Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Đại hội Khống Hổ (1)

Chương 5.

Ánh hoàng hôn khẽ buông xuống, bầu trời váng chiều lại như một bức tranh diễm lệ họa lên. Hàn Quốc đã bắt đầu đi vào mùa mưa ẩm thấp, thế nhưng hôm nay trời quang mây tạnh, không khí mát mẻ dễ chịu, bầu trời lại xuất hiện từng áng mây trắng bồng bềnh ẩn mình dưới những tia nắng hoàng hôn.

Thiên thời địa lợi nhân hòa, đại hội Khống Hổ sẽ diễn ra vào tối nay.

Seoul vẫn huyên náo nô nức kẻ đến người đi, tấp nập người qua kẻ lại. Thế nhưng con xe Audi Le Mans của Boo Seungkwan băng băng trên tuyến đường trống trãi đã được ngăn chặn.

Cậu ngồi trong khoang xe tĩnh lặng, bên cạnh là chủ tịch tập đoàn Cheongsan - Boo Jung Seok.

"Appa, người mong đợi gì ở con vậy?"

Chủ tịch Boo với gọng kính tròn, đôi mắt to tinh anh nghiêng mặt nhìn cậu một hồi lâu rồi êm ả cất giọng.

"Kết thân với hội quý tử thiên kim của thương hội đi, chỉ cần vậy là đủ."

Boo Seungkwan cười nhạt, địa vị của cậu nằm ở đâu cơ chứ? Chẳng biết cái hội Khống Hổ đó có thật sự thân thiết với nhau hay chưa, làm gì đến lượt cậu? Đến một cái liếc mắt còn chẳng buồn bỏ ra. Kết thân? Hai từ này thật quá xa xỉ, xa xỉ hơn cả quy mô của đại hội ngày hôm nay.

Con xe Audi xanh biển nhạt đánh lái tiến vào quảng trường Gwanghwamun. Cung điện Gyeongbokgung - Cung Cảnh Phúc cổ kính uy nghiêm thật đồ sộ, sừng sững trụ giữa lòng thủ đô.

Cung Cảnh Phúc chính là hiện thân của lịch sử và truyền thống Hàn Quốc có bề dày trị vị kể từ thời Joseon vô cùng hùng hậu. Ánh màn đêm dần buông, cũng là lúc cung điện Cảnh Phúc sáng đèn, nét đẹp cổ kính uy hùng qua bao thế kỷ được tái hiện lại một lần nữa.

Từng dòng xe nối đuôi nhau tiến thẳng đến quảng trường Gwanghwamun. Khối vệ sĩ nghiêm nghị đón chờ quý ông bà tai to mặt lớn trước cổng thành, cánh truyền thông báo chí cũng đã có mặt từ rất sớm.

Boo Seungkwan ngắm nhìn cảnh vật trước mắt mà run rẩy, khí thế to lớn thật. Cậu và chủ tịch Boo kéo kéo vạt áo, chỉnh đốn lại tư trang và phong thái. Bước ra khỏi cửa xe, ánh đèn flash từ hàng loạt máy ảnh liên tục dội vào, cảm nhận sự hào nhoáng trước mặt, Boo Seungkwan chẳng còn nhìn thấy gì chỉ cặm cụi nối bước theo chủ tịch Boo tiến bước vào cung điện. Trước kia cậu ngạo nghễ kiêu căng, nhưng khi đứng trước sự quyền lực vô hạn của thương hội, cậu chỉ có thể thu mình lại, cốt cách phải thật quy cũ.

Quảng trường cố cung như một bức tranh hội họa đưa tiềm thức người ta trở về miền lịch sử hào hùng. Tiếng trống Janggu nổi lên, hòa nhịp theo là âm thanh trong trẻo của sáo trúc Daegeum, dàm cồng chiêng sôi nổi sánh âm cùng đàn dây Gayageum ngân vang. Khối người mặc y phục cổ xưa phủ dưới đại quảng điện thực hiện nghi thức ca múa truyền thống chào đón các vị lãnh đạo. Khung cảnh phong lưu hoa lệ chẳng khác nào tái hiện lại cảnh vật mừng đón quan thần ngày xưa lui đến điện cung.

Boo Seungkwan trong lúc tiến vào nội cung đảo mắt nhìn xung quanh. Con trai út tập đoàn Gongsu, thiếu gia của tập đoàn KayC, thiên kim của tập đoàn Limli, đại tiểu thư của chuỗi công ty Dream Park,...đều xuất hiện đông đủ. Tưởng chừng như tất cả những cái tên khét tiếng bám trụ nền kinh tế Đại Hàn đều quy tụ trong ngày hôm nay.

Boo Seungkwan mặc kệ bố mình vẫn đang giao tiếp nhiệt tình với các vị lãnh đạo danh tiếng khác. Cậu quyết phải tìm cho ra tên nhãi Lee Jihoon.

Thấy rồi!

Hắn đang trò chuyện mật thiết với nhị vị thiếu gia tập đoàn Beak. Hai tên này là những ông trùm của hội phá gia chi tử, không làm được trò trống gì chỉ giỏi tạo scandal cho gia tộc.

Cậu thật sự rất mẫn cảm với thể loại này.

Nối gót theo bước chân của bố, Boo Seungkwan cùng với các thiên kim công tử và những vị lãnh đạo khác cùng tiến đến Điện Cần Chính. Theo sử sách, điện này được đặt ngai vàng của vua và là nơi diễn ra thiết triều, nghênh đón các vị quan thần, sứ thần cho các hoạt động triều chính, có diện tích lớn nhất và là nơi cao nhất của cố cung.

Nội điện được bày biện vô cùng rườm rà và cầu kỳ. Với những chiếc chum xông hương cực đại cùng hoa nến phủ đầy bức tường giăng hoa văn tinh xảo. Toàn bộ đại sảnh có tổng cộng năm mươi bàn gỗ thấp dành có các quý nữ, đích tử danh giá của các gia tộc theo phong cách truyền thống. Ở tầng trên phía hai bên điện là các bộ bàn ghế ngồi cao hơn dành cho các chủ tịch và phu nhân của những tập đoàn đang phát triển.

Ở chính điện cũng chia thành hai tầng, tầng thấp hơn dành cho năm vị đại thiếu gia của thương hội, tầng cao nhất là của các vị chủ tịch đứng đầu Hàn Quốc cũng là các thành viên mấu chốt của đại hội ngày hôm nay.

Cậu ngồi ở cánh bên phải đại điện, đối mặt với hàng loạt công tử thiên kim danh môn lừng lẫy. Phiên thảm lớn mạ chỉ vàng thêu cách điệu tượng hình lão Hổ tạo thành một đường lối giữa đại sảnh Cần Chính Điện. Vẫn chưa đến giờ đại hội bắt đầu, dưới âm thanh trò chuyện xì xào hòa cùng tiếng máy ảnh đang hoạt động năng xuất liên hồi của phía nhà báo. Boo Seungkwan nghiêng người trò chuyện cùng kẻ bên cạnh.

"Thế nào? Có ao ước trở thành người quyền lực thế này không?"

Lee Jihoon nhếch mép, ánh mắt say mê đáp.

"Khí phách mạnh mẽ thật, tôi vốn nghĩ mình cao quý thế nào, hóa ra cũng chỉ là con cá nhỏ trôi dạt giữa đại dương."

Chủ tịch Kang cũng đã có mặt tại đại hội, Jeon Wonu diện âu phục chỉnh tề tiếp bước đi sau. Vẻ ngoài cương trực, khuôn trăng ủy mị sắc sảo, dáng dấp cao lớn thượng uy, một chút tố chất vệ sĩ cũng không có. Anh vật vã lắm mới né tránh được cánh nhà báo vì họ tưởng rằng anh là quý tử của Kang gia.

Jeon Wonu không thể theo chân Kang chủ tịch vào nội điện, vệ sĩ chỉ có thể đứng theo hàng lối ở bên ngoài cho đến khi đại hội kết thúc. Jeon Wonu đi đến, lấp vào một chỗ trống trong hàng ngũ, sắc lạnh đứng thật nghiêm trang. Dự là, tối hôm nay Jeon Wonu chỉ sẽ đứng im như thế này mà âm thầm chiêm ngưỡng món quà mà anh đã cất công chuẩn bị.

Cho đến khi Điện Cần Chính được lấp đầy, không gian yên tĩnh uy nghiêm được trao trả lại. Dàn hòa tấu nghi lễ truyền thống bắt đầu nổi lên. Mọi người đều hướng mắt về phía cổng điện.

Chủ tịch tập đoàn Samsung - Lee Jae Yong. Chủ tịch tập đoàn JS - Hong Dan Tae. Chủ tịch tập đoàn H.O Kwon Soon Yang. Chủ tịch tập đoàn Chwe - Choi Sung Hoon và chủ tịch tập đoàn KM - Kim Min Gyuk lần lượt bước vào tiến lên tầng điện cao nhất của nội cung giữa âm vang hào khí bao trùm.

Ai ai cũng cảm thấy ngộp thở trước sự uy lực của ngũ trụ đang thống lĩnh Hàn Quốc, ngẩng mặt lên để trộm nhìn cũng không có bản lĩnh.

Toàn bộ người có mặt trong điện ngước mắt nhìn người tiếp theo đang nâng bước tiến vào. Boo Seungkwan là Lee Jihoon quan sát dáng vẻ của người lạ mặt nọ. Cùng với loạt thuộc hạ phía sau, y xuất hiện với khí thế oai phong lẫm liệt. Họa lên mình bộ long bào đen tuyền thêu chỉ dạ, tấm áo choàng dài đến gót chân chạm lướt trên mặt thảm. Trên vành tai đeo một chiếc khuyên vòm hình rắn ba đầu, một con xà tinh kim loại vòng quanh bao tròn cánh tay phải, đây là linh vật biểu tượng của Phiến Tông Từ Tộc.

"Ai vậy?" Lee Jihoon nghiêng mặt.

Boo Seungkwan thỏ thẻ đáp.

"Thế tử giới Hắc đạo Trung Quốc, con trai duy nhất của Từ Hắc Môn thuộc bang Phiến Tông Từ Tộc - Từ Minh Hạo. Gia tộc này là thế lực ngầm đang chống đỡ cho cường quốc Trung Hoa, thâu tóm nền kinh tế và toàn bộ lãnh địa phía
Bắc, nắm trùm lĩnh vực buôn vũ khí chiến tranh để cấp cho chính phủ. Thế lực vô cùng lớn mạnh, họ là một trong những người đóng góp không nhỏ vào kinh tế nước nhà lẫn nước ta, và cũng chính là thủ lĩnh thật sự của thương hội Khống Hổ. Theo phía sau là thiếu gia Văn tộc - Văn Tuấn Huy, cùng một nhánh với Phiến Tông."

Tiếng xì xầm vương vãi vang lên, có người hoan hỉ nhưng có người lại không đồng tình với sự xuất hiện của Từ tộc tại thương hội, họ cho rằng người Trung Quốc không thể lãnh đạo Đại Hàn, đây là một sự sỉ nhục.

Y tấn bước lên đến tầng cao nhất đại điện, tay bắt mặt mừng cùng năm vị lãnh đạo rồi chậm rãi yên vị.

Yoon Jeong Han bước ra từ bên trong, đi vào bục đặt giữa tầng một của đại điện, dàn nhạc hòa tấu dần dần lắng xuống. Với bộ âu phục đen, nghi thái nghiêm trang y bắt đầu nâng giọng.

"Trân trọng kính chào các vị lãnh đạo, các quý phu nhân cùng các long tử thiên kim thiếu gia có mặt tại đại hội hôm nay. Đại hội Khống Hổ lần này được diễn ra với mục đích chính là để công khai danh tính hậu nhân của năm tập đoàn lớn mạnh nhất Đại Hàn. Cũng là đại lễ sát nhập cho các vị có mặt trong ngày hôm nay trở thành thành viên của thương hội Khống Hổ."

Yoon Jeonghan liếc nhìn dàn hòa tấu, một bản nhạc uy vũ lại cất lên. Cánh báo chí đứng sát hai bên đại điện bắt đầu nâng cao máy ảnh. Y dõng dạc nói lớn.

"Đại hội Khống Hổ - Khai mạc."

Jeon Wonu thở ra một hơi nặng trịch, kể từ thời khắc này, những cuộc chiến hoang tàn đẫm máu sẽ chính thức bắt đầu. Những sự thật bị thời gian và đồng tiền chôn vùi sẽ trơn tru được lôi lên từ sợi dây xích ám mùi oán khí của Jeon thị. Jeon Wonu tâm can trộn lẫn đủ loại cung bậc cảm xúc. Tuy không muốn phá hủy khế ước và di nguyện của gia tộc, nhưng cõi tâm lòng anh không cho phép mình buông tha những tên ác nhân được tồn tại trên thế gian này một cách huy hoàng như thế.

Báo thù.
___

Bên ngoài sương đêm hiu hắt, một mình thân nữ mảnh mai nhấc từng bước chân vững vàng mạnh mẽ đến gần bến cảng. Lee Min Ji với vóc dáng cao cao, thân hình đồng hồ cát, toàn thân đen xì, tóc đuôi ngựa đã thấm chút ẩm ướt vì trời mưa tí tách. Cô ả đến gần chuyến tàu mã 585 nhìn người đàn ông trung niên đôi mắt láo liên co ro đi đến.

"Lô hàng này là của Từ tộc nhập vào?" (Tiếng Trung)

Tên thuộc hạ gật gật đầu.

Lee Min Ji giương ánh nhìn cương quyết, lấy hết mọi can đảm của toàn bộ thân xác này rồi nhẹ nhàng thở ra hai chữ.

"Phóng hỏa!"

Tên thuộc hạ rợn hết cả da gà, hắn trố mặt lắp ba lắp bắp thỏ thẻ nói với cô.

"Đại tỷ à, cô vốn biết Từ tộc thế lực mạnh mẽ độ nào. Tôi không có cái lá gan đó đâu, vã lại Từ Minh Hạo cũng đang ở Hàn Quốc. Có chuyện gì thì cái mạng quèn của tôi đây ai cứu?"

"Thái tử cứu ông. Đừng nhiều lời, cứ làm theo những gì tôi nói rồi bỏ trốn đi. Ba ngày sau quay lại đây, tôi giúp ông trở về Trung Quốc an toàn. Đến mà gặp thái tử để nhận thưởng."

Khi bóng lưng Lee Min Ji khuất dần trong cánh rừng, cũng là lúc cơn lửa đỏ rực bùng cháy nổ tung từ phía xa, sức nóng lan tỏa khắp một vùng biển hiu quạnh. Ngọn lửa lan man che lấp lấy bầu trời u tối, tựa hồ như bao nhiêu oán hận của Jeon thị đang sục sôi dâng trào, gào thét than vãn dưới ánh trăng.

"Thái tử, ngài phải sống thật tốt để nhìn thấy những cảnh tượng này. Ân tình của ngài, Lý Mẫn Chi tôi nguyện dùng cả tính mạng để đáp lại."

Cơn gió khẽ đẩy đưa sức nóng quay trở lại với đại hội linh đình hoa lệ kiêu sa.

Tiếng trống Janggu vang lên ba tiếng, chính thức khai mạc đại hội. Thời khắc trịnh trọng mở ra thêm một đế chế quyền lực in dấu vào từng trang lịch sử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top