Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6: Trò chơi bắt đầu (2)

Thanh Ca ngồi trên xe mắt nhắm lại, khi đôi mắt đẹp sắc bén mở ra, khoé môi cũng cong lên một nụ cười tà ác, thanh âm thanh thúy trong xe vang lên.

" Nên chúc mừng thôi."

Khoảng 15 phút sau, có ba nữ sinh và một thanh niên đi đến phía dưới nhà trọ của Tần Dỉnh, đang cười nói vui vẻ thì thấy Lam Thanh Ca quần tây dài, áo sơ mi trắng, tóc buột đuôi ngựa. Một thân nhẹ nhàng, từ hướng đối diện đi đến đều ngẩn ra. Chỉ một tuần không thấy, Lam Thanh Ca chẳng những trở nên xinh đẹp, trên người hơi thở có một loại áp bách cảm giác.

Tuy cùng lớp hơn nữa năm nhưng vì Lam Thanh Ca rất ít cùng người nói chuyện, một loại cao quý tư thái làm những nữ sinh khác muốn bắt chuyện, ngươi không lạnh không nhạt trả lời ai muốn cùng ngươi như vậy đại tiểu thư làm bạn a. Cho nên mọi người cũng không cùng Lam Thanh Ca tiếp xúc nhiều, nhưng vẫn có thể cảm giác Lam Thanh Ca lúc này cùng Lam Thanh Ca phía trước thật sự không giống nhau, nhưng không giống chổ nào thì nói không ra lời.

Tần Dỉnh im bặt khi thấy hai thanh niên đồng phục đỏ trước mặt.

" Xin hỏi anh có phải là Tần Dỉnh tiên sinh không?"

" Là tôi, hai anh là?"

" Chúng tôi là nhân viên nhà hàng CK, cô Lam Thanh Ca đã ở chúng tôi nơi đó đặc vài món ăn, muốn đưa đến Tần tiên sinh nơi này."

Tần Dỉnh cũng biết nhà hàng CK, có phục vụ giao tận nhà, nhưng giá cả thì không cần phải nói rồi, Tần Dỉnh nhìn những món ăn đắc tiền còn nóng, và một trai rượu nho năm 90, đè nén trong lòng phẩn nộ, cảm thấy tôn nghiêm của mình bị Lam Thanh Ca đạp lên, chờ hai nhân viên đi rồi, hắn đi đến phòng bếp nhìn những món ăn mà hắn cực khổ vì lấy lòng Lam Thanh Ca mà làm, nở ra nụ cười lạnh nghĩ.( Lam Thanh Ca, sẽ có một ngày ả nằm dưới thân hắn cầu xin được yêu thương, hắn sẽ làm cho ả không cách nào rời xa hắn được, chỉ biết quẩy đuôi lấy lòng hắn.)

Hắn thu thập vừa xong thì nghe được tiếng ngỏ cửa, cho là Lam Thanh Ca đã đến, trên mặt lại là sáng lạng tươi cười mở cửa ra.

" Em sao giờ....."" Hắn kinh ngạc hỏi." Sao em lại đến đây?"

Dứt lời Tần Dỉnh liền kéo Mạc Kiều Ánh vào nhà, đống cửa lại, không vui nói.

" Anh không phải đã nói với em sao, hôm nay Thanh Ca sẽ đến nhà anh, em còn đến đây làm gì?"

Mạc Kiều Ánh nghe Tần Dỉnh chất vấn, không vui hỏi.

"Anh ý gì? Anh sợ em phá rối chuyện tốt của anh và Thanh Ca ư?"

" Anh không phải ý đó, em cũng biết chuyện của chúng ta không thể để Thanh Ca biết mà."

Mạc Kiều Ánh nghe vậy hừ nói." Anh yên tâm, là Thanh Ca kêu em đến, nó hôm nay nói có việc không thể đến được, bảo em đến tìm anh nói tiếng xin lỗi, còn có quà nhận nhận lỗi nữa đấy."

Mạc Kiều Ánh nhìn Tần Dỉnh vẻ mặt khó chịu liền chăm chọc nói.

" Nghe con nhỏ đó nói không đến, anh như vậy phản ứng, không phải là thích nó rồi đi."

Tần Dỉnh nghe vậy, trên mặt liền nở ra ý cười, đi lên ôm Mạc Kiều Ánh hôn môi, cả hai ôm hôn kịch liệt một hoài mới buôn ra, Tần Dỉnh mới nói.

" Tất nhiên không phải rồi, nếu không phải ả ta có tiền, ai muốn cùng như vậy lạnh băng người làm người yêu đâu, đến bây giờ cả việc hôn môi còn không cho, người như vậy nam nhân nào thích, ả làm gì có thể cùng em so sánh đâu, đừng giận nữa, chúng ta đi ăn tối thôi, thức ăn muốn lạnh rồi."

" Chúng ta đi chúc mừng thôi." Mạc Kiều Ánh cười nói.

Thanh Ca ngồi trên xe mắt nhắm lại, khi đôi mắt đẹp sắc bén mở ra, khoé môi cũng cong lên một nụ cười tà ác, thanh âm thanh thúy trong xe vang lên.

" Nên chúc mừng thôi."

Khoảng 15 phút sau, có ba nữ sinh và một thanh niên đi đến phía dưới nhà trọ của Tần Dỉnh, đang cười nói vui vẻ thì thấy Lam Thanh Ca quần tây nữ, áo sơ mi trắng, tóc buột đuôi ngựa, một thân nhẹ nhàng, từ hướng đối diện đi đến, vài người đều ngẩn ra, chỉ một tuần không thấy, Lam Thanh Ca càng trở nên xinh đẹp, trên người hơi thở có một loại khí phách cảm giác, tuy cùng lớp hơn nữa năm nhưng vì Lam Thanh Ca quá lạnh nhạc, không mấy cùng đồng học nói chuyện, nên mọi người cũng không cùng Lam Thanh Ca tiếp xúc nhiều, nhưng vẫn có thể cảm giác Lam Thanh Ca lúc này cùng Lam Thanh Ca phía trước thật sự không giống nhau.

Lam Thanh Ca nhìn vài người tuy không nhớ những người này rõ ràng người nào tên gì, nhưng cũng không ngại nàng cười xinh đẹp chào hỏi.

" Mọi người đã đến rồi."

" Chào cậu Thanh Ca." Vài người đáp lại.

Lam Thanh Ca nhìn thanh niên trước mặt, cô không nhớ rõ người này là ai nữa, thanh niên thấy Lam Thanh Ca cứ nhiên nhận không ra bản thân, trong mắt xẹt qua tia thất vọng, cười nói.

"Học muội, em đừng nói đã quên anh rồi đi? Anh cùng Tần Dỉnh là đồng học, em vài lần đến lớp tìm Tần Dỉnh, chúng ta còn vài lần nói chuyện đâu."

" Thanh Ca cậu không nhớ rõ học trưởng Vân Hạo ư? Là lớp trưởng trường Văn nghệ của chúng ta nga."một nữ sinh cười lên tiếng nói.

Lam Thanh Ca lúc này mới nhớ ra người trước mặt là ai, là Tần Dỉnh đồng học, cũng là ban văn nghệ lớp trưởng. Lam Thanh Ca thấy mấy người nhìn mình, cô rất bình tĩnh sao đó mỉm cười nói.

" mấy cậu thấy mình diễn xuất thế nào, rất giống có phải không?"

Vài người lúc này mới biết được Thanh Ca không phải là nhận không ra, mà là đang trêu chọc bọn họ.

" Cậu diễn cũng quá thật rồi, làm chúng mình đều bị lừa đâu."

" Đúng đó, cậu diễn xuất cũng quá giống thật đi." Hai nữ sinh cũng tán đồng cười nói.

" Haha, không chọc mấy cậu nữa, chúng ta đi thôi."

Một đám người cùng nhau cười nói vui vẻ đi lên phòng trọ của Tần Dỉnh, vài người nghe Lam Thanh Ca giải thích muốn cho Tần Dỉnh bất ngờ chuyện. Ba nữ sinh thích nhất là bát quái, nên lấy ra di động muốn phát sóng trực tiếp lên trang web của mình, có người thì phát sóng lên trang web vườn trường.

Lam Thanh Ca thấy vậy cười càng rực rỡ, từ trong túi sách lấy ra mặt nạ con dơi đã chuẩn bị đeo lên. Nàng cũng không muốn bản thân khuôn mặt bị đồng học quay chụp. Khi đến cửa phòng Tần Dỉnh cô gỏ cửa vài thanh, nhưng không thấy ai ra mở cửa. Thấy vậy Lam Thanh Ca từ túi xách lấy ra dự bị chìa khóa mở cửa ra, cùng mọi người bước vào phòng. Vừa bước vào bên trong trên mặt ý cười điều im bật, chỉ là há hốc mồm cùng khó tin khi thấy phòng khách một đống bề bộn. Nhưng đáng chú ý nhất là trên sofa quần áo nam nữ bị ném tứ tung, mà bên trong phòng ngủ chưa khép kính cửa phát ra thanh âm rên rỉ của nam và nữ.

Mọi người lúc này còn không biết bên trong đã phát sinh chuyện gì, thật sự là uổng sống mười mấy năm rồi. Ba nữ sinh nhìn Lam Thanh Ca đồng tình, nhưng đại bộ phận là kích động vì bản thân đã phát hiện ra tin tức nóng. Mà bọn họ còn đang phát sóng trực tiếp đâu, người xem nhân số không ngừng nhảy lên, bình luận thì không cần phải nói rồi.

Lam Thanh Ca không nói tiếng nào, cô đi thẳng đến cửa phòng ngủ, một chân đá mạnh cửa phòng ngủ ra. Cô không muốn ô uế đôi mắt của mình, chỉ đứng đó không vào bên trong, còn ba nữ sinh khác không chút cố kị chạy vào quay chụp. Giờ này không quay chụp còn chờ khi nào nha?

Tần Dỉnh nghe được tiếng đạp cửa cũng thanh tỉnh lại đây. Hắn lập tức lấy mền che lại cả hai, tuy có chút chậm nhưng cũng không đến nỗi bị người thấy rõ ràng. Mà lúc này Vân Hạo cũng ngăn ba học muội không cho bọn họ tiếp tục quay nữa. Cho dù như vậy nhưng hai nhân vật chính hiện tại ở đại học cũng đã nổi danh rồi.

Tần Dỉnh thấy trong phòng mình đột nhiên xuất hiện vài người trong trường học cả kinh, lắp bắp hô lên.

" Mấy người.... Mấy người sao có thể vào được phòng ở của tớ?"

Vân Hạo trào phúng nhìn Tần Dỉnh một cái nói."Ha hả, Chúng ta vì sao ở chỗ này, còn quan trọng sao? Người cậu nên giải thích đang ở bên ngoài cửa phòng ấy." Hắn không thèm nhìn Tần Dỉnh mà nhìn về ba nữ sinh nói." Chúng ta nên ra ngoài trước đi."

" Cậu nói Lam Thanh Ca ở bên ngoài?" Tần Dỉnh sắc mặt trắng bệch hỏi. Nhưng Vân Hạo đã xoay người đi ra ngoài.

Ba nữ sinh chăm chọc nhìn trên giường nữ nhân trốn trong chăn mền, chăm chọc nói.

"Hừ... Cũng mai mắn tới không có như vậy ghê tởm bạn thân cùng bạn trai tra nam a. Nếu không tới nhất định đem chúng nó ra thị chúng rồi." Nói xong liền đi ra ngoài rồi.

"Ha ha ha, Biết đâu người ta thích loại ghê tởm này a." Một nữ sinh khác cũng không thua kém vừa đi vừa nói theo.

Tần Dỉnh cả người ngẩn ra, cho đến nghe được cửa lớn thanh âm đống lại mới hoàn hồn lại. Hắn nhanh chóng lấy quần áo mặt vào, còn Mạc Kiều Ánh vì đầm liền còn ở trên sofa bên ngoài, nên chỉ có thể mặc đại quần áo của Tần Dỉnh từ trong tủ quần áo ném qua.

Tần Dỉnh vừa mặt quần áo vừa suy nghĩ lý do, hắn muốn chạy ra tìm Lam Thanh Ca giải thích là vì Lam Thanh Ca thất hẹn nên buồn mới uống rượu, mới cùng với Mạc Kiều Ánh phát sinh quan hệ. Nhưng chưa chờ hắn mở cửa phòng ngủ, thì bị người đạp cho một chân, cả người bay về phía sau đi. Lưng đập vào cạnh giường, còn nghe được tiếng xương cốt đức gẩy thanh âm, cùng tiếng la kinh hoảng của Mạc Kiều Ánh, ả tức giận chạy đến Lam Thanh Ca trước mặt khóc trách cứ.

" A...Thanh Ca, cậu điên rồi à, cậu sao lại xuống tay nặng như vậy cơ chứ? Cậu đã hiểu lầm chúng tới rồi, cậu thật quá đáng mà, huhu."

" Chát....chát..." Thanh âm bạc tay, tiếp theo là cho Mạc Kiều Ánh một cước vào bụng, lực đạo vừa phải làm Mạc Kiều Ánh gã nhào lên người Tần Dỉnh. Có lẽ là Tần Dỉnh đang gặp xui xẻo đi, Mặc Kiều Ánh chẳng những cả người đâm vào người của Tần Dỉnh, mà ả lại ngã ngồi đúng lên chân bị trẹo của Tần Dỉnh, chỉ nghe hắn hét thảm một tiếng, đau đến ngất xỉu qua đi.

Lời nói lãnh lẽo thấu xương của Lam Thanh Ca vang lên.

"Mạc Kiều Ánh, nếu không phải có chị họ tốt bụng phát hiện ra hai người từ lâu đã tần tiệu với nhau nói cho ta biết, ta còn bị hai người các ngươi qua mặt rồi. Nếu ta sớm biết hai người các ngươi đã sớm có tần tịu với nhau, ta sẽ nhịn đến ngày hôm nay ư? Hai người thật sự làm người ghê tởm."

Lam Thanh Ca nói xong xoay người rời đi, cô không thèm để ý đến Mạc Kiều Ánh khóc la mắn chửi người.
__________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top