Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Thánh Nữ Huyền Trỉ.

Cô biết với khuôn mặt xinh đẹp và chiều cao 1.75m dáng người căn xứng, làng da tuy không như lúc trước như vậy mịn màng, nhưng vẫn có thể trong đám người chạy nạn này làm nổi bật. Nếu cô muốn có người che chở có thể tự mình đưa đến cửa, cần gì đến những người đó đem cô bán. Cô chỉ hận bản thân lúc trước có mắt như mù, mẹ cô nuôi một đám bạch nhãn lang.

Nhưng khi bọn họ biết cô được chị che chở, bắt đầu đến ăn vạ cô, còn nói xấu cô trước mặt chị, làm cô không dám nhìn thẳng chị. Nhưng chị vẫn như cũ ôn nhu săn sóc, làm cô từ từ trấn định lại. Cô không muốn làm kẻ vô dụng, cô bắt đầu gia nhập vào đồng đội thành lập không lâu của chị. Lúc đầu cô sợ hãi vô cùng, có lẽ chị lúc đầu cũng sợ hãi như vậy đi. cũng may mắn lúc trước cô thường ngày đều có chạy bộ tập thể dục thói quen, nên sức lực cũng không đến nỗi chém tang thi vài đao là không có sức cái loại này.

Nghĩ đến đây trong mắt Lam Thanh Ca hiện lên tia tàn nhẫn, những người đời trước hại cô, nhục nhã cô và chị, tốt nhất đời này đừng cho cô gặp lại, nếu không.....

( Ông...ông...) Trong đầu chợt đau nhứt, Lam Thanh Ca ôm lại đầu mình.

" A.."

" Ngươi nhanh chóng thu hoạch tín ngưỡng, Thánh Nữ Huyền Trỉ bên trong linh khí sắp cạn kiệt rồi, chờ nó cạn kiệt chúng ta đều phải chết." Thanh âm suy yếu của nữ nhân vang lên trong đầu.

Lam Thanh Ca cả người chấn động, thanh âm này cô nhớ rõ, chính là không lâu phía trước hỏi cô muốn trọng sinh trở lại hay không? Nhưng thanh âm này hiện tại rất yếu ớt.

" Ngươi là ai? Ngươi tại sao có thể cùng ta nói chuyện?" Lam Thanh Ca như nhớ đến cái gì hỏi." Ngươi là hệ thống gì đó ư?"

" Hệ thống là thứ gì? Ngươi không phải nỗ mạnh đến đầu óc choáng váng đi? Bản Thánh Nữ hiện tại không còn thời gian cùng ngươi nói chuyện phiếm những gì bản Thánh Nữ nói ngươi nghe cho rõ. Bản Thánh Nữ chính là chủ nhân của Thánh Nữ Huyền Trỉ, ta cũng vì ngươi nổ mạnh mà thức tỉnh. Bản Thánh Nữ muốn trở về nhà chỉ có thể cùng ngươi linh hồn khế ước, cho nên ta dùng cuối cùng tiên khí cắt qua thời không lốc xoáy đưa linh hồn ngươi trở lại thân thể hiện tại của ngươi trên người. Mà nhiệm vụ của ngươi chính là giúp bản Thánh Nữ thu hoạch nhân loại tín ngưỡng, có như vậy bản Thánh Nữ mới có thể khôi phục lại thực lực trở về nhà. Nhớ rõ, tín ngưỡng càng nhiều thì hoa văn trên Thánh Nữ Huyền Trỉ sẽ càng sáng bóng, cho đến lúc phía trên Thánh Nữ Huyền Trỉ khai ra ba tòa ngũ sắc hoa là bản Thánh Nữ có thể trở về nhà, mà ngươi cũng có thể tự do!"

" Nếu như ta thu hoạch không đến tín ngưỡng Thánh Nữ như ngươi yêu cầu đâu?" Lam Thanh Ca có chút khó tin hỏi.

"Vậy bốn năm sao, ngày mà ngươi nổ mạnh ngày. nếu đến lúc đó vẫn không hoàng thành nhiệm vụ thì ngươi sẽ tự mình nổ tan xác mà chết."( Thánh Nữ trong mắt giảo hoạt nói.)

" Vậy ta phải làm sao mới có thể có được tín ngưỡng?" Lam Thanh Ca xiết chặt tay thành nắm đấm hỏi.

" Giống như nhân loại sùng bái người nào đó, đó cũng được xem là tín ngưỡng. bản Thánh Nữ trong lúc hôn mê cảm nhận được ngươi sát ý, nên mới cố gắng cùng ngươi câu thông, ngươi muốn giết người nào đó, trừ phi người đó làm chuyện xấu xa giết người phóng hỏa gì đó mới không ảnh hưởng đến tín ngưỡng."

Lam Thanh Ca cười lạnh hỏi." Vậy có người hại ta đâu? Ta mặc kệ bọn họ hại ư?"

" Ngươi có thể hại lại a, hoạt là mượn đao giết người cũng không sao? Chỉ cần không chính tay ngươi giết là được!"

Lam Thanh Ca có chút há hốc mồm, nhưng vẫn hỏi.

" Nếu ta lỡ tay giết người đâu?"

" Thánh Nữ tín ngưỡng sẽ bị khấu trừ đi gấp mười lần tín ngưỡng ngươi kiếm được. Còn có, không gian bên trong là sống, nhưng vì linh khí sắp cạn kiệt, cho nên ngươi mới vào không được. Đúng rồi bên trong có một trái Thánh Nữ Quả bị ta ăn còn dư lại, ngươi có thể tìm chỗ không người ăn nó. Người bình thường chỉ có thể cắn một ngụm, nhưng ngươi có thể cắn ba ngụm, nếu ăn nhiều ngươi có khả năng sẽ bị nổ tan....." thanh âm im bật.

Lam Thanh Ca."......."

" Thánh Nữ.... Thánh Nữ, người còn ở sao?"

Lam Thanh Ca chờ một hồi vẫn không có người đáp lại, chợt nghe được tiếng gõ cửa phòng thanh âm.

" Cóc... cóc... cóc..."

"Thanh ca, em thức dậy chưa? chị còn đang chờ em cùng nhau ăn sáng đấy."

Lam Thanh Ca nghe được thanh âm của Hà Tiểu Tình, cũng chính là chị họ của cô, trong mắt cô hiện lên tia trào phúng. Cô vẫn đi ra mở cửa, tia trào phúng trong mắt đã che giấu đi, chỉ còn lại tia buồn ngủ cùng không vui vì bị người đánh thức nói.

"Chị làm gì đập cửa phòng mạnh như vậy, rất ồn đấy."

Hà Tiểu Tình ngây ngẩn trước câu nói của Lam Thanh Ca, vừa muốn mắng lên, như nhớ ra cái gì, liền cười nói." Chị ngỏ cửa vài lần nhưng không thấy em mở cửa, sợ em không nghe thấy nên mới dùng sức, em chắc cũng đối rồi, đi rửa mặt súc miệng đi, chị dưới lầu chờ em."

Lam Thanh Ca gật đầu rồi đóng mạnh cửa lại, trong mắt nào còn có tia buồn ngủ, chỉ có trào phúng. Lam Thanh Ca cười lạnh, cô vừa rồi đột nhiên mở ra cửa phòng, cô nhìn thấy được sự đố kỵ và tức giận trong mắt ả ta, Hà Tiểu Tình diễn như vậy kém mà cô vẫn không nhìn ra, đời trước đúng là uổng 19 năm sống a. Nhưng hiện tại sẽ không, Lam Thanh Ca vừa muốn bước đi cô chợt ngây ngẩn, vì cô nghe được thanh âm của Hà Tiểu Tình vang lên trong đầu.

"Con tiện nhân đáng giận."

Lam Thanh Ca nhắm mắt lại,  tinh thần lực từ từ bao phủ biệt thự nhỏ, cô còn nhìn thấy Hà Tiểu Tình trên mặt tức giận thần sắc đi xuống lầu. Cô đem tinh thần lực thu hồi, cô cũng biết đây là tinh thần dị năng, ở mạt thế có thể nói là rất hiếm có một loại dị năng. Nhưng đời trước cô chỉ có mỗi dị năng tốc độ mà thôi. Chẳng lẽ vì cô trọng sinh trở lại nên mới có được tinh thần lực ư?

Lam Thanh Ca cầm lên di động lước đến một cái tên Chú Trương, đó chính là đồng học ba năm thời cao trung của mẹ. Lúc trước nghe mẹ nói sắp thi đại học lúc, gia đình chú ấy sảy ra chuyện. Cho nên mới không thi đại học được, nhưng sảy ra chuyện gì thì mẹ cũng không biết. Hai năm sau tình cờ gặp lại, là thấy chú cùng một đám người đánh nhau, cũng chỉ có lần đó gặp chú về sau cũng không còn gặp lại. Cho đến lúc mẹ ly hôn, trở lại thành phố M mới gặp lại chú. Mà khi đó chú đã khai được một công ty nhỏ, nhưng người đầu tư đột nhiên rút vốn. Tiền quay vòng không kịp, làm công ty lâm vào khốn cảnh sắp bị phá sản. Mẹ cô xem xét cảm thấy có thể đầu tư, nên trở thành cổ đông của công ty chú. Về sau cô mới biết chú muốn theo đuổi mẹ cô, nhưng mẹ....

Di động kêu vài thanh lúc sau đã có người bắt máy, thanh âm ôn hòa của nam nhân vang lên.

[A lô, là Thanh Ca sao?]

[Chú Trương Là cháu, cháu có việc muốn cùng chú thương lượng một chút, về 15 phần trăm cổ phần của mẹ cháu ạ.]

Cô lúc trước nghe người ta nói, mạt thế vừa đến, vợ trước của chú Trương đến công ty tìm chú, khi hai người trong thang máy, cô ta đột nhiên co giật dị thường. Chú Trương thấy cô ta nằm trong thang máy co giật thống khổ, cũng không nghĩ nhiều, ngồi xuống muốn đở cô ta xem cô ta thế nào, cũng là lúc đó chú Trương không cẩn thận bị móng tay cô ta cào lên mu bàn tay chảy máu, có lẽ vì vậy nên chú Trương mới biến thành tang thi đi.

Trương Tùng Bách nghe Lam Thanh Ca nói có chút bất ngờ nhưng vẫn nói.

[Được, chú hiện tại có cuộc hộp, hai tiếng nữa chúng ta gặp ở nhà hàng XXX.]

[ Dạ được.]

Lam Thanh Ca cắt đức cuộc gọi, bắt đầu tắm gội lên. Ở mạt thế muốn như vậy thoải mái tắm gội là không có khả năng sự tình. Cô găm mình trong nước ấm, làm cả người cũng từ từ thả lỏng, cô bắt đầu tính toán những thứ cần chuẩn bị trong mạt thế. Còn có vài ruồi bọ kia nữa, cô không muốn giống như đời trước bị những ruồi bọ đó hất nước bẩn vào người, nếu không về sau muốn thu thập tín ngưỡng cũng có ảnh hưởng.

Chờ Lam Thanh Ca xuống lầu cũng là 30 phút sau, Hà Tiểu Tình thấy Lam Thanh Ca đã lâu như vậy còn chưa xuống, cũng không chờ nữa, kêu dì giúp việc đem đồ ăn sáng lên cho ả, ả còn chưa ăn xong thì thấy trên lầu đi xuống Lam Thanh Ca, quần bó áo sơ mi trắng, mượt mà tóc đen buột đuôi ngựa, chân mang dép lê, khuôn mặt xinh đẹp không chút son phấn nào, nhưng lại làm cho người ta có một loại tươi mát, anh khí cảm giác, làm Hà Tiểu Tình có chút ngẩn ra.

Lam Thanh Ca đi đến Hà Tiểu Tình trước mặt kéo ghế ra ngồi xuống, thanh âm có chút trách cứ vang lên.

" Chị họ không phải nói là chờ em cùng ăn sao? Em còn cho là chị họ nói thật đâu."

Hà Tiểu Tình lúc này mới lấy lại bình tĩnh, thanh âm mang theo ủy khuất nói.

" không phải vậy, chị là thấy em lâu như vậy không xuống dưới, còn cho là em đã ngủ quên rồi, nên mới..."

" Là vậy sao?"
Lam Thanh Ca không để ý nói.

Hà Tiểu Tình nghe Lam Thanh Ca không để ý nói, không giống như ả ta suy nghĩ, nếu đổi lại phía trước trước Lam Thanh Ca sẽ nói.

" Xin lỗi chị, là em không đúng để chị chờ lâu, để bù đắp cho chị, trưa nay em mờ chị ăn cơm gì đó, nhưng hiện tại cái gì cũng không."

Hà Tiểu Tình cảm thấy hôm nay Lam Thanh Ca có chỗ nào không đúng lắm, nhưng lại nói không ra là chỗ nào không đúng. Nhìn khí chất trên người nó có một loại lãnh diễm, mặt không trang điểm phấn son, lại làm cho người ta có một loại cảm giác mát mẻ, ả cũng không ngờ Lam Thanh Ca không trang điểm khi, lại là như vậy thuần khiết, như vậy xinh đẹp, khuôn mặt không tỳ vết làm người đố kỵ.

Lam Thanh Ca biết Hà Tiểu Tình đang đánh giá cô, vì cả cô cũng không ngờ đến khi bản thân tắm rửa xong xuôi, nhìn trong gương bản thân làng da sáng bóng, khuôn mặt không tỳ vết bản thân còn giật mình nói chi Hà Tiểu Tình.

Lúc này Dì Thiệu đem bữa sáng đến.

" Tiểu thư, buổi sáng của cô đây ạ."

Lam Thanh Ca nhìn trên bàn một ly sữa nóng, một quả trứng luộc, cùng cheese sandwich, bốn năm mạt thế đã không có ăn qua cheese sandwich và sữa nóng rồi. Mạt thế phía trước cô là như thế nào ghét bỏ, như thế nào lảng phí thức ăn. Mạt thế đến, quá hạn bánh cũng phải tranh nhau vở đầu chảy máu, mỗi lần như vậy cô đều hối hận bản thân phía trước lảng phí thức ăn tính cách.

Lam Thanh Ca từ từ ăn lên bữa sáng thơm ngon của mình, vừa nói.

" Dì Thiệu cheese sandwich còn không? Hôm nay con có chút đối bụng, lấy cho con thêm một phần nữa đi. "

" Còn, cô chủ chờ, để tôi đi lấy." Dì Thiệu cười nói.

Hà Tiểu Tình thấy vậy cười nói." Chị đã sớm nói với em rồi. Em a, phải ăn nhiều một chút, xem em, như vậy gầy gió thổi cũng bay, bạn trai em sẽ không thích đâu?"

Lam Thanh Ca đang ăn nghe vậy nhìn ả như có thâm ý cười nói.

" Đúng vậy, hiện tại có thể ăn phải ăn nhiều một chút mới tốt, về sau mới có sức vận động nga."
__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top