Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11

Véo mặt? Sao? Véo mặt! Thôi đi, coi như là phần thưởng vì tiểu Trạm Nhi đã chiếu cố hắn, muốn véo thì cứ véo đi...

"Này, tiểu Trạm Nhi, cũng đã đủ rồi, véo đến nghiện rồi sao?"

Vốn dĩ Ngụy Vô Tiện còn quyết định nhịn xuống, nhưng mà hình như Lam Vong Cơ véo đến nghiện luôn rồi, cứ một lát lại véo một cái, giống như là cảm thấy còn chưa thỏa ý nguyện, cả hai bàn tay đều cùng nhau xoa nắn mặt hắn...

Tiểu công tử nghe thấy như vậy liền ngượng ngùng thu tay lại, thấy trên mặt Ngụy Vô Tiện có một tia tức giận, nghĩ một lát liền chủ động đi hôn hắn một cái. Vốn dĩ là muốn hôn bên má nhưng Ngụy Vô Tiện đã đem đầu ngả lại đây, cái hôn môi kia cũng được thôi, dù sao cũng không phải là chưa từng hôn qua.

Thời gian lần này dừng lại có chút dài, hắn cẩn thận đi thưởng thức xúc cảm mềm mại của hai cánh môi mỏng kia.

Ngụy Vô Tiện tỏ vẻ rất vừa lòng, hoàn toàn đã quên mất chuyện tiểu công tử vừa rồi đã véo mặt hắn.

"Ta hứa với ngươi một chuyện."

—— "Sao?"

"Ngụy Vô Tiện ta không nợ người khác, ngươi chiếu cố ta, ta đáp ứng ngươi một chuyện, chỉ cần ta làm được."

—— "..."

Y không phải là vì một lời hứa hẹn về chuyện này, y là thật sự quan tâm ngươi, tại sao ngươi lại không hiểu chứ?

Thấy Lam Vong Cơ không nói muốn hắn thả y trở về Cô Tô, Ngụy Vô Tiện liền thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi hắn đã quên nói rằng điều kiện gì cũng đều được, chỉ là sẽ không cho phép rời khỏi ta. Cũng may là Lam Vong Cơ không có cái ý nghĩ này.

Lam Vong Cơ không đưa ra ý kiến gì, cũng không nói lời nào, đem chén cháo trắng ở trên tay uống sạch.

Một ngày nào đó ngươi sẽ hiểu thôi.

"Tiểu Trạm Nhi, ta muốn ăn đầu thỏ cay."
—— "Ta không biết."

"Ngươi có thể gọi thuộc hạ làm mà, Ôn Ninh đang ở bên ngoài điện, nói với Ôn Ninh đi."

—— "Tình huống của ngươi, không sợ sẽ bị người ngoài biết được sao?"

"Là Ôn Ninh, không sao đâu."

—— "Ừm."

Càng quan tâm sẽ càng thêm rối loạn, vừa rồi Lam Vong Cơ chính là muốn tự tay làm, y lo sợ ở bãi tha ma có ' người ngoài ', Quỷ Tướng Quân Ôn Ninh cũng là người ngoài.

*Đầu thỏ cay: là một món ăn của Tứ Xuyên, được làm từ nguyên liệu chính là đầu thỏ tươi đông lạnh.(ngon cực luôn í)

Mấy ngày nay, Ngụy Vô Tiện thành công phát huy tinh thần mặt dày mày dạn, lấy lý do thân thể mình còn suy yếu để Lam Vong Cơ giúp hắn tắm gội, giúp hắn thay y phục, giúp hắn xoa bóp, lừa hôn, lừa ôm, còn Lam Vong Cơ thì sao, mỗi một việc đều ưng thuận, cũng là làm không biết mệt.

Người này, hiếm khi dễ bảo như vậy.

Bảy ngày rồi, hôm nay là buổi tối cuối cùng trong kỳ suy yếu của Ngụy Vô Tiện, qua ngày hôm sau hắn sẽ lại là Di Lăng lão tổ bất khả chiến bại, là Ngụy Vô Tiện thích bắt nạt y, đùa giỡn y.

Sẽ không ngoan ngoãn như thế mặc cho mình ôm, cũng sẽ không yếu ớt như thế cần mình bón cho hắn ăn, cũng sẽ không...mặc cho mình tùy ý véo mặt. 

Đến buổi tối, Ngụy Vô Tiện vẫn như cũ ở trong ngực y co rụt lại ngủ say, có lẽ là thân thể suy yếu cho nên mấy ngày nay đều là ngủ như thế này, liền làm ổ ở trong ngực y, cuộn ở trong ổ chăn ấm áp giống như là một con thú nhỏ không có cảm giác an toàn, ở trong ngực y mong muốn được che chở.

Vậy mà Lam Vong Cơ lại có thể sinh một cái ý nghĩ mê muội, nếu như Ngụy Vô Tiện vẫn luôn như vậy...cũng không tồi.

Ngủ đi, Lam Trạm, qua một giấc ngủ tỉnh dậy vẫn sẽ là dáng vẻ lúc ban đầu, hắn là Di Lăng lão tổ, ngươi là một con rồng nhỏ, có một số việc cũng không thể lý giải được.

Ngày thứ tám, theo lý mà nói thì sau khi lột dạ, kỳ suy yếu của Ngụy Vô Tiện cũng nên qua rồi mới đúng, nhưng mà lúc Lam Vong Cơ tỉnh dậy mới phát hiện người bên cạnh vẫn ngủ say như cũ, cuộn thành một cục tròn tròn, trên người không có cất giấu hơi thở làm cho người ta sợ hãi.

Có lẽ là tu vi càng cao cho nên càng thêm nội liễm*.

*: [nèi liǎn]: [HV- nội liễm]: kiểu giống như là tình cảm thâm trầm, không dễ dàng lộ ra, có hơi hướng nội.

Nhưng khi Ngụy Vô Tiện mở mắt ra, ngay sau đó giữa lông mày liền nhíu chặt, ảm đạm ngồi ở trên giường, hắn mới biết được cảm giác của hắn đã đúng rồi.

Ngụy Vô Tiện vẫn đang trong kỳ suy yếu.

—— "Sao lại thế này?"

"Không biết, có lẽ kiếp nạn lần này có cái gì đó không giống nhau."

Tròng mắt của Ngụy Vô Tiện đã bắt đầu trở nên đỏ rực, con ngươi dựng thẳng lên thành mắt xà sau đó nháy mắt khôi phục lại như cũ. Hắn đang xác nhận một chuyện, hắn vẫn là đang trong kỳ suy yếu, tu vi vẫn còn, hơn nữa sau khi vượt qua lôi kiếp lột da, tu vi còn cực kỳ mạnh mẽ.

*Con ngươi dựng thẳng thành mắt xà (rắn) là như thế này nhé.

Nhưng nó vẫn đang bị phong ấn ở trong cơ thể, cũng không thể sử dụng được, đó chính là biểu hiện của kỳ suy yếu.

Vì sao chứ?

Ngày thứ tám rồi cơ mà.

Đã vượt qua được lôi kiếp nhưng lần này lại giống như không chỉ là lôi kiếp.

Khép lại sách cổ, Ngụy Vô Tiện than nhẹ một hơi, cuối cùng vẫn là không tránh thoát được sao? Cuối cùng vẫn phải có một kiếp nạn như vậy, muốn tránh cũng không thể tránh.

Hắn ngẩng đầu nhìn qua tiểu công tử, Lam Trạm chính là kiếp nạn của hắn.

Bởi vì xem không hiểu cổ ngữ của Yêu tộc, Lam tiểu công tử chỉ biết nhíu chặt hàng lông mày, vẻ mặt lo lắng mà nhìn hắn, trong lòng Ngụy Vô Tiện bất chợt thở dài một hơi.

Tâm kiếp, tình kiếp, chỉ cần hắn giết tiểu công tử, tự nhiên sẽ vượt qua.

Nhưng muốn hắn như thế nào xuống tay? Hắn không nỡ ra tay, chỉ có thể từ bỏ độ. *độ kiếp = vượt qua kiếp

—— "Ngụy Anh?"

"Không có việc gì, vấn đề không lớn lắm, chỉ là phải phiền toái tiểu Trạm Nhi chiếu cố ta nhiều thêm một chút thời gian nữa."

Ngụy Vô Tiện duỗi tay ra sờ long giác của tiểu công tử mới phát hiện một năm qua tiểu công tử trưởng thành không ít, long giác cũng đã có chút uy nghiêm. Ờm, ánh mắt cũng rất đẹp.

Tiểu công tử thấy Ngụy Vô Tiện thờ ơ, bình thản như không có chuyện gì* như vậy liền cảm giác được hắn đang có chuyện gạt mình.

*云淡风轻:[yún dàn fēng qīng]: [Vân đạm phong khinh]: thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hừng trôi.

Nếu hắn đã không muốn nói, y cũng sẽ không tra hỏi.

Y cũng sẵn lòng chiếu cố hắn nhiều thêm một chút thời gian.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top