Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7:Không Văn Ngữ (1)

Tên:Không Văn Ngữ

Tuổi:12

Thân phận: Sau này là cánh tay đắc lực của La tỉ.

Dị năng: Thủy, Hỏa, TTL bậc cao.

Tên khác: Maia chủ.

Tính cách:Kiên cường, lãnh,chỉ mở rộng với những người yêu thương



''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''

Không Văn Ngữ tôi sinh ra trong một gia đình có 3 người,cha mẹ và tôi. Mẹ tôi là một người

phụ nữ lúc nào cũng treo nụ cười dịu dàng trên môi. Bà là người mà tôi yêu thương nhất trên

đời vì chỉ có bà là người thật lòng nhất với tôi. Tôi chưa bao giờ thấy mặt cha mình vì ông ta

luôn không có ở nhà. Thậm chí tôi sẽ còn nghĩ mình mồ côi cha nếu mẹ không kể cho tôi nghe

về người cha lạ lùng của mình.



Mẹ tôi luôn tỏ ra kiên cường thế là cùng nhưng sâu trong trái tim mẹ tôi vẫn cảm nhận được

nỗi đau của bà.Tôi thấy bà khóc những đêm đông lạnh lẽo khi ở một mình trong phòng,tôi thấy

bà xót xa ôm tôi và trông ngóng ra cửa.Xuân hạ thu đông trong căn nhà luôn vắng mặt người

đàn ông lẻ loi hai bóng hình cô đơn ôm lấy nhau chia sẻ những yêu thương qua những nỗi đau.



Lên cấp hai tôi mới được biết mặt cha mình. Đó là một người đàn ông có vẻ mặt lạnh lùng nói

chuyện với mẹ trước sân nhà.Tôi ngạc nhiên thấy mẹ rạng rỡ, mẹ chưa bao giờ cười tươi và ấm

áp đến như vậy điều đó khiến tôi ngỡ ngàng. Và rồi không lâu sau tôi nhận ra tôi là một đứa trẻ

không bao giờ có được tình thương của cha.Ông ta đến chỉ vì nghĩa vụ và tình cảm của mẹ chỉ là

đơn phương và chưa và không bao giờ yêu thương tôi như tôi hằng mơ ước.Ông ta đến rồi đi

như một cơn gió vô tâm không hỏi han cũng không nán lại.Ông ta lạnh như cái nghề của

mình,lão đại xã hội đen.

;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;;


Rồi mạt thế giáng xuống một cách khát máu và độc ác hai mẹ con theo ông ta đi đến thành

phố Sanh Thương.Trên đường đi người mẹ yếu đuối phải tự mình đứng lên bảo vệ con mình.Từ

một người phụ nữ chân yếu tay mềm dũng cảm đứng lên đánh chém lũ tang thi chỉ vì đứa con

gái bé bỏng lẻ loi.Tôi còn nhớ cái ngày tang thi tiến hóa ông ta đẩy mẹ vào đám tang thi ập đến

chỉ để cứu một người khác.Tôi thật sự bộc phát dị năng giết hết đám tang thi dưới ánh mắt ngỡ

ngàng.Ôm mẹ vào lòng tôi gào khóc nước mắt tuôn ra lã chã như mưa.Mẹ ôm lấy tôi lần

cuối,vẫn ánh mắt dịu dàng thắm thiết đó thủ thỉ:

-Đi đi con mạnh mẽ lên không có mẹ phải sống thật tốt nghe chưa.Mẹ yêu con nhiều lắm đó!!

Bà đẩy tôi đi rồi nhắm mắt yên nghỉ ở đó,tôi cắn răng quay đầu về phía bon họ mặt tỉnh bơ bước đi.


Con sẽ báo thù cho mẹ,mẹ yêu quí của con!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top