Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 48

Ngoan ngoãn dựa theo kịch bản đi tìm chết không tốt sao? Nhất định phải thêm đất diễn cho mình?

Ngụy Vô Tiện đối với đám hung thi bên này hoàn toàn không có một tí ti hứng thú tìm tòi nghiên cứu nào, thu hồi Tùy Tiện, thổi một tiếng sáo sắc nhọn để cho bọn chúng tự giết hại lẫn nhau.

Tiểu Trạm Nhi của hắn bị kẻ khác làm bẩn y phục rồi!

Đó là tiểu phu quân hắn đặt trên đầu quả tim, nâng ở trong tay, chạm vào còn sợ sứt mẻ.

Ngụy Vô Tiện thật sự tức giận rồi, hắn thôi thúc Âm Hổ phù chuyển động, tầng tầng lớp lớp âm khí sát khí chớp mắt một cái liền xông ra, xâm nhập vào cơ thể vây đánh kẻ đó. Khiến cho bọn họ rơi từ trên bầu trời xuống, tiếng gào xé không ngừng phát ra, có một luồng sát khí lạnh lẽo vô cùng táo bạo ở trong cơ thể tàn sát bừa bãi, làm thế nào cũng không bình ổn lại được.

"Lam Trạm, ngươi không sao chứ!"

Ngụy Vô Tiện gần như là di chuyển trong chớp mắt đến bên người tiểu công tử, cho dù hắn đối với vỏ rắn của mình rất có lòng tin, nhưng hiện tại vẫn rất hoảng loạn... cẩn thận kiểm tra xong hắn mới yên tâm.

Đáng tiếc... Một kiện y phục đẹp như vậy...

Nghe thấy tiếng kêu rên văng vẳng bên tai, Ngụy Vô Tiện càng thêm tức giận.

Vung tay lên bắn thêm vài luồng sát khí ra ngoài, chui vào trong miệng những người, cắn nát đầu lưỡi của bọn họ. Vốn dĩ hắn còn đang muốn tra khảo một chút, dư nghiệt Ôn thị không thể nào dám đến phá hỏng ván cờ của hắn chỉ với một vài người như vậy. Hiện tại hắn cũng không muốn tra khảo nữa, rồng có vảy ngược, xà có bảy tấc*, Lam Vong Cơ chính là uy hiếp của hắn, cũng là người duy nhất không thể để cho người khác làm tổn thương đến dù chỉ một phân một hào.

(*Có câu "Đánh rắn đánh bảy tấc": là một cách nói ẩn dụ, ý chỉ làm việc gì cũng phải nắm được điểm cốt yếu, điểm chính.
Con rắn có điểm yếu ở vị trí 7 tấc = 7 inch dưới đầu và trên bụng, có thể nhìn thấy rõ ràng, đánh thật mạnh ở chỗ đó thì có thể kiểm soát được các điểm quan trọng của nó.)

Năng lực khác thì Ngụy Vô Tiện hắn không có, thế nhưng muốn cho ngươi chết như thế nào thì ngươi phải chết như thế đấy.

Mà hiện giờ, hắn muốn cho những người này không được chết tử tế.

Hắn phải làm một việc mà trước nay hắn chưa từng làm, trước kia cũng chỉ có lý luận phỏng đoán mà chưa bao giờ thực hiện qua, bởi vì việc này quá mức vô nhân đạo, nhưng đối với súc sinh, hình như... cũng không cần phải nhân đạo.

Luyện Hoạt thi.

Là đem ý thức của một người phong ấn vĩnh viễn trong một cỗ thi thể bị luyện hóa, nhìn chính mình biến thành một cái xác không hồn, ăn thịt người và hút máu, chìm đắm vĩnh viễn theo đúng nghĩa. Cho đến lúc thi thể thối rữa, hóa thành bột vụn, linh hồn cũng vĩnh viễn bị cầm tù ở trong khối thịt thối nát đó. Và cho đến khi... tan thành tro bụi, hồn phi phách tán.

Loại thuật pháp này quá tàn độc, thật sự... hắn cũng không muốn dùng.

Dường như tiểu công tử đã nhìn ra ý tưởng của hắn, suy cho cùng thì y đã sinh sống cùng Ngụy Anh hai năm qua, mà tất cả hỉ nộ của hắn đều viết hết ở trên mặt. Giống như hiện tại, sắc mặt u ám hệt như Diêm Vương đi đoạt mạng, ánh mắt đỏ rực, rõ ràng là thật sự nổi giận rồi.

Tiểu công tử không biết sát khí của Âm Hổ phù có thể làm được những gì, càng không biết Ngụy Anh đang định làm cái gì, nhưng nhìn thấy đám người trên mặt đất tâm như tro tàn, hận không thể bóp chết mình, y liền biết nhất định là cực kỳ đau khổ.

Ở trong tay Di Lăng lão tổ, muốn chết cũng không dễ dàng như vậy đâu.

Tiểu công tử là người trong tiên môn, dĩ nhiên là có chút không đành lòng. Nhưng y biết Ngụy Vô Tiện là bởi vì y mới nổi giận.

Hiện tại Ngụy Anh đang rất tức giận, nên đi dỗ dành Ngụy Anh trước đã.

Ngụy Vô Tiện đứng ở trước người y, giúp y sửa sang lại vạt áo, vừa rồi vì né tránh mà bị làm cho lộn xộn, cúi đầu nhẹ nhàng phủi sạch bụi đất không cẩn thận dính lên, chính là kiểu chuyên chú cẩn thận ấy.

Tiểu công tử nắm lấy tay Ngụy Vô Tiện, ngay lúc hắn còn đang nghi hoặc ngẩng đầu lên liền ở trên môi hắn hôn một cái. Mặc dù có chút lỗi thời, nhưng quả thật đây là phương pháp dỗ Ngụy Anh hữu hiệu nhất.

—— "Ngụy Anh... Ta không sao."

"May là ngươi không sao, lần sau gặp phải chuyện nguy hiểm như vậy sẽ không mang theo ngươi đến nữa."

Tiểu công tử dở khóc dở cười, chỉ là vạt áo bị rách thôi mà. Nhưng cho dù là chuyện nguy hiểm...

Y biết là Ngụy Anh quan tâm y, cho nên lại sáp đến gần hôn thêm cái nữa.

—— "Ngụy Anh, ngươi muốn làm như thế nào?"

"Ngươi nói bọn họ? Chết cũng quá đơn giản, luyện thành Hoạt thi, mãi mãi chịu phạt mới đúng."

"Ai bảo bọn họ dám làm ngươi bị thương."

Tuy là vẫn chưa bị thương, nhưng sự thật là sau khi bọn họ nảy ra ý tưởng này, họ sẽ phải chết thôi. Huống chi, họ thật sự đã động thủ.

—— "Ngụy Anh, ta cũng không có bị thương..."

"Ngươi cầu xin cho bọn họ? Ta đều nghe ngươi, không luyện là được, nhưng cũng không thể chết quá thoải mái."

Ngụy Vô Tiện xoay người liếc mắt nhìn một cái, trong lòng niệm một câu, ra lệnh cho Âm Hổ phù để bọn họ chết một lần thống khoái. Không luyện thì không luyện, Trạm Nhi không thích, hắn sẽ không làm.

"Đi! Về nhà thôi, tranh thủ còn kịp giờ cơm chiều. Ta sắp chết đói rồi đây~"

Ngụy Vô Tiện lại yếu đuối dán lên người tiểu công tử. Hắn đói thế nào được? Chỉ là thèm mà thôi.

Xà vốn là loài độc nhất, thâm hiểm nhất và cũng tà đạo nhất thế gian, nhưng cũng là loài mềm mại không xương, dịu dàng, xinh đẹp, yêu kiều. Nếu yêu ngươi thì cái gì cũng nghe theo ngươi, hận không thể cứ dính mãi ở trên người ngươi.

—— "Được, muốn ăn gì?"

"Làm bánh chẻo nhé, muốn ăn ~"

—— "Ừm."

TBC.

(*bánh chẻo là món mà chúng ta hay gọi là sủi cảo đấy, tự dưng lại thích dịch là bánh chẻo, cứ thấy cute thế nào ấy.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top