Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2

"Ah~ D-dot làm ơn chậm lại..."

Người con trai nằm dưới thân đang phải chịu những cú từ gã. Dot vờ điếc, nắm lấy eo cậu, tần suất ra vào mãnh liệt hơn. Miệng xinh bây giờ chỉ còn phát ra những tiếng rên rỉ vụt vặt, ú ớ không thành câu.

.

Dot giật mình thức giấc, nhìn xuống đũng quần của mình.

"..."
"Fuck!" Lại nữa.

Gã lại mơ thấy cậu rồi, một giấc mơ ướt át. Dot có nỗi khổ tâm mỗi đêm. Một là nứng trước khi ngủ (vì nghĩ đến Lance), hai là nứng trong khi ngủ (vì mơ thấy Lance). Và hiện tại gã đang trong trường hợp hai. Cứ thế này thì gã lao lực vì cậu mất. Dot nhìn ra cửa sổ, trời sáng rồi, một ngày mới tươi đẹp đang đón chờ gã.

"Chậc-giải quyết nhanh rồi đến lớp thôi chớ biết sao giờ..."

.

Bước trên dãy hành lang dài với vẻ mặt khó chịu. Khi mà lớp học của Dot đã kết thúc, gã quyết định đến lớp của Lance để gặp cậu thì nghe tin người thương đã ra khỏi lớp cùng tên Mash rồi. Gã có hỏi qua Finn và Lemon rằng có thấy hai tên một đen một xanh ở đâu không thì chỉ nhận được cái lắc đầu từ hai người bạn. Có biết rằng Dot ngồi trong lớp học mà tâm trí chỉ nghĩ đến Lance không? Có biết là đang ngồi học mà gã chỉ mong nhanh nhanh hết tiết chỉ để gặp cậu không? Mà cậu lại bỏ đi đâu đó với tên người yêu mất. Cho nên hiện tại gã cực kì bực bội và khó chịu.

"Làm người ta nhớ muốn chết mà lại bỏ đi đâu mất...đồ chết tiệt này!" Gã lầm bầm một mình.

"Hah~ d-dừng lại đi-"

Dot khựng lại. Giọng này...nghe quen quen. Gã đi đến nơi phát ra âm thanh vừa rồi, giật mình trước cảnh tượng nóng bỏng kia, gã nhanh chóng núp vào vách tường gần đó. Đập vào mắt gã là cảnh tượng tên Mash đè người thương của mình-Lance vào góc tường.

Quần áo của Lance bây giờ xộc xệch, nửa kín nửa hở trông ái muội vô cùng. Bàn tay hư hỏng của Mash mò mẫm vào áo, miết quanh phần bụng phần eo rồi xoa nắn khuôn ngực của cậu. Tay còn lại không yên phận bóp lấy cặp mông đẩy đà của cậu. Hắn vùi mặt vào hõm cổ, hít lấy hít để mùi hương trên cơ thể cậu. Mash mút mát quanh ngần cổ và xương quai xanh của cậu, "vô tình" tạo ra vài vết hickey. Đầu gối của hắn chen vào giữa hai chân cậu khiến cậu run lẩy bẩy. Mặt Lance đỏ bừng, thở hổn hển, tay cố đẩy tên Mash ra khỏi người nhưng với sức của cậu thì làm sao có thể bì lại với cái thể lực trâu bò của Mash. Cậu hoàn toàn bị đống cơ bắp của hắn chèn ép, không có đường để thoát.

"Mash...dừng lại đi, lỡ có người thấy thì sao- ah hah~n-nhột"

"Đừng lo, chẳng có ai thấy đâu. Mà thấy thì đã sao?"

Nói rồi Mash tiếp tục công việc của mình. Hắn liếm nhẹ tai cậu, Lance giật nảy. Giương đôi mắt uỷ khuất nhìn hắn. Bây giờ cậu hệt như chú mèo nhỏ tội nghiệp bị người khác bắt nạt vậy.

"Mash này, có gì thì mình vào phòng rồi làm sau nhé...? Ở đây không tiện..."

"Cái gì không tiện? Tôi đè cậu ra chịch tại đây còn được nữa"

"Mash!"

"Tui đùa thôi" Hắn nói với giọng tỉnh bơ.

"Tôi cũng không muốn bất cứ thằng hay con nào thấy được cơ thể của cậu đâu"

Mash đặt lên má cậu một nụ hôn, ngoan ngoãn chỉnh sửa lại trang phục cho cậu. Hắn vác cậu lên vai.

"Oái! Cậu làm trò gì vậy!?" Lance giãy dụa.

"Về phòng cậu, tiếp tục việc chúng ta đang dang dở"

"Cậu nứng tới vậy à?"

"Ừ- tại cậu ngon quá đó"

Bóng dáng cả hai đi mất. Tim Dot đập thình thịch. Gã "lên" rồi. Nhìn bộ dạng kia của Lance khiến gã phát nứng.

"Khoan-như vậy có nghĩa là hai người đó đã ấy rồi hả?" Nói đến đây mặt Dot tối sầm lại. Gã không ngờ Lance-người mà mình yêu đã bị bóc tem bởi tên Mash kia rồi. Mẹ nó chứ.

Gã vội trở về phòng, đóng sầm cửa lại. Leo lên giường, gã kéo khoá quần xuống, lôi ra "hung khí" đang cương cứng nãy giờ. Tay bắt đầu lên xuống, vuốt ve con cặc của mình. Dot nghĩ đến khung cảnh vừa rồi, nhưng không phải Mash mà là gã đang "bắt nạt" cậu. Gã sẽ sờ soạng khắp cơ thể cậu, chọc cho cậu nứng đến phát khóc. Lance không chịu nổi những khoái cảm gã đem lại liền làm nũng đòi gã đút con cặc vào bên trong mình. Nghĩ đến đây Dot xóc cặc nhanh hơn.

Phụt.

Nhìn vào chất dịch trắng trên tay mình. Dot khẽ thở dài. Gã suy ngẫm, toan tính gì đó rồi nhoẻn miệng cười.

Có lẽ mình phải chơi một vố lớn thôi.

"Xin lỗi, đừng có giận tôi nhé~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top