Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lam Vong Cơ nhìn tiểu tức phụ của mình ngoan ngoãn gật đầu, khóe miệng như có như không cong lên. Tiểu Ngụy Vô Tiện thoáng ngẩn người, sau khi Lam Vong Cơ bế mình lên mới hoàn hồn, hắn không nhịn mà khen:

'Lam Nhị ca ca, ngươi cười rất đẹp a'

Lam Vong Cơ nghe hắn gọi 'Lam Nhị ca ca' mà thoáng không vững bước. Sau khi trấn định bước tiếp, nhìn tiểu tức phụ ngoan ngoãn trong lòng mà hỏi:

'Ngươi......Ngươi có kí ức sao?'

Tiểu Ngụy Vô Tiện như không hiểu Lam Vong Cơ ý tứ, nghiêng đầu đáp:

'Ân..? Kí ức gì a, Lam Nhị ca ca?

Lam Vong Cơ cơ hồ hơi bối rối không biết hắn có phải đang giả vờ không có kí ức không. Tiếu Ngụy Vô Tiện nhìn sắc mặt y trong lòng thấp thỏm:

'Ta...lúc nãy nói có gì không đúng sao?'

Lam Vong Cơ nhìn hắn lo lắng, thấp thỏm liền xác nhận hắn bây giờ không có kí ức, đáp:

'Không...Không có gì'

Ngụy Vô Tiện nghe y nói thoáng yên tâm:

'A..Ân'

Lúc này hắn để ý mạt ngạch đang nhẹ nhàng bay, không nhịn được mà bắt lấy nghịch.

Lam Vong Cơ nhìn tiểu hài tử, mặt thêm vài phần nhu hòa, để mặc hắn nghịch mạt ngạch mà bước tiếp đi tới chỗ Tư Truy và Cảnh Nghi.

_________o__________

Tại khách điếm, Giang Trừng đăm chiêu nhìn tay mình xoay xoay chén trà. Không biết tại sao hôm nay hắn lại thấy tâm trạng có gì đó bất ổn, tựa như khi trước Ngụy Vô Tiện mạo hiểm tính mạng sử dụng cấm thuật hồi sinh sư tỷ cùng Kim Tử Hiên, mặc dù ban đầu hắn cùng Lam Vong Cơ không đồng ý, nhưng vẫn không thể lay chuyển được quyết định của hắn, nên đành đồng ý cho hắn làm với điều kiện hắn phải bảo đảm sẽ không có chuyện gì với tính mạng cũng như sức khỏe của Ngụy Vô Tiện. Giang Trừng thoáng âm trầm khi nghĩ tới chuyện đó, nhưng lại bác bỏ suy nghĩ Ngụy Vô Tiện lại muốn sử dụng cấm thuật có nguy hiểm tới hắn; vì sau khi tỉnh lại, sư tỷ nghe được Ngụy Vô Tiện việc làm liền bắt hắn đảm bảo không được sử dụng cấm thuật thêm một lần nào nữa. Giang Trừng dù gì cũng là cùng hắn lớn lên nên rất hiểu tính cách của hắn, nếu Ngụy Vô Tiện một khi đã hứa với Giang Yếm Ly thì chắc chắn sẽ giữ lời.

Giang Trừng bị ngắt mạch suy nghĩ khi có một môn sinh bước vào.

'Giang tông chủ' .Môn sinh tay cầm một lá thư hành lễ với hắn.

'Chuyện gì?' Giang Trừng thoáng nhìn lá thư rồi hỏi.

'Lam tông chủ gửi thư cho ngài' Môn sinh vừa nói nói vừa đưa lá thư cho Giang Trừng.

Giang Trừng tiếp nhận lá thư rồi bảo:

'Được rồi, ngươi lui đi'

Môn sinh đó hành lễ rồi đi ra ngoài. Mắt thấy người đã ra ngoài, Giang Trừng mở lá thư ra đọc.

Giang Trừng:'........' 

Sau khi đọc xong bức thư, Giang Trừng khóe miệng giật giật. Sau đó cầm kiếm đứng dậy đi ra khỏi phòng. 

Kim Lăng đang ngồi bên dưới cầm giấy tờ công vụ do môn sinh đưa tới, Kim Tử Hiên sau khi sống lại không đảm nhận chức tông chủ mà vẫn để Kim Lăng làm, lấy lý do Kim Lăng làm tông chủ có gì không ổn liền nhắc nhở hắn là được, Kim Lăng nghe lý do của Kim Tử Hiên không nhịn được mà giật giật khóe miệng nhưng sau đó cũng không có ý kiến gì, bởi hắn biết Kim Tử Hiên tránh thoát chức tông chủ để có nhiều thời gian bên Giang Yếm Ly và hắn hơn.

Kim Lăng thấy Giang Trừng từ gian phòng đi xuống, trông có vẻ hơi vội vàng, liền hỏi:

'Cữu cữu? Có chuyện gì à?'

Giang Trừng:'.....Thu dọn đồ đi, xong liền ngự kiếm tới Vân Thâm Bất Tri Xứ'

Kim Lăng nghe Giang Trừng muốn tới Vân Thâm Bất Tri Xứ, tay cầm lá thư có ấn Cô Tô Lam Thị, không khỏi nghĩ tới Ngụy Vô Tiện, nhớ tới hắn mạo hiểm tính mạng sử dụng cấm thuật để hồi sinh a cha cùng a nương, trong lòng lo lắng hỏi:

'Cữu cữu, chúng ta đi tới Vân Thâm Bất Tri Xứ làm gì vậy ạ? Có phải đại cữu bị gì không?'

Giang Trừng nhớ tới nội dung lá thư, giật giật khóe miệng trả lời:

'Tới đó liền biết, đừng nhiều lời'

'Ân,....Cữu cữu' Kim Lăng quay người về phòng lấy đồ.

Sau khi xong xuôi Kim Lăng và Giang Trừng cùng ngự kiếm tới Vân Thâm Bất Tri Xứ, còn môn sinh thì được phân phó về Liên Hoa Ổ báo sự việc cho Giang Yếm Ly.

________________________o_______________________

Trong lúc Kim Lăng và Giang Trừng ngự kiếm tới Vân Thâm Bất Tri Xứ, Lam Vong Cơ đưa Ngụy Vô Tiện cho Tư Truy và Cảnh Nghi trông giữ, sau khi căn dặn liền quay người rời đi.

Ngụy Vô Tiện nhìn thân ảnh Lam Vong Cơ rời đi thoáng mất mát nhưng liền khôi phục trở lại. Hắn đi tới giật giật tay áo Tư Truy, nói:

'Tư Truy ca ca, Cảnh Nghi ca ca, chúng ta cùng chơi đi?'

Tư Truy: 'Chơi?........'

Ngụy Vô Tiện gật đầu: 'Ân!'

Tư Truy 1 phút mặc niệm về quá khứ.

Cảnh Nghi từng nghe Tư Truy thời thơ ấu: '..........' 

Tư Truy vui vẻ bế tiểu Ngụy Vô Tiện lên, cười nói: 'Được rồi, chúng ta cùng chơi thỏ nào'

Cảnh Nghi: 'Khoan..Khoan đã, Tư Truy, ta nghĩ ngươi hiểu lầm cái gì rồi!!!'

(Xin vì tiểu Ngụy Vô Tiện mà lặng lẽ thắp một cây nhang=))))))

_____________________________________

(*Thật ra ban đầu tui định là chương trước về Liên Hoa Ổ luôn, nhưng trong khi tham khảo ý tưởng thì thấy cái nì ỤnỤ nên mới bẻ lái!)

(*Ảnh tui lưu về máy, không để ý mà mất luôn nguồn, bạn nào biết nguồn thì cho mình xin:D)

________________________________________________________

Hiện tại tui đã học off hoàn toàn tất cả môn, với lại đi làm bài tập cô giao, nên thời gian lên máy rất ít, mong mọi người thông cảm.

Tui hết tuần này là nghỉ Tết rồi, mọi người nghỉ Tết chưa:D?

*Đây là tác phẩm đầu tay nên có gì sai sót xin các bạn thông cảm và góp ý. Mình xin cảm ơn ỤnỤ.*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top