Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đệ nhị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ngụy Anh bất lực nhìn bạch y nam tử đang ôm mình đến gắt gao, có chút bực bội. Không phải gia quy Lam thị cấm rượu sao? Vì nó nên mình mới lén lút đi mua rượu vào buổi tối, nhưng con ma men trước mặt là chuyện gì?

Ngụy Anh cảm thấy mình đã đến một nơi giả mạo làm Cô Tô Lam thị...

Lúc Ngụy Anh vẫn còn đang hoài nghi nhân sinh, Lam Trạm tỏ vẻ không vui, rõ ràng lúc nãy còn nhìn mình, tại sao bây giờ lại không thèm để ý mình nữa?

Cảm giác bị buộc chặt truyền tới làm Ngụy Anh hoàn hồn, hắn chỉ thấy một sợi dây trắng tinh thật dài đang trói hai tay mình. Đưa mắt lên nhìn thì thấy mạt ngạch trên trán người này đã không thấy đâu.

Ngụy Anh hít sâu một hơi, hắn muốn đánh người, nhưng lại không thể so đo với một con ma men.

Vị Làm công tử này, ngươi thả ta ra được không, ngươi làm vậy thì..." Ngụy Anh ôn tồn cùng người ta nói chuyện, nếu không phải kiếm của hắn bị người ta tịch thu, hắn không đánh người là chuyện không có khả năng... chỉ là, hắn không nỡ đánh lên gương mặt này.

Bất quá, không biết câu nào của Ngụy Anh đã kích thích Lam Trạm, đột nhiên hắn lại bắt đầu ủy khuất*, có chút không đồng ý nhìn Ngụy Anh.

*Ủy khuất: tủi thân

Ngụy Anh thực sự không hiểu, ngươi còn dám ủy khuất, người ủy khuất nhất là ta!

Ngụy Anh tức giận đến muốn đập bàn đứng lên, chỉ là người này không biết đã làm gì, một chút sức lực Ngụy Anh cũng dùng không được. Từ nhỏ tới lớn, hắn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bị một người xa lạ quản chế.

"Lam công tử, ngươi không cần làm vậy, hiện giờ thả ta đi, ngày mai ta còn phải nghe học!" Ngụy Anh phiền não nói.

"Thả ngươi đi?!" Lam Trạm lặp lại một lần, đôi mắt sáng ngời, trực tiếp bỏ thêm cấm ngôn đối với Ngụy Vô Tiện, kéo mạt ngạch cùng với người đi ra ngoài.

Ngụy Anh vừa mới chuẩn bị nói một đống liền bị nghẹn trở lại, giờ khắc này hắn liền quyết định, lần này nghe học nếu hắn không chỉnh cho y kêu cha gọi mẹ hắn liền cùng họ với y.

......

Hành động của Lam Trạm cực nhanh, trực tiếp túm Ngụy Anh chạy tới Lan Thất. Lúc này, Lam Khải Nhân cùng Lam Hi Thần còn đang thương lượng công việc nghe học ở Lan Thất.

"Lam Vong Cơ!" Lam Khải Nhân rống giận ra tiếng, hắn thực sự không thể tưởng tượng được cháu trai của hắn lại dùng mạt ngạch cột một người chạy tới nơi này trước ngày nghe học.

Lam Vong Cơ?!

Hắn là Nhị công tử của Cô Tô Lam thị?

Trong đầu Ngụy Anh nhanh chóng hiện ra một loạt đánh giá về vị Lam Nhị công tử này.

Tiểu Ngụy Anh trong đầu hắn thật sự muốn đem vị Lam Nhị công tử này xách ra trước mặt đám người khen ngợi y, hỏi một chút người trong miệng bọn họ có thực sự là con ma men trước mặt hắn sao?

Ngụy Anh có chút không phục, hắn là một người thông minh đáng yêu lanh lợi lại bị người ta truyền thành hình tượng bất hảo bất kham, vì sao thanh danh của vị Lam Nhị công tử này lại tốt đến vậy?

Ngụy Anh đang theo đuổi con diều trong đầu mình, không chút quan tâm đến chuyện ba người đang thảo luận, dù sao hắn cũng không có làm gì sai.

Lam Khải Nhân thấy Lam Trạm có chỗ nào không đúng, nhưng lại không nghĩ nhiều, dù sao hắn cũng không biết bộ dạng say rượu của Lam Vong Cơ là như thế nào. Lam Hi Thần lại phát giác ra gì đó, ánh mắt nhìn về phía đệ đệ có chút lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top