi, Lee Mark vẫn là người đàn ông quyến rũ nhất. Chắc bởi vậy nên cậu mới bị anh thu hút.

Đặt cùi chỏ lên bàn kính, tay nâng cằm, Lee Donghyuck quan sát từng cử động dù chỉ nhỏ nhất của Lee Mark. Cách anh cầm li rượu thật giống như chú mèo giơ ra móng vuốt cào xước trái tim cậu, khiến thân thể cậu như bị hun nóng bởi một ngọn lửa vô danh.

Không biết có phải cảm giác được cái nhìn nóng rực hướng về mình hay không, Lee Mark đột ngột quay đầu lại vừa hay chạm phải ánh mắt nhìn thẳng của Lee Donghyuck. Chẳng thể nhìn ra xúc cảm gì từ đôi mắt anh nhưng với Lee Donghyuck mà nói thì hành động này rõ ràng là một sự khiêu khích thầm lặng. Cậu khẽ nở nụ cười, nụ cười trong sáng và tinh khiết chỉ dành riêng cho Lee Mark một người. Không đợi thêm phản ứng từ người kia, Lee Donghyuck rời vị trí mà thẳng hướng lên sân khấu nhỏ thầm thì mấy câu với ban nhạc rồi cầm micro.

Dưới ánh nhìn đầy ngạc nhiên của Lee Mark, Lee Donghyuck cất lên tiếng hát nghe như biếng lười, lại như dòng nước chảy chậm từ từ nhấn chìm trái tim người nghe. Từng ca từ tiếng Pháp được ngân lên bởi chất giọng ngọt ngào truyền đến tai như khiến Lee Mark trở về những ngày cũ, nhớ những ngày còn bên nhau.

Et nous vivions les deux ensemble

Hai chúng ta sống bên nhau

Toi qui m'aimait, moi qui t'aimais

Anh yêu em và em cũng vậy

Khi hát những câu này, đôi mắt cậu khép hờ chớp mở và trao cho Lee Mark ánh nhìn dịu dàng nhất, nhấn chìm anh trong sâu thẳm của cậu. Trên môi Lee Mark bất giác xuất hiện nụ cười nhàn nhạt, cả gương mặt anh chỉ còn vẻ ôn nhu vô tận.

Mais la vie sépare ceux qui s'aiment

Nhưng cuộc sống lại chia sẽ đôi lứa yêu nhau

Tout doucement sans faire de bruit

Lặng yên không tiếng động

Ôn nhu trong mắt thoáng chốc hóa thành nỗi bi thương, xen lẫn trong lời hát của cậu cũng là bao mất mác. Cậu nhìn Lee Mark dời tầm mắt sang cửa kính sát đất nhìn ra trời đêm Paris. Trời vẫn là một màu đen đặc chỉ có từng chùm sáng như tụ lại thành một sắc màu không chói lói, tất cả đều thu vào đáy mắt ai kia.

- TBC -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top