Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Quẫn cảnh

Chương 2: Quẫn cảnh

Edit: Tiêu Dao Nhân

Beta: Shoorin Yumi

Tiểu thiếu chủ vội vội vàng vàng trốn vào 'Toilet' theo lời người nọ nói, xoay tay đóng cửa lại, quay đầu thấy bên trong sứ trắng trong suốt, trang sức tráng lệ, rất có cảm giác ngộ nhập tiên cảnh. Cậu lập tức ý thức được, bản thân mình đã không còn ở địa cung.

Đối với tiểu thiếu chủ bị giam cầm mười sáu năm mà nói, chỉ cần có thể cách xa lao tù âm lãnh ẩm ướt không có thiên lý kia, mặc kệ ở chỗ nào đều là như ở thiên đường.

Chân cậu không mang dép, chậm rãi đi đến trước bồn rửa mặt, vuốt chiếc bồn nhẵn nhụi bóng loáng bên dưới, khẽ cười, một đôi mắt mèo tròn tròn cong thành hình trăng non.

Đợi đến khi cậu ngẩng đầu, mặt hướng về phía mặt kính thủy tinh dán trên bồn rửa mặt, thấy ảnh ngược của thân ảnh Cung Lê Hân bên trong, dưới sự kinh hãi lập tức lui ra sau mấy bước, làm ra tư thái phòng ngự, cũng phản xạ mà vận chuyển nội lực, chuẩn bị tùy thời phản kích. lynzmix.wordpress.com Người này hóa trang quái dị, tóc không ngắn không dài, có thể vô thanh vô tức xuất hiện ở cửa sổ cách mình trong gang tấc, nhất định là hạng người võ công cao cường.

Nhưng mà, không vận chuyển nội lực còn tốt, vừa vận chuyển, tiểu thiếu chủ mới giật mình, trong đan điền của cậu nội lực gần như khô kiệt, có thể điều động chỉ có một tia mỏng manh, đừng nói phản kích, ngay cả tự bảo vệ mình đều khó.

Cảm thấy hoảng hốt, trên mặt tiểu thiếu chủ lại nửa điểm không lộ, chỉ gắt gao nhìn chăm chú nhất cử nhất động của thiếu niên trước mặt, ý đồ tìm ra sơ hở, thay chính mình tìm ra một đường sinh cơ. Thật vất vả đi ra địa cung, có thể cảm nhận được ánh nắng ấm áp ngày xuân, gió êm dịu mơn man như trong lời nói của các lô đỉnh, có thể ngửi được mùi thơm của hoa, mùi thơm của cây cỏ, cậu nhất định phải còn sống! Phải sống thật tốt!

Thiếu niên đột nhiên xuất hiện ở đối diện cũng lui ra sau mấy bước, bày ra tư thế cùng cậu giống nhau như đúc, gắt gao nhìn chằm chằm cậu không hề có động tác. lynzmix.wordpress.com Hai người giằng co một hồi, tiểu thiếu chủ thấy trong mắt đối phương không có sát khí, cũng không có chủ động công kích, hơi chút dỡ xuống phòng ngự, chắp tay nói, "Tại hạ không có ác ý, cũng sẽ không truy vấn ý đồ đến của các hạ, lại sẽ càng không đi cản trở công việc của các hạ, cho nên các hạ cũng không cần dây dưa cùng tại hạ."

Cậu vừa nói, thiếu niên đang đề phòng ở đối diện cũng đồng thời chắp tay nói chuyện, động tác cùng cậu giống nhau như đúc. Tiểu thiếu chủ xem ở trong mắt, hơi hơi nhíu mày. Thiếu niên sau cửa sổ đối diện cũng lộ ra biểu tình đồng dạng.

Tiểu thiếu chủ vốn thông minh tuyệt đỉnh, thấy phản ứng của người đối diện, trong lòng lập tức hiện lên suy đoán nào đó.

Cậu cưỡng chế kinh dị trong lòng, chậm rãi, từng bước một đi về phía thiếu niên. Thiếu niên đối diện cũng từ từ đến gần cậu. Tiểu thiếu chủ vươn tay, thiếu niên kia cũng vươn tay, lòng bàn tay hai ngường cùng dán nhưng không có truyền đến cảm xúc mềm mại ấm áp của cơ thể con người, mà lại là một mãnh trơn nhẵn lạnh lẽo.

Nguyên lai, trước mắt không phải một cái cửa sổ mở rộng, mà là một mặt gương có hình ảnh rõ ràng! Nói cách khác, người thiếu niên xa lạ bỗng nhiên xuất hiện này không phải người khác, đúng là bản thân tiểu thiếu chủ!

Ý thức được điểm này, giống như chạm vào cơ quan nào đó, ký ức vốn ẩn núp trong đầu Cung lê Hân thế như bão táp hướng tiểu thiếu chủ đánh úp lại. lynzmix.wordpress.com Cậu ôm đầu, thống khổ rên rỉ một tiếng, trong lúc bối rối cước bộ lảo đảo hướng một bên ngã xuống, vươn tay chộp phải chốt mở vòi hoa sen, làn nước lạnh lẽo từ hệ thống cấp nước tưới xuống người cậu, nháy mắt ướt đẫm quần áo.

Tiểu thiếu chủ suy sụp ngã vào bồn tắm lớn, thân thể rã rời, chân dài cuộn lại, đầu thật sâu chôn giữa hai chân, chờ đợi cảm giác đau đớn kịch liệt biến mất. Cậu một bên nhẫn nại đau đầu, một bên tiêu hóa ký ức khổng lồ của Cung Lê Hân, rốt cục ý thức được, nguyên lai chính mình đã không còn là thiếu chủ địa cung, mà là chiếm được thân thể người khác, loại tình huống này theo sách nói là "mượn xác hoàn hồn".

Thế nhưng, mượn xác hoàn hồn còn không phải là chuyện làm cậu ngoài ý muốn nhất, càng làm cho cậu khiếp sợ chính là, lúc vận chuyển nội lực, cậu phát hiện vị thiếu niên tên Cung Lê Hân này giống cậu có được thân thể thuần âm, chẳng những là thân thể thuần âm, còn có được Kinh Mạch Nghịch Chuyển vạn năm mới xuất hiện. lynzmix.wordpress.com Trách không được diện mạo của thiếu niên này âm nhu tinh xảo như vậy, nếu dùng khối thân thể này tu luyện "Âm Nghịch Thần Công", cậu sẽ không cần hấp thu nguyên dương của những lô đỉnh kia, tốc độ tu luyện cũng nhanh gấp mấy lần!

Nghĩ vậy một lát, ký ức của Cung Lê Hân đã muốn bị tiểu thiếu chủ hoàn toàn hấp thu, cảm giác đau đầu như muốn nứt ra cũng từ từ biến mất. Tiểu thiếu chủ mở miệng, thấp thấp cười ra tiếng, vui sướng ý thức được: chính mình đã không còn là lô đỉnh để cho Tiêu Lâm tu luyện Nghịch Mạch Thần Công, thế giới này cũng không có cái gì nội gia tuyệt học, giang hồ tranh đấu, cậu không cần khổ luyện võ công giãy dụa cầu sinh nữa.

"A~ như thế rất tốt!" Tiểu thiếu chủ, không, phải là Cung Lê Hân thấp giọng cảm thán nói, trong giọng nói không nên lời là mê mang hay là an tâm, chỉ có thể vùi đầu, ôm thật chặt hai đầu gối, bình phục tâm tình đang thay đổi nhanh chóng của mình.

"Cung Lê Hân, cậu sao vậy? Có phải là có chỗ nào không thoải mái hay không?"

Thấy thiếu niên đi vào hồi lâu vẫn chưa đi ra, Tống Hạo Nhiên đi đến cạnh cửa kêu to nhiều lần đều không được đáp lại, trong lòng lo lắng khó hiểu, chỉ phải đẩy cửa tiến vào xem xét. lynzmix.wordpress.com Phát hiện thiếu niên nho nhỏ ngay cả quần áo cũng chưa cởi, cuộn mình trong bồn tắm lớn ở góc phòng, mặc kệ dòng nước tưới rửa, bộ dáng đáng thương nói không nên lời, hắn căng thẳng trong lòng, vội vàng tiến lên hỏi.

"Tống...đại ca? Em không sao." Khẽ ngẩng đầu, nhìn về nam nhân có diện mạo anh tuấn trước mặt, Cung lê Hân chần chờ mở miệng, đồng thời ở trong đầu tìm tòi ký ức về hắn.

Người nọ là cấp dưới của Cung Viễn Hàng phụ thân của Cung lê Hân, đến từ Kinh đô quân giới đại lão Tống gia, bởi vì phụ thân tạ thế, bị tân nhậm gia chủ, cũng chính là Nhị thúc của hắn bài xích, đẩy đi sung quân đến biên cảnh nước C.

Phụ thân Tống Hạo Nhiên đối Cung Viễn Hàng có ân, hai người là sinh tử chi giao. Cung Viễn Hàng sợ Tống Hạo nhiên bị Nhị thúc của hắn hãm hại, không tiếc mạo hiểm đắc tội Tống gia đem hắn đưa về bên người, cũng gắng sức đào tạo nhân tài. Hiện giờ, Tống Hạo Nhiên chỉ mới 26 tuổi, lại dựa vào bản thân cố gắng cùng sự duy trì của Cung Viễn Hàng ngồi vào địa vị thiếu tướng, cũng là người được Cung Viễn Hàng điều động nội bộ lựa chọn để kế thừa chức vị thủ trưởng quân khu A của mình.

Người này cùng Cung gia có quan hệ cực kỳ thân mật, tuy rằng thường xuyên ở trong quân đội, ở Cung gia lại có được phòng riêng của mình, lúc không có nhiệm vụ đều về Cung gia ở. Cung Viễn Hàng nghiễm nhiên xem hắn như con trai ruột mà đối đãi.

Nguyên lai Cung Lê Hân đối với Tống Hạo Nhiên cướp đi tình thương của cha cực kỳ chán ghét, quanh năm suốt tháng cơ hồ không nói chuyện với Tống Hạo Nhiên. Cung Viễn Hàng làm thủ trưởng quân khu, ở nhà cũng nhất phái quân đội tác phong, đối với tiểu nhi tử nhu nhược mẫn cảm của mình vô cùng nghiêm khắc, Cung Lê Hân đối ông kính sợ có thừa, lại không hề muốn thân cận. lynzmix.wordpress.com Mà chị của Cung lê Hân, Cung Hương Di tuy rằng hoạt bát thiện lương, đối xử với cậu rất tốt lại yêu thương, lại lớn hơn cậu chín tuổi, khác nhau nghiêm trọng, vả lại chị em phân biệt do hai người vợ trước sau của Cung Viễn Hàng sinh ra, tuy nói là cùng cha khác mẹ, rốt cục tại huyết thống là cách một tầng, cũng không dễ dàng thân mật. Hơn nữa, năm Cung lê Hân mười tuổi, mẫu thân bệnh chết, từ đó càng thêm dưỡng thành tính tình trầm mặc ít lời, cực đoan bướng bỉnh.

Ở Cung gia, Cung Lê Hân chính là một tồn tại trong suốt, không thích thân cận người khác, cũng cự tuyệt người khác thân cận, giống như bây giờ mềm mềm nhu nhu, ngoan ngoan ngoãn ngoãn kêu một tiếng "Tống đại ca", đối Tống Hạo Nhiên mà nói vẫn là lần đầu tiên gặp phải.

Áo sơ mi mỏng manh của thiếu niên sớm đã ướt đẫm, ẩn ẩn hiện ra làn da bên dưới, hai điểm hồng anh trước ngực bị nước lạnh kích thích đứng thẳng lên, phấn nộn nộn, run rẩy, mê người. Một đôi mắt mèo lớn mà tròn bị nước thấm vào trong trẻo vô cùng, lông mi dài mà cong dính mấy khối bọt nước, bộ dáng vương vấn không rơi đặc biệt làm cho người trìu mến. lynzmix.wordpress.com Hơn nữa cậu phát ra tiếng kêu nhuyễn nhu như thú con lạc đường giữa rừng cây, cảnh này, tốt đẹp đến làm cho người ta mê muội.

Mắt Tống Hạo Nhiên ám xuống, quả thực không dám đưa mắt nhìn thiếu niên giống như thủy yêu trong bồn tắm lớn, chỉ phải liếc mắt sang một bên, ở tại chỗ do dự.

Vòi hoa sen vẫn luôn mở ra, nước lạnh như băng duy trì liên tục cọ rửa sống lưng của thiếu niên, vẫy lên vô số bọt nước trong suốt, văng lên cánh tay lộ ra do tay áo được cuốn lên của Tống Hạo Nhiên, khiến hắn cảm giác lạnh lẽo.

"Đáng chết, dược hiệu vừa qua khỏi liền tắm nước lạnh, cậu muốn bị bệnh sao?" Tống Hạo nhiên nhướng mày, lúc này mới phát hiện sắc mặt thiếu niên cực kỳ tái nhợt, hiển nhiên bị đông lạnh không nhẹ, trong miệng vừa chất vấn vừa khóa vòi nước, kéo qua khăn lông lớn trên móc, đem thiếu niên bao bọc lại, ngồi xuống ôm đi ra khỏi toilet, nhẹ nhàng thả xuống giường.

Về phần chút rung động trong lòng vừa rồi, Tống Hạo Nhiên tự nhiên mà xem nhẹ đi qua. Diện mạo thiếu niên nam nữ thông sát, đối mặt phong cảnh kiều diễm bực này, mặc cho ai tới cũng sẽ bị đả động, dù sao lòng thích cái đẹp mọi người đều có. Trong lòng hắn tự đưa ra kết luận ( Shoorin Yumi: lừa mình dối người =.=!).

"Cám ơn Tống đại ca." Tuy rằng nam nhân khẩu khí nghiêm khắc, nhưng quan tâm trong lời nói Cung lê Hân vẫn nghe ra được. lynzmix.wordpress.com Cả đời này có người nhà, có bạn bè, có người quan tâm trân trọng chính mình, cảm giác này so với ăn bánh Hoa Quế còn ngọt hơn, Cung Lê Hân nhu thuận nói lời cám ơn, một đôi mắt to hơi hơi cong, biểu tình đáng yêu đến nói không nên lời.

Trong lòng Tống Hạo Nhiên lần thứ hai mãnh liệt kích động một cái, bất tri bất giác mềm xuống ngữ khí, than thở nói, "Không cần cám ơn, sau này đừng gây sức ép bản thân như vậy."

Hắn vừa nói vừa nâng một góc khăn tắm, thay thiếu niên chà lau mái tóc còn nhỏ nước, thoáng nhìn áo sơ mi ướt nhẹp lộ ra dưới khăn tắm của cậu, lần thứ hai giận dữ nói, "Tự cậu lau tóc, tôi đi ra ngoài mua cho cậu bộ quần áo tắm rửa, trong chốc lát liền trở về. Đừng tùy tiện chạy loạn, nghe chưa?"

"Em biết rồi. Cám ơn Tống đại ca." Cung Lê Hân nhu thuận gật đầu đồng ý.

Tuy rằng Tiêu Lâm nhận nuôi cậu, cho cậu vị trí thiếu chủ, đối xử với cậu lại không tốt lắm, bình thường động chút liền đánh chửi, vả lại xuống tay rất nặng. Dần dà, vì bảo vệ mình, cậu sớm đã học được thuận theo. Bất đồng chính là, đối Tiêu Lâm thuận theo là bị ép buộc, đối người này thuận theo là cam tâm tình nguyện. lynzmix.wordpress.com Người nọ là thiệt tình quan tâm yêu thương chính mình, Cung Lê Hân giỏi về cảm nhận cảm xúc của người khác không chút nghi ngờ điểm này.

Nguyên lai, chỉ cần chủ động cùng thiếu niên giao lưu thông hiểu, thiếu niên cũng không âm trầm như biểu hiện bên ngoài. Ngày thường mọi người đều vội vàng bận rộn, từng người bận việc của mình, đối thiếu niên quan tâm quá ít, căn bản không hiểu cậu mới có thể sinh ra hiểu lầm lớn như vậy. Bộ dáng đơn giản tinh thuần, nhu thuận đáng yêu này mới là bộ mặt chân thực của cậu đi? Nếu không phải hôm nay lâm vào bất lực, muốn hiểu biết chân chính cậu cũng không dễ dàng!

Tống Hạo Nhiên thầm nghĩ trong lòng, đối với ánh mắt độc đáo được rèn luyện trong quân đội cùng sức phán đoán tinh chuẩn của mình rất có tự tin. Hắn có thể khẳng định, bộ dạng hiện tại của Cung lê Hân không phải là giả vờ, mà là bản tính của cậu, đôi con ngươi trong suốt thấy đáy kia không thể ngụy trang được.

Thiếu niên được khăn tắm lớn bao lấy ngồi ở trên giường, chỉ lộ ra cái đầu ướt sũng, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, trong mắt là ỷ lại nhìn chính mình. Bộ dáng này trong mắt Tống Hạo nhiên thấy vô cùng thuận mắt, tâm cũng mềm mại rối tinh rối mù, nhịn không được cúi người, nhéo nhéo hai má trắng noãn của thiếu niên, an ủi, "Ngoan! Chờ Tống đại ca, Tống đại ca lập tức trở lại."

Kỳ thật, xốc lên màu sắc tự vệ âm trầm, Cung Lê Hân vẫn là vô cùng đáng yêu! Có một em trai như vậy cảm giác thật tốt! lynzmix.wordpress.com Đi ra cửa phòng, khóe miệng Tống Hạo nhiên cong lên, sung sướng nghĩ ngợi.

Shoorin Yumi: khụ, hôm ni ta giỏi quá, làm 3 chương lun nà, có ai khen ta hơm? * hất mặt * hem khen nà ta trốn nữa nhá╭(╯^╰)╮

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top