Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1 : Chiếc Giày Lọ Lem

CHÚ Ý : TẤT CẢ MỌI THỨ ĐỀU DỰA TRÊN CÂU TRUYỆN GIẢ TƯỞNG DO CHÍNH TÁC GIẢ NGHĨ RA VÀ KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN MỘT CÁ NHÂN HAY CÁ THỂ NÀO CẢ. TEENFIC ; XUYÊN KHÔNG.

...

Chương 1 : Chiếc Giày Lọ Lem

...

Hôm nay lại là một ngày hè oi bức, thân mình nóng không chịu được. Mò đến tủ lạnh thì chẳng lấy một chai nước đóng chai. Mình bực lắm, nhìn xung quanh là một khung cảnh hỗn độn đầy rác và vỏ chai nhựa, thêm tờ hóa đơn tiền trọ chưa trả cả hai tháng. Mình vừa nhức đầu vừa muốn khóc.

...

Mình là Phạm Lan Khuê, năm hai đại học Thủy Lợi. Mình đã mồ côi từ lúc lớp 7 nên được dì họ nhận nuôi. Nuôi vì mẹ mình để chiếc nhà cấp 4 đứng tên mình và thêm 60 triệu tiền để dành cho mình học đại học. Bị bóc lột sức lao động đã đành, còn bị tụi nhỏ trong nhà còn bắt nạt. Họ hàng xì xào bàn tán nên cả gia đình dì rất ghét mình.

Trước khi bố mẹ mình còn thì mình được ăn toàn món ngon, chẳng cần đụng vào công việc gì cả. Được 10 điểm thì liền được mẹ mua cho váy mới. Bây giờ thì một bữa ăn cũng khó nữa vì gia đình dì rất nghèo, 60 triệu dì nói là tiền nuôi mình từ lớp 7 đến hết cấp 3. Nghe thôi đã thấy điêu toa.

Lúc trước bố mẹ chưa mất, mình học trường cấp 2 tốt nhất của tỉnh. Sau khi mất thì dì bắt mình chuyển sang trường công bình thường, mình không chịu thì dì liền đòi cho mình nghỉ học. Sợ quá nên mình không dám cãi nữa.

Vì sợ dì sẽ cho nghỉ học nên lúc nào cũng cố gắng học thật giỏi, các giải thành phố hay tỉnh gì mình đều tham gia. Toàn đạt giải nhất theo mình cũng thấy bình thường thế bị bạn bè ghét luôn. Nhưng chỉ có Khuê biết mình đã cố gắng nỗ lực thế nào, học xuyên đêm vì mình bị chứng khó ngủ. Học chiếm 50% một ngày của Khuê vì Khuê rất thích cảm giác nhận tiền thưởng.

Mỗi lần nhận thưởng là Khuê thấy cảm giác mê tiền của mình càng ngày càng một mãnh liệt. Nên đâm ra cái tính mê tiền.

Lên cấp 3 vì học giỏi được trường chuyên chọn. Nhưng dì nhất quyết không chịu nên mình chọn nguyện vọng 2 là một trường công tiền học phí kém thôi.

Cấp 3 mình vẫn tham gia các giải nhưng chủ yếu lớp 10 và lớp 11 vì lớp 12 mình chủ yếu chọn ôn thi.

Học hết cấp 3 và vào trường đại học mình yêu thích cảm giác sướng rên. Không chần chờ gì nữa nên vừa khi bán bánh chuối xong cho dì mình xin ở riêng luôn. Dì dứt khoát đồng ý như đuổi mình vậy. Mình tính xin lại 60 triệu tiền học đại học nhưng dì đưa mình mỗi 2 triệu rồi bảo mình có trả nổi tiền dì nuôi mình không mà vòi vĩnh.

Khuê thừa biết tiền đó đều dành cho hai thằng con của dì, bực chết đi được.

Ấm ức rời khỏi nhà thuê trọ mà làm sinh viên cũng chẳng như mình mơ tưởng. Vừa nghèo túng vừa ăn không đủ bữa, ngủ không đủ giấc nên cả thân thể luôn mệt mỏi. Đi xin việc vì chẳng đủ kinh nghiệm nên luôn bị từ chối.

Mình không làm được công việc công sở thì đành dùng trí lẫn lực vậy. Vừa làm gia sư vừa phụ bán trà sữa hàng rong. Làm đủ việc còn phải học để qua môn làm cho mình đã xấu còn tàn tạ hơn.

Năm nhất vì không đủ tiền trang trải học phí nên không đăng ký tất cả môn được. Đã vậy còn nợ môn làm Khuê vừa nản vừa stress.

Gắng gượng lắm mới lên nổi năm hai nhưng có vẻ mình stress lắm rồi nên cũng chẳng buồn đi học.

...

Quay lại hiện tại thì bây giờ nhà chẳng có nước làm họng mình khô chết đi được. Đành lấy điện thoại nghịch giải stress tìm lại chút niềm vui cho cuộc đời.

Mình lướt tiktok một hồi thì có đề xuất một vài truyện tranh. Khuê chọn video lung linh nhất vì nghĩ nó sẽ tươi sáng.

Ai ngờ truyện chọn được là một cuốn đậm chất teenfic. Mà lượt đọc cao kinh khủng khiếp. Có tất cả 80 chap, Khuê định đọc 10 chap rồi nghỉ.

...

Truyện tên Chiếc Giày Lọ Lem.

Nữ chính của chúng ta tên là Nguyễn Quỳnh Anh. Sáng phụ mẹ bán bánh bò, trưa cùng ba buông chuyện khi đợi khách đến đi xe. Nhưng bù lại cô rất xinh đẹp, tóc màu nâu hạt dẻ do di truyền cùng với làn da dẻ trắng hồng. Mắt màu hổ vừa to vừa long lanh, sóng mũi cao còn môi thì mềm và đỏ đỏ. Dáng thì nhỏ nhắn xinh xắn còn thơm mùi đào.

Vì gia cảnh nghèo nên nữ chính của chúng ta đã nỗ lực học hành và giành học bổng học trường cấp 3 quốc tế.

"Mẹ nó đã bán bánh xe bò còn thơm mùi đào, tác giả bị não hay gì vậy". Lan Khuê vừa gãi đầu vừa nực cười.

Nam chính thì gia thế giàu đồ sộ, bố là người bán du thuyền, phi cơ và các loại phương tiện khác. Mẹ thì là đại cổ đông của tập đoàn NiFle lớn nhất Việt Nam. Tên Lê Tuấn Anh, cái tên nói lên tất cả. "Tuấn" trong tuấn tú "Anh" trong anh tài. Vẻ ngoài đẹp trai cực kỳ, mái tóc dày đen luôn được vuốt lên. Gương mặt thon gọn cùng với cặp lông mày rậm, mắt hai mí to rõ và sáng ngời, mũi vừa thon vừa cao vừa thẳng cuối cùng là làn môi mỏng trông nam tính ngút hồn. Dáng thì vai rộng eo thon chân dài, cao tầm 1m8. Học giỏi top1 khối, đoạt giải mvp bộ môn bóng rổ, biết chơi cờ bắn cung cưỡi ngựa còn biết viết thư pháp, đỉnh hơn là còn biết lập trình game. Tính cách lạnh lùng bá đạo kiêu ngạo không thích tiếp xúc với ai thấp kém hơn mình.

Đầu truyện khi biết Quỳnh Anh lấy học bổng lúc nào cũng hạng 2, tưởng cô muốn ganh đua với mình nên ghét ra mặt. Sau đó cô lại làm quen thì bơ, tránh né. Sau một lần đi siêu thị thấy cô trả tiền giúp người già quên ví cho dù biết hoàng cảnh cô nghèo nàn nên đã có cái nhìn khác về cô. Từ từ mở lòng ra cũng đối tốt với cô như người nhà, thế là thích thầm Quỳnh Anh. Về sau mới biết cô thích anh từ trước rồi nên càng ngày càng mãnh liệt yêu cô hơn nữa. Thế là happy ending.

Dù trong lúc hai người quen biết xuất hiện vô vàn nam8 nu8 làm cho cả hai ghen và nhiều màn mang tính chiếm hữu của nam9 thì cả hai đều vượt qua tất cả và yêu nhau đậm sâu, "make love" mỗi ngày vì truyện có tag 18+.

...

Khuê sau khi đọc xong hẳn 80 chap truyện Chiếc Giày Lọ Lem thì trầm ngâm một hồi liền thốt ra một câu:

"Đúng là teenfic, cái mẹ gì cũng xảy ra được."

Khuê thấy truyện này nhảm hết sức nên xóa luôn cái web đọc truyện rồi bỏ xó điện thoại sang một bên.

...

Hôm nay là ngày dỗ của bố mẹ Khuê. Mình có chút buồn buồn cầm đóa hoa cúc, nhìn đồng hồ liền chuẩn bị ra ngoài.

Đến khu mộ xx thì để đóa hoa xuống bia mộ bố mẹ mình. Vừa ngồi xuống vừa hút điếu thuốc. Uống xíu rượu cúng.

"Ước gì lúc đó bố mẹ không đi du thuyền..". Nói xong Khuê òa khóc như một đứa trẻ..

"T-thử m-một lần c-ho biết là là cái gì...? Bố mẹ chẳng n-nghe con híc khuyên gì tất híc huhu". Khóc hồi lâu mắt đã sưng tít lên.

Đúng vậy, bố mẹ Khuê mất do nghe lời khuyên của bạn bè đi thử du thuyền do một đại gia mở tiệc, không may chiếc thuyền dính đúng ngày mưa bão nên không đảm bảo an toàn. Vị đại gia và bố mẹ Khuê không may đã mất vào ngày định mệnh đấy.

"Bây giờ cũng hơi trễ rồi, con về nha." Nói xong cô rút điếu thuốc ra định hút thì có phân chim rơi xuống đầu cô.

"Ha, bố mẹ không muốn con hút à?". Khuê tự mỉa mai chính mình.

...

"Giờ mình đi mua nước rồi nhanh về thôi." vừa đi vừa huýt sáo.

Vô cửa hàng tiện lợi thì cũng tầm 3h sáng, vắng không một bóng người chỉ có một anh ở quầy thu ngân và mình.

Mua vài chai nước rồi tính tiền, mình có lén nhìn anh thu ngân một chút.

Chu choa mạ ơi đẹp trai xỉu. Mình xém nói thành tiếng. Mình có sở thích là ngắm những thứ gì đẹp đẽ.

Mua xong ảnh còn cười một phát mình cảm giác cả ngày hôm nay được cứu vớt vậy. Ấy vậy mà lúc về nhà thì thấy đống hóa đơn tâm mình lại nặng trĩu.

Định khui chai nước ra uống thì bỗng nhiên thấy tim mình đập nhanh bất thường, vịnh cái cửa làm rơi luôn chai nước chảy lênh láng khắp sàn nhà luôn ấy.

"Ha, ha đau q-quá.." Mình rên thành tiếng.

"Vậy là m-mình chết rồi sao?" Càng ngày càng thở gấp.

"Mẹ n-nó chết gì nhảm v-vậy?" càng nói mình càng thấy tầm nhìn mình dần tối lại tối lại.

Xung quanh tĩnh lặng như nước. Bên tai không còn chút âm thanh gì nữa nó rè rè nghe khó chịu cực, ngực mình nóng ran còn đầu như sắp nổ tung, mình ngã quỵ xuống sàn.

...

Vậy là mình đã chết.

...

HẾT CHƯƠNG 1.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top