Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Plan ôm đầu, bịt tại lắc lắc, cậu nhảy dựng đứng lên muốn đi ra khỏi cái phòng này, chủ tịch cái gì anh ta bị điên rồi , mình người lớn không trách con nít. Cảm thấy Plan không trả lời, bước chân  hướng cửa phòng đi đến, Mean chậm rãi nhìn bóng lưng cậu thả từng chữ:

" nếu cậu bước ra khỏi phòng nay tôi đảm bảo tiền lương của cậu sẽ không được nhận"

Plan nghe vậy liền cứng người, nhưng vẫn bước tiếp, không có lương thì không có lương, làm như ông đây sợ, bà ngoại ông đây cũng giàu lắm nuôi ông thêm vài năm vẫn dư giả. Thế lại tự tin bước tiếp. Phía sau lại vang lên giọng nói của người kia:

" cậu sẽ bị đuổi việc"

Plan vẫn tiếp tục bước, hừ không phát lương cho ông thì đồng nghĩa với đuổi việc ông còn gì, không đuổi ông đây cũng sẽ tự động nghỉ.Plan khinh thường người ở sau tự tin bước tiếp cơ hồ còn muốn bước nhanh hơn, phía sau cậu là cái nhân vật gì cậu không muốn quan tâm nữa, nhịn một lúc ra khỏi đây là cuộc đời lại nở hoa thôi , chấp nhất làm cái gì.Plan suy nghĩ liền lấy lại vui vẻ tự mình sãi bước, cái phòng này làm to, làm dài để làm gì, không biết tiết kiệm, không cảm thấy mỏi chân à.Mean nhìn  cậu trúc trắc bước đưa ra một đòn hạ đo ván cuối cùng:

" cậu sẽ không được công ty trên trái đất này nhận vào làm, bán hàng, làm tại quầy bánh ngọt cũng không, lượm đồng nát cũng sẽ bị dành, ngay cả bán vé số cũng...không...ai...mua!"

Plan mở to mắt nghe rõ từng chữ, cái gì mà lượm đồng nát cũng có người dành, rồi còn bán ....bán vé ..số cũng không ai mua?. Đây là cái loại người gì a~ , não anh ta có vấn đề rồi, nên về nhà bổ ra đem bỏ tủ lạnh hạ hỏa đi, điên khùng!

" nên nhớ tôi nói được làm được"

Lần này Mean thật sự làm Plan tức giận, mắt thấy cậu quay lại bước chân cơ hồ chạy về phía mình, anh cảm thấy cơ hồ thoải mái, tâm như một tiểu hài tử dành được món quà mình ưng ý, cũng đúng thôi Mean mới 22 tuổi về mặt trưởng thành vẫn chưa xong mà, nói bao biện một lúc chỉ là do đứng trước người mình yêu nên mới như vậy, nói theo kiểu đánh giá thập phần người qua đường chắc chắn sẽ cho anh một cái mũ đồ thần kinh đội trên đầu.

Plan đứng trước mặt Mean, không kiềm chế được cơn tức giận, cậu nóng mặt kéo lấy cổ áo sơ mi  người ta, nhưng cảm thấy sách lên không nỗi liền trở tay cầm cà vạt người ta kéo lên, mắt trừng trừng , hét lớn:

" cái thằng cha này, anh bị điên à, làm cớ gì phải ép tôi như vậy, tuyệt hết đường sống của tôi"

Hét được một lúc, cảm thấy dù sao người ta cũng là chủ tịch, liền thả cà vạt ra, nhìn khuôn mặt lạnh lùng kia, lông chân không tự chủ run run dựng lên, vuốt vuốt cà vạt  cậu vừa mới kéo nhăn, hạ giọng:

" lão nhân gia à, tha cho tôi đi, được không, tôi sẽ đi chùa thắp hương cầu xin phật phù hộ độ trì cho anh"

Mean vẫn một khuôn mặt lạnh, đưa tay nắm lấy vòng eo của cậu, kéo mạnh Plan ngồi vào trong lòng mình, Plan muốn vùng dậy đứng lên, nhưng thực tế so với tưởng tượng khác nhau vô cùng nhiều, cậu loay hoay mãi vẫn không đứng dậy được, Mean kéo cậu vào lòng để lưng cậu dựa sát lồng ngực anh, dùng chất giọng trầm ấm phát ra bên tai cậu:

" Plan à, tôi chỉ muốn cậu làm người yêu tôi thôi"

Plan ngồi trong lòng Mean buồn bực duy trì định kiến của mình:

" nhưng tôi không hề có tình cảm với anh"

Mean nghe vậy liền phát ra tiếng cười nhẹ, Plan nghe động tĩnh liền quay đầu, mắt đang ở trạng thái yểu sìu  liền tiếp tục chương trình mở to ngạc nhiên, gì cười đẹp như vậy, giếc người không dao là đây sao?, cậu cứng cáp nhận ra hành động hơi lố của mình, giờ phút này còn mê trái đẹp cái gì hả trời, thưởng cho mày 100 cái bạt tai để tỉnh ra Plan à. Plan cứng ngắt như rô bốt quay đầu lại.

Mean phía  sau tiếp tục nhẹ giọng  thuyết phục cậu:

" không sao, tôi không bắt ép buộc cậu phải yêu tôi ngay bây giờ, cậu cử để tôi được theo đuổi cậu, được không?"

" tôi....tôi...."

" nếu cậu không đồng ý, tôi sẽ thanh lý luôn cái nhà còn lại của cậu"

Đây là cái gì ?, trực tiếp uy hiếp, người này thật đáng sợ, đúng là doanh thương luôn không khiến bản thân chịu thiệt, Plan bình tĩnh nuốt một ngụm nước miếng:

" tôi, tôi sẽ suy nghỉ"

Mean gác cầm trên vai cậu, híp mắt lười biến:

" không sao, cứ từ từ tôi là đang theo đuổi cậu, mỗi ngày sẽ đều dùng ôn nhu quan tâm yêu thương cậu, khiến cậu chân chính thuộc về tôi mới thôi"

" ân"

Plan xấu hổ cúi đầu, cái người này sao lại cố chấp như vậy cơ chứ.

....

Tan ca giờ chiều , Plan thẩn thờ trãi qua cuộc phỏng sát dò hỏi của anh chị nuôi phòng xã hội, xác định là cậu không sao, bọn họ liền yên tâm, đau lòng nhìn nét mặt sợ sệt của cậu giờ nghỉ trưa đều đem bánh kẹo một  màn đầy nhiệt tình đem đổ đầy bàn làm việc của cậu, đây chẳng phải là xem Plan như em bé mà dỗ dành đi!
Plan lên xe buýt, xuống xe buýt , đi bọ một đoạn về đến nhà, mở cổng, vào nhà, lên lầu vào phòng, vức cặp trên giường quay sang phòng bà ngoại đang nghe radio ca nhạc trữ tình , tiến đến ôm đầu gối bà ngoại, gác đầu lên đầu gối bà ngoại, bà ngoại dịu dàng vuốt mái tóc của cậu, nhẹ nhàng:
" sao vậy, ai khi dễ cháu ta sao?"

Chỉ một câu hỏi liền trúng chỗ đau, Plan cảm thấy trên đời này bà ngoại là người tốt nhất, cậu ỉu xìu than thở:

" bà ngoại, con không muốn làm cái kia"

Bà ngoại hiền dịu nhìn cậu, nhẹ giọng:

" không sao, có những việc con không thể muốn hay là không muốn, phải gắng hết sức mà làm"

" nhưng con không thích người ta"

" cái này con không quyết định được, phải để thời gian trả lời , nên cho người ta một cơ hội"

" cơ hội?"

" đúng vậy, là đồng nghiệp với nhau, hợp tác là không thể tránh khỏi, hai bên cùng tạo quan hệ tốt là được, miễn bản thân không phải thiệt thòi"

" đơn giản như vậy sao"

" ừm, nhanh về phòng nghỉ ngơi đi, con cũng mệt rồi"

" vâng"

Plan lễ phép ra khỏi phòng về đến giường, cậu ngã người nằm xuống theo như ý bà ngoại nói là cứ để tự nhiên, thời gian sẽ trả lời, cho anh ta một cơ hội, ừm tính lại bản thân mình cũng không thiệt thòi nha, anh ta là chủ tịch , người yêu của chủ tịch sao?, Plan cười cười xoa cằm cảm thấy thú vị, nhưng mà anh ta và mình mà yêu nhau được sao, loại tình cảm này thật khó nói, đại khái Plan đem những lời bà ngoại nói vặn vẹo sức sẹo thế nào liền biến thành ủng hộ cậu đồng ý từ từ tiếp nhận Mean, đây là tình đồng nghiệp á trời, đem tình yêu áp dụng có phải hơi quá trúc trắc không, sai rồi sai be bét, đau đầu quá, chắc chắn phải đi khám não thôi....

......................................................................

~Yu~

Cuối tuần hảo💙💚😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top