Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

「We are all fools in love.」

Kim Junkyu hội trưởng hội học sinh và Takata Mashiho của đội văn nghệ là cặp đôi mà cả trường đều biết tiếng. Hay ít ra thì Kim Junkyu chưa từng công khai phủ nhận, dù rằng cậu cũng chưa từng chính thức thổ lộ.

Cái tên phản ánh con người, Takata Mashiho là đóa hoa lạnh lùng mà hơn nửa trường thầm thương trộm nhớ. Không biết bắt đầu từ khi nào, Kim Junkyu-không-mấy-hứng-thú-với-mọi-thứ chưa từng vắng mặt bất cứ sân khấu nào của Takata Mashiho, còn Takata Mashiho thì luôn là người đầu tiên bước tới đưa nước và khăn cho Kim Junkyu mỗi khi trận bóng kết thúc.

Tin đồn hai người bên nhau lan truyền rầm rộ. Nói cho cùng thì dù là ai nhìn vào cũng thấy hai cái người nổi tiếng toàn trường này là cặp đôi đất trời tạo nên, thậm chí đến cả Junkyu cũng ngầm thừa nhận.

Cậu chưa từng nghĩ tới khả năng Mashiho không hề có ý này, cho đến tận buổi liên hoan đoàn trường. Cậu tới quầy lấy nước ngọt, bàn bên cạnh vang tiếng Haruto: "Anh không thích Kim Junkyu một xíu nào cả."

Mashiho trừng mắt liếc xéo Haruto một cái rồi nở một nụ cười ngọt ngào. Junkyu nghe thấy em dùng giọng điệu khẳng định, không chút chần chừ trả lời: "Tất nhiên rồi."

Những tia sáng lạnh băng của chùm đèn ánh vào đôi mắt như ngọc lưu ly của cậu.

Chiếc cốc giấy trong tay Junkyu rơi xuống đất, lăn vài vòng rồi dừng lại ở bên chân, những vệt nước bắn ra để lại dấu vết hệt như một khuôn miệng u sầu.

Trên đường về cậu lạnh mặt rảo nhanh bước chân, đến khi bỏ xa người ta lại bắt đầu hối hận. Junkyu đứng chờ ở cửa nhà Mashiho, đang không biết phải giải thích thế nào thì lại thấy em với Haruto cười cười nói nói sóng vai bước tới.

Junkyu bắt đầu âm thầm cạnh tranh cao thấp, lại tựa hồ vô dụng.

Bữa trưa cậu né tránh miếng sườn Mashiho gắp cho, Mashiho chớp chớp mắt, quay mặt bỏ miếng sườn vào bát Haruto. Junkyu tức đến vẹo mũi, càng nhìn càng cảm giác Haruto như chiếc xương mắc trong cuống họng, ngay cả nằm mơ cũng thấy cảnh Haruto cướp Mashiho khỏi vòng tay mình.

Trận bóng buổi chiều hôm ấy, Mashiho và Haruto phải dựng sân khấu kịch. Mười lăm phút trước khi trận đấu bắt đầu, Junkyu khẽ cắn môi, không kìm được mà gửi tin nhắn cho Mashiho.

Nhưng đợi đến khi vào trận em cũng không xuất hiện, Junkyu cảm thấy lòng xót xa, cậu như một món đồ chơi được lên dây cót, chạy qua chạy lại trong sân một cách máy móc.

Nghỉ giữa hiệp, Junkyu đang ngồi ủ ê thì có người bước tới đưa nước khoáng.

Là Mashiho, em vuốt ngực giải thích rằng giờ mình mới đọc được tin nhắn. Junkyu bật dậy, nhìn khuôn mặt ửng đỏ vì chạy vội của em, bỗng cảm thấy bất kể là nguyên nhân gì, hay em nghĩ thế nào cũng chẳng quan trọng nữa.

Trong khán phòng ầm vang tiếng thét gào, Junkyu nâng mặt Mashiho, mạnh hạ môi.

♡♡♡

Cuối buổi liên hoan hôm ấy, Haruto mới ra cửa được vài bước thì thấy Mashiho đang đứng một mình. Trên đường đưa Mashiho về nhà, cậu hỏi vì sao hôm nay anh không về cùng với Junkyu.

Anh không đáp ngay mà hỏi lại cậu: "Em đã từng nghe về hiệu ứng cá nheo chưa?"

Tới cửa nhà, còn tận hơn năm mét nhưng áp suất thấp từ trên người Junkyu đã tràn tới. Mashiho mặc kệ, cười chào tạm biệt Haruto, còn rủ cậu ngày mai cùng ăn cơm.

—Cá mòi bản tính biếng nhác, tỉ lệ tử vong trong quá trình vận chuyển rất lớn. Ngư dân phát hiện nếu bỏ cá nheo vào cùng cá mòi, cá mòi bị kích thích sẽ năng bơi lội, nhờ vậy mà tỉ lệ sống sót tăng cao, mọi người gọi đó là hiệu ứng cá nheo.

Đầm nước lặng này phải được khuấy lên, mới có thể sống dậy.

Trận đấu hoàn mỹ bế mạc, MVP nửa sau trận đấu Junkyu bị vây quanh mời rượu, đành phải uống hai ly rồi giả say, Mashiho lấy cớ đưa Junkyu về nhà, hai người rời bàn trước.

Vào cửa, Mashiho bước về phía sofa, Junkyu bỗng nhiên nhào tới đè em xuống. Em giơ tay đẩy thì Junkyu như Koala ôm cây dùng cả tứ chi quấn lấy em không buông, khăng khăng bắt em giải thích tại sao hôm ấy không nói thích mình.

Mashiho lần đầu thấy Junkyu làm nũng, cười cho anh xem clip hôm liên hoan.

Jihoon nói với Doyoung "Mép tóc của chú còn cao hơn cả Mallasan". Doyoung nói với Hyunsuk "Giầy anh đang đi là hàng fake". Hyunsuk nói với Haruto "Cưng xấu nhất Treasure luôn đó". Mỗi người nhịn đến thái dương nổi cả gân xanh còn phải trả lời: "Tất nhiên rồi".

Người cuối cùng trong clip là Mashiho. Haruto vừa nói hết câu, cả bàn ồ lên reo hò, Mashiho cũng cười, đôi tai bình thường trắng nõn đỏ rực như hai quả dâu tây.

Màn hình điện thoại dần tắt, phản chiếu khuôn mặt Junkyu xấu hổ nhưng rạng rỡ nụ cười — cậu vừa nhớ ra hôm liên hoan là mùng một tháng bốn, ngày cá tháng tư.

Nhìn khuôn mặt ửng đỏ của Junkyu, Mashiho trộm cười định lật người, lại bị đè xuống. Em ngã vào lồng ngực rắn chắc của Junkyu, cảm giác hơi thở nóng bỏng từ trên đỉnh đầu dần dần áp sát, xen lẫn trong nụ hôn nóng cháy, lướt qua vai và cổ rồi dừng lại bên tai.

Vành tai em bị cắn nhẹ một cái.

Junkyu cắn xong, vừa thơm má em vừa rầm rì: "Hôm nay không phải ngày cá tháng tư, em phải nói lại lần nữa..."

"Nói lại cái gì?"

"Không phải là em 'Không thích Kim Junkyu một xíu nào cả', mà là 'Cực kì cực kì thích Kim Junkyu'."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top