Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

one

mark và donghyuck dường như có mối tình trong mơ mà bất kể cặp đôi nào cũng mong ước, đến chính bản thân em cũng vậy. cứ ngỡ họ sẽ bên nhau đến trăm năm cho đến cái ngày định mệnh ấy.
donghyuck nhìn thấy mark tay trong tay bên cô gái khác. giây phút đó em dường như sụp đổ. em không dám tin những gì xảy ra trước mắt mình. em xoay lưng bỏ chạy. mark ngước lên thấy bóng dáng quen thuộc liền đuổi theo níu tay em lại.
"kết thúc đi mark lee! cuộc tình này chẳng thể cứu vãn được nữa rồi!" donghyuck hét lên. hất tay hắn ra. dường như em chẳng thể kiểm soát nổi với những gì vừa xảy ra.
"bình tĩnh đi donghyuck! làm ơn hãy nghe anh giải thích. tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!" chàng trai tên mark lee cố gắng làm dịu cậu người yêu trước mặt.
"bình tĩnh? giải thích? hiểu lầm? giờ anh còn dám nói những từ đó với tôi sao? sau tất cả mọi chuyện ư? tại sao vậy hả? tại sao người yêu anh luôn là tôi? tại sao người cố gắng níu giữ tình yêu này luôn là tôi? tại sao người cố gắng làm mọi cách để khiến anh hạnh phúc luôn là tôi? vậy còn anh? anh đã từng lần nào yêu tôi chưa? mark lee? anh đã từng một lần yêu em chưa?" vâng, em đã khóc. em dường như tuyệt vọng trước tất cả. hắn là người em yêu nhất cuộc đời này, em sẵn sàng trao chọn tình yêu, trao chọn con tim cho hắn. em luôn cố gắng thoả mãn hắn, luôn cố gắng cho hắn cảm nhận được tình yêu mà em dành cho hắn nhưng giờ em thứ em nhận lại được là sự phản bội đến từ người em yêu nhất. tại sao? tạo sao ông trời lại đối xử với em như vậy? tại sao? tại sao hắn lại đối xử với em như vậy? em đã làm sai điều gì? em luôn tin hắn cũng yêu em, nhưng thì ra cũng chỉ là những lời đường mật để che giấu đi sự phản bội mà hắn âm thầm gieo nên bấy lâu nay. phải, là em không đủ tốt. em chẳng thể thoả mãn nổi những ham muốn thể xác của hắn. em chẳng thể là người con gái hắn say mê được. em nghĩ mình là ai cứ? chẳng là ai cả. em đơn giản chỉ là một kẻ si tinh ôm mộng tưởng về một tình yêu nào đó để rồi khi đối diện với sự thật, rời xa những lời đường mật, em chẳng tài nào tin nổi. chẳng phải trước đây hắn là người theo đuổi em sao? chẳng phải hắn là người tỏ tình với em sao? rốt cuộc là tình yêu hay chỉ là một trò đùa mà mark tạo nên suất 3 năm qua để trêu đùa trái tim em? em chẳng biết nữa. em chẳng biết gì cả. chẳng thể. không thể! và không muốn biết bất kì điều gì cả!
"phải! từ trước đến giờ tôi chưa từng yêu em donghyuck ạ! em nghĩ xem? tôi là thẳng sao có thể yêu thứ đồng tính bệnh hoạn dơ bẩn được chứ? suốt 3 năm qua tôi chỉ đơn giản là trêu đùa với em thôi. tôi chỉ định buông dăm ba cậu thả thính vui vui nào ngờ em lại tưởng thật. lại yêu mark lee này say đắm đến vậy chứ? là do tôi bội bạc hay do em ngu ngốc đây?"
ồ, thì ra hắn chưa từng yêu em mà là do em ảo tưởng. em ngu ngốc thật! cứ lao đầu vào tình yêu này để hắn thoả sức trêu đùa. rõ rồi, phải kết thúc thôi. "phải! là em ngu ngốc. nhưng đừng lo! em vẫn sẽ mãi yêu anh. em hứa đấy!" em lau nước mắt, chẳng còn gì luyến tiếc nữa. donghyuck xoay lưng bỏ đi, đằng sau là mark lee đang nhếch mép cười khẩy thầm nghĩ sao lại có kẻ ngốc nghếch đến vậy. rồi hắn xoay qua ôm lấy "em người tình bé bỏng của hắn"
"đi về nào bé yêu~" hắn đưa ả ta lên xe rồi phóng về nhà.

em không về ngôi nhà ngày nào còn được gọi là nhà của hai người. em bần thần đi trên dòng đường hối hả người qua lại. giờ em chẳng còn gì nữa cả. em không có bạn bè, bố mẹ thì mất sớm, mark dường như là người thân cuối cùng của em, người em tin tưởng và yêu thương nhất cõi đời này. nhưng giờ, chẳng còn gì nữa cả. em băng qua đường mặc cho đèn tín hiệu vẫn còn là màu đỏ, mặc cho tiếng còi inh ỏi vang lên bên tai...
"RẦM!!!" một tiếng va chạm lớn xảy ra. em ngã văng xuống đất, máu chảy lênh láng. mọi người bu đông lại, tài xế vì quá hoảng sợ liền phóng xe bỏ trốn. mọi người xì xào bàn tán, hô nhau gọi cấp cứu nhưng không còn kịp nữa. em nhắn mắt. buông xuôi cho cuộc đời vô vị này. em mệt lắm rồi. đến lúc phải nghỉ ngơi thôi.

sau khi đưa ả ta về nhà, hắn cũng trở về căn hộ của hai người. bước vào, mọi thứ tối om nhưng hắn chẳng hề quan tâm gì cả, chẳng nhòm ngó hay suy nghĩ gì về sự hiện diện của em. mark ngân nga khúc hát yêu đời rồi bước vào phòng tắm. hắn đi ra, lau lau mái tóc ướt của mình. bất chợt điện thoại reo lên.
"alo?" mark bắt máy
"xin lỗi vì đã làm phiền anh vào giờ muộn thế nay nhưng cho hỏi anh có phải là mark lee người nhà của cậu lee donghyuck?"
"không! tôi là người yêu cũ. có chuyện gì không?" hắn thắc mắc sao lại có người gọi điện vào lúc này, còn hỏi có phải người thân của em không.
"chúng tôi là bệnh viện xxx. chúng tôi chỉ muốn thông báo với anh rằng cậu lee donghyuck đã mất vào lúc xx giờ yy phút do tai nạn xe. mong anh nhắn lại với người nhà cậu ấy vì trong điện thoại người số của anh chúng tôi không thấy cậu ấy lưu bất kì số điện nào khác. cảm ơn ạn và xin lỗi vì đã làm phiền. chúng tôi xin phép cúp máy!"
"hả? cái gì cơ? mất là sao? tai nạn xe gì cơ? alo? alo?" hắn khó hiểu. nhưng cũng vội vàng sửa soạn, phóng xe đến bệnh viện nọ.

tại bệnh viện, hắn đến quầy hỏi thông tin và được đưa đến nhà xác. hắn chợt nghĩ "à ừ nhỉ. đằng nào mình cũng là người thân duy nhất của cậu ta. coi như là làm phúc dù gì cũng ở bên nhau 3 năm chứ có ít ỏi gì đâu." hắn đừn cạnh xác của em, mặt không biến sắc, y tá thấy vậy liền bảo hắn theo mình để làm thủ tục.
ngày hôm sau, hắn làm đám tang cho em, rồi chôn cất như sự tử tế duy nhất và cuối cùng. hắn đặt lên mộ em một bông hoa, thuê người chăm sóc xung quanh mộ và hắn tin đó sẽ là lần cuối cùng hắn đến thăm mộ em.
——————
cảm ơn mọi người vì đã đọc và thích fic "kết thúc" của lune <3 đừng quên vote cho lune nhé (๑>◡<๑) cảm ơn mọi người nhiều, chúc mọi người có một ngày tốt lành (о'∀'о)
- luneverse -
🌙://2021.01.03
01:43 - hanoi, vietnam

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top