Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9

Y chưa từng đi đến Huyết Trì điện, âm u tĩnh mịch, cũng trách không được vì sao Ngụy Vô Tiện không dẫn y tới đây. Cửa vừa đẩy ra, ập vào trước mặt chính là mùi máu tươi. Huyết Trì điện, Huyết Trì điện, thật sự là có hồ máu.

Ở chính giữa điện có một cái miệng hố sâu không thấy đáy. Hố này có rất nhiều người chết bị ném xuống, máu cũng càng ngày càng nhiều hơn, dần dần, thật sự đã trở thành một cái miệng hồ tràn ngập mùi máu hôi tanh.

Tiểu công tử nghĩ, đây đều là xác của những người bị Ngụy Anh giết lưu lại.

Trong điện, mấy trăm con rồng màu xanh băng đều bị xiềng xích khóa lại, ở Huyết Trì điện hạ xuống cấm chế, chỉ có một vài trưởng lão có thể duy trì nhân thân. Nhân thân cũng bị khóa, chỉ có Lam Hi Thần là không bị khóa. Huynh trưởng của tiểu Trạm Nhi, còn cần phải dùng lễ đối đãi.

Trong điện có hung thi trông coi, y cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Mặc dù đã bị khóa lại, nhưng trên người còn có một vài miệng vết thương nhìn có vẻ hơi chật vật, cẩn thận nhìn lên lại không có tổn thương trí mạng gì, là Ngụy Vô Tiện thủ hạ lưu tình.

"Đi thôi, có lời gì muốn nói, đi tìm huynh trưởng của ngươi đi, à, còn có thúc phụ của ngươi cũng tới."

"Chớ có chạm lung tung vào xiềng xích, đừng làm tổn thương chính ngươi, đợi ta đến cởi bỏ."

Ngụy Vô Tiện xoa nhẹ đầu tiểu công tử một chút, thuận tay cũng sờ luôn cái sừng, sau đó mới để y đi qua.

Lại sờ sừng...

Tiểu công tử lén lút quan sát một chút, chỉ có huynh trưởng nhìn thấy, còn may những người khác vẫn chưa nhìn thấy, bằng không thì làm thế nào cũng không nói rõ được...

Vừa ngẩng đầu nhìn lên, hiện tại huynh trưởng của y đang nhìn y với vẻ mặt khiếp sợ...

Hắn đứng ở trước điện không có đi qua, tiểu Trạm Nhi đối với huynh trưởng cùng thúc phụ của y nói gì đó hắn cũng không biết, chỉ thấy cái lão Lam Khải Nhân kia mặt đầy tức giận mà nhìn hắn, Ngụy Vô Tiện hồi lấy một cái ánh mắt khinh thường, cái lão già này rõ ràng là đang tức đến hộc máu?

......

Dựa theo ban đầu đã đáp ứng tiểu Trạm Nhi, Ngụy Vô Tiện thi pháp cởi bỏ xiềng xích thả bọn họ đi. Đến lúc rời đi lại bị Lam Khải Nhân trừng mắt nhìn liếc một cái...

Lão già này sao lại đáng ghét như vậy chứ...

Thôi thôi, thấy mặt mũi tiểu Trạm Nhi cũng không có ý cùng hắn so đo. Người đi rồi, Ngụy Vô Tiện lại chỉ lên bờ môi một cái, ý bảo tiểu Trạm Nhi thân hắn.

Lam Vong Cơ do dự một chút, cuối cùng vẫn là hơi hơi nhón mũi chân lên hôn một cái.

Y cần phải cao hơn nữa.

Lam tiểu công tử ở bãi tha ma đã được một năm, cũng không có đi ra ngoài. Ăn ngon, uống ngon, ở Phục Ma điện có rất nhiều. Dạy y tu luyện, không có gì tốt hơn nếu tu luyện cùng Ngụy Vô Tiện để tu vi càng tăng cao. Thực hành săn đêm? ha, còn có nơi nào tà ám hơn ở bãi tha ma này...

Lại nói lần nữa, một năm trước thiếu nợ 3900 cái thân, sau khi tỉnh ngủ phải thân 50 cái, trước khi ngủ phải thân 50 cái, rõ ràng sớm đã xong rồi.

Nhưng mà Ngụy Anh chơi xấu, hắn còn muốn thu lãi...Thế nên mỗi ngày đều phải thân không biết bao nhiêu cái.

Mỗi ngày bị tiểu Trạm Nhi thân như vậy, Ngụy Vô Tiện thật sự nghẹn đến khó chịu, cũng may hắn khắc chế bản thân mình không thể ' ăn ' tiểu hài tử. Người bị thân nghẹn đến vất vả, còn người thân thì sao? Lam tiểu công tử cũng nghẹn, mỗi lần thân thân, y cũng có phản ứng.

Y cần phải cao hơn nữa.

Quả nhiên, một năm trôi qua, ăn ngon uống tốt, tiểu công tử lớn lên rất nhanh, thân thể đã cao gần bằng Ngụy Vô Tiện, hiện tại cũng chỉ thấp hơn hắn hai centimet. Chỉ nhìn thân hình một cách đơn thuần cũng đã nhìn không ra là thấp hơn.

Không những là thân thể đã cao hơn, mỗi ngày Ngụy Vô Tiện đều tấm tắc ngạc nhiên, mà còn có thứ đồ vật của Lam tiểu công tử, thiên phú dị bẩm, tuyệt không phải tục vật.

Lúc Ngụy Vô Tiện ở trên giường đùa giỡn tiểu công tử cũng đã ước lượng qua rất nhiều lần, kích cỡ khả quan, sức nặng khả quan, chỉ nhẹ nhàng sờ vài cái, thứ đồ vật kia cũng có thể trướng to gấp đôi, cứng rắn như huyền thiết, cầm nắm cũng không được.

Một năm này, Di Lăng lão tổ đã nếm được chút nước thịt.

Tiểu công tử tâm tư đơn thuần, cho nên bị chiếm hết tiện nghi.

"Tiểu Trạm Nhi, ngươi mau lớn lên nha."

Lại vào một buổi đêm, Lam tiểu công tử thân xong 50 cái, đến khi chuẩn bị nghỉ ngơi lại bị ma đầu Ngụy Vô Tiện này một phen cầm lấy cái vật đang gắng gượng ở dưới thân kia.

"Ngươi cũng cứng rồi này, ngươi sờ sờ ta xem, ta cũng vậy."

—— "..."

"Trưởng thành rồi mới làm được chuyện thoải mái, cuốn xuân cung đồ cơ bản ngươi đều xem xong rồi. Cũng đã lại qua một năm, sư tôn muốn kiểm tra thành quả học tập của ngươi một chút."

—— "..."

Lam Vong Cơ không muốn nói chuyện, y cũng không muốn làm ở phía dưới kia. Y muốn lấy thê tử. Ngụy Anh rất xinh đẹp, đối với y cũng rất tốt. Nhưng mà Ngụy Anh là nam tử, hai người bọn họ đều là nam tử, chưa nói đến việc không hợp lễ phép, từ xưa đến nay cũng không có tiền lệ, suy cho cùng y cũng không thể lấy Ngụy Anh.

Y vô cùng xoắn xuýt, y muốn lấy thê tử, nhưng Ngụy Anh lại muốn lấy y, hai người vốn dĩ là không thể có cả hai.

Còn một vấn đề nữa, Ngụy Anh ham muốn thân thể của y, vậy thì càng không được. Cho dù hai người thật sự muốn kết làm đạo lữ, làm chuyện giao hợp kia...Y cũng phải ở phía trên, mỗi lần sau khi xem xong tranh, sách, những gì y mơ thấy trong giấc mộng cùng với những suy nghĩ trong lòng đều giống nhau như đúc, đó là Ngụy Anh nằm dưới hầu hạ.

Thật sự là ma quỷ mê hoặc tâm trí, y vậy mà mơ hồ sinh ra ý tưởng muốn lấy Ngụy Anh.

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top