Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14 : Chen bị ốm...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hắt xì !!!

"Xẹt...Xẹt...ZZZzzz...."

- Hắt xì !!!

"Xẹt...Xẹt....Bùm !!!"

- Chen hyunh ! Cháy cái Ti vi rồi !!! - Sehun hét vọng từ phòng khách

- Hyunh...xin lỗi...Hắt xì....

- Á ! - Kai vừa trúng tia xét, thảo nào nó đen

- Chennie à ! Cố chịu một chút ! - Xiumin vắt khô cái khăn, định đặt lên trán cho Chen

- Đừng, để em tự làm...Hyunh với mọi người, tránh xa em 1 chút đi ! Hắt xì !!!

- Không sao mà !~ Xiumin cười

- Haiz....Mỗi lần có người ốm là kí túc lại náo loạn ! - Lay vừa bước vào trong lúc ChanBaek khênh Kai bất tỉnh nhân sự đi.

- Em xin lỗi ! Hắt xì....

"Xẹt....ZZZZzzzzz....."

- Áhhhhhh ! Jong Dae !!!! - Suho hét vọng từ phòng ra - Cháy cái laptop mới của hyunh rồi !

- Em xin lỗi ! Hắt xì !!!

"Xẹt ! Xẹt !"

- Đề nghị mọi người sơ tán khỏi kí túc nam ngay và luôn ! - D.O bắc loa, hét

- Có chuyện gì vậy ? - Kris hỏi

- Sao lại sơ tán ??? - Luhan hỏi

- Không thấy Chen hyunh đang ốm sao ? Ít nhất phải 2 ngày mới khỏi ! Haiz... - Sehun thu dọn 1 ít đồ dùng vào cái túi màu xanh ngọc

Mặt Kris và Han vẫn ngu đơ...

- Là vầy nè ! Mỗi lần chúng ta ốm sẽ mất kiểm soát năng lực, như Chen hyunh kìa, mỗi lần hắt hơi là điện lại chạy loạn xạ trong nhà ! - Tao xách 2 cái vali nhỏ, đưa 1 cái cho Kris - Đồ của hyunh em đã xếp xong rồi !

- Huh ? Ừm, cám ơn !

- Nè, sao còn chưa thu dọn đồ đi ! Muốn bị giật điện chết à ? - Sehun quanh sang Luhan

- Nhưng...chúng ta đi đâu ? - Luhan hỏi

- Lên tháp Bắc ! - Sehun đáp cụt ngủn

- Ờ ! Vậy còn Chen ? - Luhan hỏi

- Hyunh ấy phải ở lại kí túc, ra ngoài là điện lan sang cả học viện mất ! - Tao nói, khẽ thở dài - Khổ cho hyunh ấy ! Ít nhất hai, ba ngày mới khỏi !

- Không phải lo, Kyungsoo hyunh đã nấu cháo rồi, Lay hyunh cũng để thuốc cảm lại ! Mà đây cũng đâu phải lần đầu ! - Sehun lãnh đạm nói

- Ừm... - Luhan đáp nhẹ, lủi vào phòng xếp đồ

- Ê, có ai thấy Daniel không ? - Suho chạy ra hỏi

- Cậu ta xin phép nghỉ, hình như về nhà lo chút việc rồi ! - Baekhyun 1 tay xách vali, tay còn lại nắm tay Chanyeol.

- Chuẩn bị đi thôi ! Đủ người chưa ? - Lay hỏi

- Còn Luhan hyunh đang xếp đồ và Xiumin hyunh vẫn trong bếp ! - Kyungsoo đếm

- Đây ! - Luhan chạy ra

Xiumin cũng đeo túi đi từ bếp ra.

- Đi được chưa ? - Sehun lạnh lùng hỏi

*******

11 học viên kí túc nam đang đứng trong 1 căn phòng rộng lớn, còn lớn hơn đại sảnh, không gian trống trải và khoáng đãng, tường sơn xanh trắng, có 8 cửa sổ và 1 cửa chính, từ đây có thể nhìn xuống toàn cảnh trường.

- Đây là tháp Bắc ! - Sehun nói, trong lúc Luhan đang lơ đễnh nhìn phong cảnh

- Đẹp quá ! Đằng kia là gì ? - Luhan chỉ tay về hướng nam

Qua khung cửa sổ có thể thấy được 1 rừng cây xanh, để ý kĩ sẽ thấy nhiều chậu hoa treo lơ lửng trên những cành cổ thụ vững chắc, tạo nên 1 quang cảnh độc đáo đẹp lạ.

- Là Vườn treo, vào mùa hè chúng tôi thường đến đó cắm trại ! - Sehun nói, nhìn khuôn mặt mê mẩn của Luhan - Muốn đến đó chơi không ?

- Được sao ? - Mắt Luhan sáng lên

- Có gì không được ? Đơi Chen hyunh khỏe lại, có khi Xiu hyunh sẽ kêu gọi mọi người đi cắm trại không chừng !

Qua khung cửa sổ bên cạnh, Kris cũng đang chăm chú quan sát, hướng đôi mắt cảnh giác về vườn treo

- Kris hyunh ? Đang nhìn gì vậy ? - Tao bước đến đứng cạnh

- Vừa nãy, chỗ kia kìa...- Kris chỉ tay về một cây cầu nhỏ bên cạnh 1 hồ nước - thoáng thấy một người tóc vàng...nhưng quay lại nhìn kĩ thì không thấy đâu...

- Chắc hyunh nhìn lầm thôi, Daniel đã xin phép Taeyeon sunbae để về nhà rồi, chính em và Baek hyunh đưa cậu ấy ra khỏi học viện mà ! - Tao cười

- Ừm...- Kris đáp nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về hướng đó, không buông tha.

- Ê, ra giúp tụi hyunh chút nào ? - Tiếng la của Leeteuk phát ra từ cửa

- Teuk oppa yếu nha ! Kang In oppa chắc chết khổ với anh ! - Taeyeon đi cạnh miệng lảm nhảm trêu tức

- Nè, đồ em gái đáng ghét ! Haiz...Sao mà Tiffany nó chịu nổi em nhỉ ? - Leeteuk đang vác 1 đống đồ lênh khênh

- OPPA !!! - Taeyeon hét

- Hai anh em nhà kia có đi nhanh lên không ??? - Eunhyuk hét

Eunhyuk và Donghae cũng đang bê 1 núi đồ, đi sau 2 người kia mà bức xúc.

- Oh, cảm ơn mấy đứa ! - Leeteuk nhẹ nhõm hẳn khi mấy nhóc kia chạy tới phụ

- Mau mở xem đó là cái gì !!! - Chanyeol phấn khích

- Ngu ! Hét to thế để tế à ? - Suho cốc đầu

- Toàn vải vóc gì đây ! - Baekhyun nói, thất vọng

- Thì chăn gối của mấy đứa đó ! - Taeyeon đáp

- Tối nay lạnh đấy, cẩn thận lại ốm thì khổ...- Leeteuk đáp

- Haiz...- Sehun thở dài

******

Cùng lúc đó, tại vườn treo phía nam học viện, một mái tóc vàng ẩn hiện giữa các tán cây.

Daniel bước chầm chậm theo lối nhỏ dẫn vào vườn, dẫn ra 1 khuôn viên rộng lớn, với tay lên 1 chậu lan vàng, giật nhẹ. Có tiếng chuyển động ầm ầm, mặt giữa 2 cây đại thụ nứt ra thành 1 rãnh lớn, phía dưới là những bậc cầu thang dài, Daniel bình thản bước xuống đồng thời ấn cái nút đỏ cạnh bậc đầu tiên của thang, cơ quan từ tờ đóng lại, quang cảnh trở về bình thường, bóng người đã mất hút xuống lòng đất.

"Cạch...cạch..." Tiếng bước chân vang

Daniel đang đi dọc 1 đường hầm, tường sơn trắng đơn điệu, tạo 1 cảm giác rộng lớn vô tận

Daniel tháo mái tóc giả vàng rực, nhẹ lột lớp dịch dung ra khỏi khuôn mặt, nhấc kính áp tròng ra. Mái tóc nâu bồng bềnh, khuôn mặt với những đường nét chuẩn mực nhất hiện ra, vầng trán cương nghị, sống mũi cao, đôi mắt nâu ánh lên vẻ hận thù nguy hiểm, chiếc cằm thon...có cảm giác rất quen. Daniel tên thật là Kyle, là một con người được tái sinh từ sự tuyệt vọng

- Cậu muộn 10 phút ! - Cô gái tóc xanh biển đứng dựa vào cửa, tay lắc qua lắc lại chiếc đồng quả quýt

- Silver ! Chị khắt khe quá ! - Daniel vò vò mái tóc

- Không khắt khe thì hẹn sáng tối cậu mới đến ! - Silver mở cửa - Mọi người đang chờ, mau vào đi ! Yi Fei !

- Aish, gọi em Kyle ! Yi Fei chết lâu rồi ! - Daniel cười, có chút chua xót trong giọng nói

- Sao cũng được !

*****

8h tối, tại kí túc phụ, tháp Bắc học viện SM...

- Lạnh không ? - Chanyeol quay sang Baekhyun

- Không sao !!! - Baekhyun cười

- Cái thằng này, chỉ biết người yêu nó thôi ! - Suho giận dỗi

- Chan hyunh, cho xin tí lửa đi ! - Tao nói, xoa hai bàn tay

- Đn giản thôi ! - Chanyeol bắn một tia lửa về lò sưởi

- Dùng củi tiết kiệm thôi ! Không trụ nổi đến sáng mai đâu ! - Xiumin nói

- Haiz....Lạnh thế này sao mà ngủ nổi ! - Sehun cằn nhằn, quấn mình trong chiếc chăn ấm áp

- Sehun ! Ý kiến nhiều hả ? - Luhan chu mỏ

- Ờ ! - Sehun bình thản

- Cái thằng nhóc này...- Luhan tức giận

- Sehun, không bắt nạn Han hỵunh, ta cắt cơm nha ! - D.O lườm

- Haiz...Được rồi !!!

- Nè !!! Chúng ta ngồi dậy kể chuyện đi ! - Xiumin vỗ vỗ mấy con sâu lười

- OK !!! - Luhan bật dậy, tiến gần Xiumin, Sehun cũng theo đó quấn nguyên chăn bò đến.

Những người còn lại cũng nhanh chóng tới gần, bắt đầu trò chuyện.

- Lạnh hả ? - Sehun quay sang hỏi Luhan, người đang co ro quấn mình trong 1 chiếc chăn bông

- Một chút ! - Luhan đáp nhẹ

- Hyunh sẽ quen ngay thôi ! Chuyện này diễn ra gần như quanh năm ! - Chanyeol nói

- Ừm...

- À, mọi người có nhớ lần mấy lần Sehun ốm không ? - Tao nói

- Sehun sao ? - Luhan quay sang nhìn

- Hyunh chưa biết thôi, nó thổi bay cả cây cối học viện...- Baekhyun nói

- Tụi em nhốt nó trong kí túc 1 tuần, kết cục là phải mua mới toàn bộ đồ đạc...- Suho tặc lưỡi

- Các hyunh có tha cho em được không ? - Sehun cười khổ

- Nhưng chưa bằng lần Chan hyunh ốm ! - Kai nói

- Bệnh xá chật người ! - Lay nói

- Chưa kể kí túc nam cháy rụi TT^TT ! - Suho nói

- Ồ ! - Luhan gật gù

- Lần vui nhất là khi Min hyunh ốm ! Em không có ý gì đâu nha ! - Tao cười

- Ờ, hôm đó tuyết rơi đầy sân học viện ! - Lay mơ màng

- ChanBaek còn cố làm cho Xiumin hyunh ốm thêm lần nữa ! Nếu em không dọa cắt cơm chắc hyunh còn khổ dài ! - D.O chống tay

- Hì ! Tụi em xin lỗi rồi mà ! - ChanBaek làm bộ mặt cún con

- Còn lúc Suho này ốm, mọi người đi câu cá ! Không biết đâu !!! - Suho ăn vạ

- Hyunh à ! Tụi em rất tiếc nhưng tụi em còn phải tận hưởng chứ ! - Chanyeol vỗ vai Suho

- Ngày nào hyunh ốm là hôm đó nước dâng cao lắm à ! Không đi câu uổng lắm ! - Tao nói

- Vậy...Tôi đã bệnh bao giờ chưa ? - Kris ngồi im, giờ mới chịu lên tiếng

- Rồi, để xem nào...Hôm đó hyunh bay lung tung cả, phải nhờ Tao ngừng thời gian mới bắt được hyunh về bệnh xá ! - Suho hồi tưởng

- Hyunh bay loạn xạ, còn đâm sầm vào tháp, nếu không bắt lại sớm chắc thương tích đầy mình, thịt nát xương tan rồi ! - Lay nói

- Haiz...Không biết bây giờ Chen như thế nào rồi...- Xiumin thở dài một cái

- Aish...Hyunh đừng lo, nó không sao đâu ! - Baekhyun cười

- Hẳn là vậy, đây không phải lần đầu, không phải lo ! - D.O nói

- Ai muốn nghe truyện cười nào ! - Chanyeol cười tinh nghịch

- Kể đi, Tửng ! - Suho nói

- Đơn giản thôi ! - Chanyeol nói

Tiếng cười vang lên, vọng cả tháp Bắc, đến khoảng 11h thì dứt, họ đã đi ngủ...

*****

1h sáng...

Kris trầm mặc nhìn về phía vườn treo qua khung cửa sổ tháp Bắc.

- Kris hyunh ! Hyunh không ngủ được à ? - Kai vừa tỉnh dậy hỏi

- Ừm...Mà...lại đây chút ! - Kris quay lại nói

- Sao vậy hyunh ? - Kai được tới khung cửa sổ nhìn xuống

- Ế ? Ai kia ? - Kai ngạc nhiên nhìn người có mái tóc nâu, đang đi từ vườn treo ra

- Đó, lạ không ? Nhưng...người này nhìn rất quen. - Kris chăm chú dõi theo nhất cửa nhất động của người đó

- Em không nhìn rõ mặt,...có khi là chị Amber, chị ấy cắt tóc ngắn giống như con trai !

- Nhưng tại sao lại đi dạo sân trường giờ này ?

- Có lẽ chị ấy không ngủ được thôi ! - Kai nói

"Không đúng, là dáng dấp của nam nhân, không phải Amber...Có liên quan gì tới người tóc vàng mình nhìn thấy hồi sáng không ?" - Kris vẫn đứng trầm ngâm, Kai đã quay lại ngủ...

- End chap 14 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top