Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15: Bên trong căn cứ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên Hạ ngủ một giấc tới sáng, mặc dù không muốn dậy lắm nhưng vẫn quyết định rời giường.

Đồ ăn ở trong không gian của cô không thiếu, nhưng ở căn cứ này, lại có nhiều thứ tốt hơn. Cô đi dạo một vòng quanh khu dị năng giả, tìm được một quán ăn nhỏ. Bởi vì căn cứ rộng lớn, trong đây đều có thể trồng trọt chăn nuôi, đồ ăn sẽ không quá thiếu thốn. Cho nên khi không cần thiết lắm, họ sẽ không tuỳ tiện ra ngoài, trong đây so với ngoài kia, trần gian và địa ngục cũng chỉ như thế.

Tuy không được ngon như thời pháp trị , nhưng đồ ăn ở đây cũng được coi là sơn hào mỹ vị , người bình thường, tuyệt sẽ không thể ăn được. Hào phóng lấy ra ba viên tinh hạch cấp hai. Phải biết cô chán ngán ba cái bánh bột mì với mì gói sống đến nhường nào!!!

Lúc định ra cửa liền nhớ một lớn một nhỏ ở nhà, lại gói hai phần mang về.

Nguyên Hạ chầm chậm bước, nói bên trong đây an toàn tuyệt đối đều là giả. Dị năng cùng người bình thường sẽ không hoà hợp cho lắm, đi một đoạn xa lại gặp một số người bị bắt nạt. Cô đương nhiên là không mấy để tâm.

Phía trước bỗng có một đám người đi tới, bộ dáng hống hách, người đi đường thấy đều chỉ cúi đầu , tự động lui ra hai bên. Nguyên Hạ mắt cũng chẳng thèm liếc một cái, trực tiếp đi xuyên qua. Cổ tay bỗng bị kéo , lại nhanh nhẹn thoát khỏi. Mấy tên nam nhân râu ria xồm xoàm cười ha hả

" Cô bé này nhìn cũng trắng trẻo xinh gái ghê"

" Hình như là người mới tới, ta chưa gặp bao giờ"

" Phản ứng cũng nhanh thật đấy"

" Lão đại, anh xem có hợp gu không, không thì nhường cho bọn em nhé?"

Lại một tràng cười nữa rộ lên, một tên đầu trọc to béo tiến lên, cặp mắt híp lại dò nhìn cô từ trên xuống dưới. Cuối cùng lại dừng nơi ngực cô, nguyên chủ này từ nhỏ là tiểu thư quyền quý, gương mặt lại thanh tú hẳn là lọt vào mắt mấy tên đầu heo này rồi đi?

" Cô em nhìn cũng ngon đấy, theo anh, thấy thế nào?" Tên đầu trọc cả người đầy vẻ thèm khát, híp híp mắt cười

Nguyên Hạ khoanh tay trước ngực, một bộ như nhìn lũ thiểu năng, đợi hắn nói xong liền bắt trước cười lớn " Ha ha ha, bản cô nương cũng dám nói muốn, không nhìn xem mình là bộ dáng gì?"

Tên đầu trọc hơi ngạc nhiên, tại căn cứ này lại có phụ nữ dám từ chối hắn ?

Lại nhìn người trước mặt , một thân váy dài đen, tay khoanh trước ngực, cằm hơi nâng lên trên, bộ dáng kiêu ngạo

" Ha ha, cô em đây là không biết danh tiếng của ta rồi, lại đây lại đây..." Vừa nói liền đưa tay về phía Nguyên Hạ

Móng heo vừa giơ ra liền cảm nhận được sự tê tái, hắn không khỏi rùng mình. Toàn thân thiếu nữ, một tầng lôi điện nhàn nhạt khẽ vờn quanh, đôi con ngươi lại tĩnh lặng như đêm đen, ẩn nấp nguy hiểm. Hắn lúc này mới ý thức được mình đụng nhầm người rồi. Lúc nãy đi không để ý liền tiến vào khu dị năng giả mà không biết. Đám người này, dù năng lực thế nào đều khiến chú hai cùng em họ kiêng kị, hắn chắc chắn không phải là đối thủ.

Co giò định chạy liền thấy người kia không biết thế nào lại di chuyển tới chặn trước mặt hắn. Tốc độ này, hẳn là nhanh tới mức thăng thiên rồi

Cho tới lúc hắc chết vẫn không thể ngờ nổi lại có thể chết dưới tay một người phụ nữ, hơn nữa lại còn không phản kích nổi một đòn nào

———— hoa lệ phân cách tuyến————

Một nơi nào đó dưới lòng đất, Kỷ Manh lần tìm từng căn phòng một, cuối cùng cũng tìm thấy một đám người, so với ban đầu giảm đi không ít. Cô ta nghĩ một chút liền tiến lên kéo Tần Phạn và Tư Kỳ ra trước. Đám người phía sau không liên quan gì tới cô ta, dù gì ở mạt thế này, bớt đi một miệng ăn thì càng tốt cho bọn họ. Nếu không phải Tần Phạn cùng với con bé khó ưa này có quan hệ tốt với đầu lĩnh của căn cứ kia, cô ta nhất định sẽ không tới.

Kỷ Manh dẫn người ra khỏi rồi liền giả bộ quay lại cứu người khác. Tay cầm một lựu đạn nhỏ, một lát liền vang lên tiếng nổ lớn, đám người của phòng thực nghiệm cũng bị kinh động mà tới.

Cô ta trở ra với lý do bị phát hiện, trực tiếp rời đi

Phòng quan sát, Kỳ Ám thấy khó hiểu, rõ ràng bọn họ đã phát hiện, chủ nhân lại lệnh cho họ giả vờ không biết, để người kia tuỳ tiện cứu người. Giờ cô ta lại cho nổ cả phòng thực nghiệm, đám người này , so với bọn hắn thì cũng tàn nhẫn không kém

Lucifer cười cười, chỉ nói " Muốn cô ta tới chỗ này, một chút tâm tư cũng không thể thiếu"

Kỷ Manh đưa người về căn cứ liền nghe được tin tức đám bạn ăn chơi lêu lổng cùng anh họ Trần Mặc bị người ta giết liền không khỏi cười thầm. Tên ngốc đó luôn gây rắc rối cho bọn họ, chết rồi cũng tốt , ngoài mặt lại hốt hoảng quay về khu chính.

Phòng nghị luận bị Trần Khương ném loạn, ngoài Trần Mặc ra , ông ta chỉ còn đứa cháu trai này. Luôn dung túng cho những việc hắn làm, căn cứ này , lại có kẻ không nể mặt ông ta giết chết hắn công khai như vậy . Liền lệnh cho một đám người tiến tới khu dị năng giả tìm người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top