Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1 : Học viện SM ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7 giờ sáng, tại một đại học nào đó....

- Lộc Hàm (Luhan) !!!

- Ô, Tú Luân hả !

- Cậu ôn bài chưa ? Tiểu Lộc ?

- Rồi, mình quyết tâm đỗ !

- Vậy cố lên ! Fighting, mình đi trước đây ! Gặp cậu sau !

- Ok !

Lộc Hàm tiếp tục ngồi trên băng ghế trường ôn bài. Bỗng, một cơn gió thổi qua cuốn bay tờ "phiếu thông tin thí sinh" của cậu.

- Eh ! Trời ạ, đúng là xui xẻo ! - Lộc Hàm đuổi theo trong lúc vẫn còn rủa xả cơn gió trời đánh.

Cơn gió thổi tờ giấy "quý báu" của cậu đi mỗi lúc một xa, bực tức, cậu hét lên :

- Quay lại đây !

Ô, kì lạ, tờ giấy đó phóng thẳng lại chỗ cậu. 

" Hả ??? Vừa rồi là gì vậy ??? " - Lộc Hàm ngạc nhiên.

- Ê ! Tiểu Lộc ! Sắp thi rôi ! - Tiếng gọi của một người bạn cắt ngang dòng suy nghĩ của Lộc Hàm

- Ờ mình đến đây ! - Cậu bỏ qua cái sự việc kì lạ và chạy đến chỗ người bạn kia.


---------Ta-----là-----đường-----phân-----cách-------------


Một tuần sau, Lộc Hàm đang cầm trên tay giấy báo đại học.

- Ha ha, mình đỗ rồi !

- Mình cũng đỗ ! Yeah !

Mấy tiếng la hét vang lên từ đám bạn học của cậu.

- Tiểu Lộc ! Cậu thì sao ?

- Hỏi thừa, Tiểu Lộc của chúng ta não trâu như vậy, chắc đỗ rồi !

- Có khi thủ khoa ấy chứ !

- Chưa mở à, mở xem đi !

- OK !

Lộc Hàm hít một hơi, tự tin xé phong bì, rút tờ giấy báo ra và...

- Mình...trượt...

- Hả ??? - Cả đám ngạc nhiên.

" Sao có thể ? Sao lại vậy ? " - Đầu óc cậu rối tung - " So đáp án mình chỉ lệch một chút, tại sao điểm lại thấp như vậy ?"


---------Ta-----là-----đường-----phân-----cách------------- 


 Lộc Hàm - hùng hùng hổ hổ - tay nắm chặt tờ báo điểm - phi như tên lửa ở hành lang.

- Ê, ê ! Đi đâu đó ? - Một người đột nhiên phóng ra chặn cậu.

- Tránh ra !

- Ê, bình tĩnh, có gì mà nóng !

- ... - Lộc Hàm tiếp tục đi

- Này, tôi hỏi sao không trả lời ? - Người đó chặn cậu lại.

Hắn ta có mái tóc nâu xoăn rẽ ngôi, dù gương mặt rất thụ lòi nhưng dáng dấp lại cao bất thường. Lộc Hàm bị chặn lại vô cùng bực mình nhưng chỉ có thể trách chiều cao quá khiêm tốn. Haizz....

- Tránh ra hộ cái ! - Lộc Hàm nói rõ ràng từng chữ, gạt tay người kia ra.

- Định đi đâu ?

Lộc Hàm cứ đi, không trả lời.

- Tôi hỏi anh định đi đâu ?

Vẫn không trả lời.

- Nếu định đi hỏi về bài thi thì chỉ phí công thôi !

- Kệ tôi ! - Lộc Hàm hét lên.


---------Ta-----là-----đường-----phân-----cách-------------


- Thưa hiệu trưởng, em muốn xem lại bài thi của mình ! - Lộc Hàm đang ở trong phòng hiệu trưởng.

- Em tên gì ?

- Dạ, Lộc Hàm ạ !

- Nếu em muốn xem bài thì phải có đơn phúc tra !

"Cái gì ? Đơn phúc tra ?", khổ nỗi, từ nhỏ tới giờ Luhan chưa nghe đến đơn phúc tra bao giờ nên...

- Em...không có ! - Cậu lí nhí nói.

- Vậy thì chịu thôi, em không được phép xem.

Mặt Lộc Hàm đen lại. 

- Nhưng...Em vừa nói em tên Lộc Hàm....đúng không ?

- Ơ, dạ vâng !

- Tôi không thể cho em xem bài nhưng có thể nói qua 1 chút !

- Vâng !

- Thực ra bài thi của em rất tốt !

Lộc Hàm chăm chú nghe, đầu gật gật,

-...Nhưng chúng tôi không thể nhận em, vì....

- Học viện SM ! - Cậu thanh niên tóc nâu vừa nãy bước vào

- Cậu ? - Lộc Hàm ngạc nhiên.

- Chào Tiểu Lộc ! Ngô Thế Huân ( Oh Sehun ) tôi nói là chỉ có chuẩn mà... - Hắn ta cười, vẫy tay chào

- Cậu...- Lộc Hàm nói - Chẳng lẽ...việc tôi trượt là do cậu ?

- Cũng có thể coi là vậy ! - Thế Huân đáp - Cảm ơn thầy hiệu trưởng, tôi sẽ giải quyết nốt việc này !

- Cái gì ? Giải quyết việc gì ? - Lộc Hàm hỏi

- Đi rồi biết ! - Thế Huân kéo tay cậu đi

- Đi đâu ? Bỏ tôi ra....

Hai người vừa ra khỏi thì một làn gió đóng sập cửa lại.

- Hơ...Vừa rồi...Cửa tự đóng...phải không ? - Lộc Hàm hoảng hốt

- Ừ ! Không thấy sao ? - Thế Huân bình thản trả lời

- Cửa tự động hả ?

- Không, là cửa thường !

- Thế sao nó tự đóng ! - Lộc Hàm xanh mặt - Trong đây làm gì có gió !

- Ồ, có khi...là ma đấy ! - Thế Huân nói 

- MA !!! - Lộc Hàm vùng tay Thế Huân ra, chạy trước.

- Đồ ngốc, ta là gió đây ! - Thế Huân đi sau lẩm bẩm, cười


---------Ta-----là-----đường-----phân-----cách-------------


- Lên xe ! - Thế Huân đã tóm được Lộc Hàm lại

- Làm gì ? - Cậu hỏi 

- Lằng nhằng, lên xe mau ! - Thế Huân nhét cậu vào ghế sau 1 cách thô bạo.

"Thôi chết, lẽ nào bắt cóc thật !" - Cậu nghĩ thầm thầm nghĩ

- Haiz, sao mình phải làm cái vụ này cơ chứ ! - 1 giọng trầm phát ra từ ghế phụ xe bên trên

- Bớt kêu ca đi anh ! - Thế Huân nói

- Mà vụ này mình cậu đi là đủ rồi ! Bắt có 1 tên mà lôi cả đám đi ! - Người ngồi ở ghế lái xe nói

"Tiêu rồi, đúng là bọn bắt cóc !" - Lộc Hàm giật mình, và...bắt đầu khóc...( Là quỷ kế van xin để được thả ra )

- Hu hu...Tha cho tôi ! Nhà tôi nghèo lắm, số tôi khổ lắm...3 tuổi mất cha, 6 tuổi mất mẹ, 9 tuổi mất cả gia đình, tôi bơ vơ làm ăn kiếm sống chỉ đủ nuôi thân...không có tiền chuộc đâu ! ( Chém gió kinh hoàng )

- Lộc lão gia và phu nhân chết bao giờ vậy, không phải họ đang du lịch châu Âu sao ? - Người ngồi ghế lái xe không nhịn được cười - Nếu không thì hồ sơ Mỹ Anh tiền bối (Tiffany - snsd ) đưa sai sao ?

"Chết dở, bọn chúng đã điều cha kỹ vậy, có khi nào...sẽ...giết mình !" - Lộc Hàm nghĩ

- Ahuhu...Tôi còn trẻ lắm, tôi chưa muốn chết ! - Lộc Hàm lại khóc lóc ( lần này khóc thật )

- Haiz, nhét cái này vô mồm nó ! - Một giọng trầm vang lên, kèm theo là 1 cái giẻ trông cực kì mất vệ sinh

- Thôi thôi ! Tôi im ngay ! - Tiểu Lộc sợ xanh mặt

"Tiêu rồi, tụi này không giết mình thì cũng làm mình nhiễm bệnh mà chết quá !"

- Đến nơi rồi, xuống xe ! - Thế Huân lôi Lộc Hàm ra 1 cách thô bạo không kém lúc trước.

- Hơ...Đây là đâu ? - Lộc Hàm tái mặt, khung cảnh rừng hoang, cây cối xum xuê, núi cao trập trùng. Chỉ dưới chân họ có một đoạn đá được lát vuông vắn.

"Kiểu này chết chắc, không trốn về được rồi !" - Cậu nghĩ thầm

Thế Huân tìm một phiến đã thấp hơn một chút so với những phiến kia, gõ lên 3 tiếng.

Cảnh trước mắt giống như một bức sương mờ dần tan đi, hiện ra một khuôn viên rộng, như một thành phố nhỏ hòa vào thiên nhiên

- Là học viện SM - Lại cái giọng nói trầm đó, bước ra khỏi xe là người vô cùng cao, theo sau là người vừa rồi lái xe vô cùng thấp.

"Học viện SM ?" - Lộc Hàm nghĩ 

- A, Thế Huân, Tuấn Miên (Suho) ca ca, Diệc Phàm (Kris) ca ca! Về nhanh vậy à ? - Một người bước tới - Ô, ma mới đây sao !

- Chào Bạch Hiền (Baekhyun) ! - Tuấn Miên nói

- Chào, nhìn cũng dễ thương quá chứ ? - Một người khác cũng bước tới - Nếu cậu không có phòng, có thể sang phòng mình...

- Phác Xán Liệt ! (Park Chanyeol) - Bạch Hiền lườm - Cậu ấy sang thì cậu nằm đất nhé !

- Hơ...Đùa thôi mà ! - Xán Liệt cười 

- Làm cái gì mà túm tụm ở đó thế hả ? - Mội giọng hét từ đằng xa - Tuấn Miên ca ! Không đi giặt đồ hả ?

- Khánh Tú (D.O ) à ! Anh có nhiệm vụ mà, do Thái Nghiên (Taeyeon - Snsd) tiền bối giao phó đấy ! Giặt hộ anh đi !

- Ai đây ? - Khánh Tú bước đến

- Học sinh mới ! - Diệc Phàm nói

- Vậy hả ? Cậu tên gì ?

- Ơ...Lộc Hàm

- Bao nhiêu tuổi ?

- 21 !

- Hả ??? 21, thế là bằng tuổi Diệc Phàm ca và Mẫn Thạc (Xiumin) ca ? - Cả đám ngạc nhiên

- Thế sao năm nay mới thi đại học ? - Thế Huân hỏi - Anh thụt lớp ?

- Thụt cái đầu cậu ? Năm ngoái tôi đi nghĩa vụ quân sự !

- Thảo nào bây giờ ra-đa mới dò thấy ! Chúng ta bị cấm dò vùng quân sự mà ! - Khánh Tú nói

Bỗng...

- Phác Xán Liệt ! Biện Bạch Hiền ! Hai cậu có trả tiền cho tôi không hả ?

- Ặc, lão Điện đê tiện ! Hôm nọ vay lão có 50000K nạp game mà đòi dai thế ! - Xán Liệt xanh mặt

- Chạy mau, còn đứng đó để nó phóng điện chết hả ? - Bạch Hiền lôi Xán Liệt chạy mất

Nhưng...

- Ê, định chạy đâu ? - Một người chạy ra chắn đường

- A....Mẫn...Mẫn ca ! - Xán Liệt lắp bắp

- Hôm nọ 2 đứa ăn hết bánh bao trong tủ lạnh đúng không ?

- Đâu...đâu có ! - Giờ đến Bạch Hiền lắp bắp

- Đừng chối, con gấu trúc đó đã khai ra hết rồi !

- Đào panda chết tiệt ! - Bạch Hiền lẩm bẩm

- Anh à, tha cho tụi em lần này, tụi em sẽ đền sau, giờ tụi em có việc gấp !

Hai người họ đẩy Mẫn Thạc ra và chuồn

- Nè, 2 tên kia, không trả ta tiền ta sẽ đánh sập game của các ngươi ! - Chung Đại ( Chen ) vừa chạy đuổi theo vừa phóng điện lung tung.

Nhưng...họ chạy mất rồi...

- Bực thật ! - Chung Đại đứng đó hờn dỗi.

- Ủa, sao hôm nay Diệc Phàm thấp quá vậy, hay mình cao lên ! - Chung Đại nói

- Chung Nhi à ! - Tuấn Miên chỉ xuống phía dưới

- Gì ??? - Chung Đại ngơ ngác

Vài...tíc tắc...sau...

- Gì thế này !

Chung Đại hốt hoảng khi thấy mình đang đứng trên người đang bất tỉnh nhân sự - Lộc Hàm

- Cậu ta chết chưa ? - Mẫn Thạc tò mò.

- Trời...lẽ nào tôi sẽ mang tội giết người sao ! - Chung Đại đứng đó tự kỉ

- Còn không mau đi gọi Hưng-lang-băm - Khánh Tú nói và đẩy Thế Huân đi.

- Sao lại là em ? - Thế Huân giật mình

- Cậu mang nó về, có tí trách nhiệm đi chứ ! - Khánh Tú nói



- End chap 1 -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top