Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 18 : Mất tích...?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Hả ? 9h rồi ! - Kris hốt hoảng nhìn đồng hồ !

- Aigoo...Sao hôm nay mình dậy muộn vậy ? - Kris vừa thay đồ vừa lẩm bẩm

"Mà lạ thật ! Mọi hôm nhóc Tao thường mang bữa sáng đến cho mình, đánh thức mình luôn ! Sao hôm nay không thấy ?
... Thôi kệ, chắc nhóc chán rồi !" - Kris nghĩ

********************

Phòng học số 12, mọi người đã đến đủ, ChanBaek đang war với SuD.O

- Xin lỗi ! Tôi đến muộn ! - Kris mở cửa bước vào

"Rào...!" - Và hứng trọn bóng nước

( Aut : Số phận bi thảm ! :D )

- Ặc, sorry Kris hyunh ! - Suho gãi đầu

Cùng lúc đó Chanyeol phóng 1 quả cầu lửa, trúng SuD.O

- Knock Out ! ChanBaek thắng ! - Leeteuk thổi còi, kết thúc trận đấu

- Yah !!! Đã bảo không được lơ là cơ mà !!! - D.O cốc đầu Suho

- Hyunh xin lỗi ! Tại...Kris hyunh... - Suho xoa đầu

- Kris ! Vào đi em ! - Leeteuk nói

- Ồ, tưởng Kris đi cùng Tao cơ ! Hóa ra không phải...- Chanyeol nói

- Huh ? Đi đâu ? - Kris ngạc nhiên

- Đã nói Tao-ssi xin phép về nhà mà không tin cơ ! - Luhan nói

- Chuyện gì ?

- Tại cậu đến muộn nên tụi nó đang suy đoán linh tinh, rằng cậu với Tao-ssi bùng nghỉ, đi chơi ! - Xiumin nói

- Vậy là Tao về Trung Quốc rồi ? - Lay ngơ ngác

- Ừ ! - Daniel nói

"Tao về Trung Quốc...Thì ra là vậy !" - Kris nghĩ - "Nhưng sao mình thấy lạ lạ ? Không an tâm..."

***************

2h chiều, đại sảnh kí túc nam...

Một ngày vô cùng bình thường,ChanBaek chơi game, Han - Lay - D.O ăn vặt, Kai ngủ gục ở ghế, những người còn lại tập trung vào màn hình TV.

"Reng...Reng..." - Điện thoại bàn reo chuông

...Không ai ra nghe.

- Ai đó nghe đi, ồn ào quá ! - Baekhyun bực bội

- Baekie nghe đi ! - Suho nói

- Em đang bận game !

- Anh cũng đang bận phim !

- Xiu hyunh gần đó, nghe đi ! - Chanyeol nói

- Ồn ào quá !!! - Kai tỉnh giấc

- Thôi được rồi ! - Cuối cùng D.O đứng dậy nghe điện

- Học viện SM xin nghe !

- Cho tôi tìm Huang Zi Tao ! - Đầu dây bên kia trả lời

- Cậu ấy hiện đang xin phép về nhà, không có ở học viện, bác ạ !

- Tôi là mẹ Tiểu Đào ! Nó bảo hôm nay về nhưng không thấy, không liên lạc được với nó.

- Chắc có lẽ cậu ấy đang trên đường về...

"Cạch..." - Cửa phòng mở, Taeyeon hớt hải chạy vào

- Không xong rồi, Tao-ssi bị bắt cóc !

- Hả ???

**********

Mọi người đang tập trung tại đại sảnh học viện.

- Vậy là có người đưa Daniel cái này ! - Sehun săm soi 1 cái phong bì màu nâu

Những thứ bên trong phong bì đã bị lôi ra để trên bàn, gồm 1 bức ảnh Tao bất tỉnh, bị trói, trong căn phòng sơn tường trắng, và 1 mẩu thư : "Huang Zi Tao đang nằm trong tay chúng ta !"

- Người đưa cậu cái đó trông như thế nào ? - Luhan hỏi Daniel

- Cao khoảng 1m80, mặc đồ đen kín toàn thân,...mà chỉ lướt qua nên em không rõ lắm...

- Gặp ở đâu ? - Sehun hỏi

- Ở gần cổng chính, chỉ quay đi mấy giây mà quay lại đã không thấy người đó đâu ! - Daniel nói

- Tóm lại bọn chúng muốn gì ? - Kris đi đi lại lại

- Chắc chúng sẽ liên lạc sớm... - Suho nói

- Vậy nhỡ chúng không liên lạc thì sao ? - Xiumin nói

"Choang !" - Kris vừa đập vỡ 1 khung cửa kính :

- Đừng hỏi điều vô lí như thế !!!

- Kris ! Cậu điên rồi à ? - Luhan hét

- Có người vừa bị bắt cóc đấy !!! - Kris vò đầu

- Hai người bình tĩnh chút ! - Xiumin vội can - Nổi nóng cũng chẳng giải quyết được gì !

Luhan ngồi phịch xuống ghế, Kris cũng không nói năng gì nữa

- Thôi ! Giờ mọi người tạm thời giải tán đi ! - Sehun đứng dậy

- Giờ này mà giải tán được sao ? - D.O nói - Còn chưa tìm ra kẻ bắt cóc ?

- Vậy chứ ngồi đây một đống làm gì ? Chi bằng về nghĩ riêng, phát hiện được gì báo lại cho cả nhóm sau ! - Sehun nói

- ...

- Hm...

- Vậy cũng được ! - Suho đứng lên

- OK ! Giải tán, chiều 3h lại tập trung ! - Xiumin nói

***********

Kris đang đi đi lại lại, đứng ngồi không yên trong phòng

"Nhóc gấu trúc ! Mau trở về đi...haizzz...Điên mất ! Sao đến nỗi vậy cơ chứ ???"

"Không phải nhóc hay làm phiền ta lắm sao ? Giờ đâu rồi, sao không về làm phiền ta tiếp đi chứ ?"

"Về đi, ta muốn nghe mấy chuyện vớ vẩn nhóc kể, muốn xem nhóc làm gwiyomi, muốn ăn bánh gạo cay...Mau về đi, đừng chết !"

"Pịch !"- Kris trút giận lên cái đủ đầu giường xấu số bằng một cú đá

"Bộp !" - Vật gì đó rơi ra

Là một cuốn sách bìa da, màu nâu, bên ngoài có chữ "Thế giới của Diệc Phàm", cạnh bên cuốn sách có khóa

Kris đột nhiên nhớ ra chiếc chìa khóa nhỏ tìm thấy trong túi áo ngủ hôm trước.

Tra chìa khóa vào ổ và vặn "Cạch"

Cuốn sổ mở ra...

Ngày...tháng...năm...

Hôm nay...


***********

Sehun dạo quanh học viện, thấy Luhan lảng vảng gần khu cổng trường.

- Hannie !

- Sehun ?

- Đang làm gì đó ?

- Suỵt ! - Luhan kéo Sehun lại, nói thầm - Hyunh đang tìm may mối !

- Em cũng vậy ? Mà sao tìm ở đây ? - Sehun nhìn xung quanh

- Sao ? Daniel bảo gặp người áo đen ở khu này còn gì ?

- Vậy anh tin Daniel ? - Sehun nói nhỏ

- Vậy là ý gì ? - Luhan tròn mắt

- Anh không thấy nhiều điều vô lí à ? - Sehun nói

- Điều gì ???

- Đầu tiên, Daniel rất kì lạ, lúc vừa đến học viện đã nắm rõ mọi địa điểm, trong khi lúc anh mới đến còn tìm phòng học loạn lên, Kris hyunh mất trí nhớ thì không biết nhà vệ sinh ở đâu...

- Ừ ha ? - Luhan suy nghĩ

- Còn nữa, Tao hyunh có siêu năng lực, ngưng đọng thời gian, mà không kể đến nó thì Tao hyunh cũng là con nhà võ sư, khả năng võ thuật không hề kém, mà lại phòng thủ tốt, lí nào lại bị bắt cóc được ?

Luhan gật gù :

- Vậy thì chỉ có bị đánh thuốc mê hoặc dùng mưu kế !

- Chính xác ! Nhưng nếu không quen biết Tao hyunh chắc chắn không biết những điều đó ! Chưa kể thư gửi đến học viện chứ không phải nhà hyunh ấy !

- Vậy là một người trong học viện ? - Luhan trầm ngâm

- Daniel là đáng nghi nhất !

- Vậy phải làm sao giờ ? - Luhan hơi nhíu mày, suy nghĩ

- Giờ đi điều tra ! Theo em ! - Sehun kéo tay Luhan - Mà, anh có đang đeo vòng tay đó không đấy ?

- Hả ?...Có ! - Luhan chìa cổ tay, mặt hơi đỏ

Sehun cười :

- Ok ! Đi !

************

"Tao-ssi...Bị bắt cóc... Liệu có phải đùa ? Tao-ssi giỏi võ vậy, lại có siêu năng lực, dù có lỡ bị bắt thì cũng trốn được dễ dàng. Nghĩ thế nào cũng không có khả năng !" - Baekhyun ngồi trên sofa phòng khách, TV bật trước mắt mà đầu óc đâu có dành để xem phim.

- Sao mà thất thần vậy hyunh ? - D.O ngồi xuống cạnh Baekhyun

- Hyunh đang nghĩ...

- Vụ Tao hả ? Công nhận hại não a~ ! - D.O bóp lấy hai bên thái dương

- Ừ ! Thật sự Tao không có khả năng bị bắt cóc ! Tại sao kì lạ vậy ?

- Đúng thật nghĩ thế nào cũng không ra, phải không hai hyunh ? - Daniel từ đâu cũng tới góp ý

- Chào Daniel !

- Mọi người nghĩ còn có thể có thêm nạn nhân không ? - Daniel nói

- Thêm nạn nhân ? - D.O ngơ ngác

- Có khả năng lắm...- Baekhyun nhíu mày

- Vậy chúng ta phải cẩn thận hơn rồi ! - Daniel nói - Mà em phải đi đây !

- Ừm ! Bye, Daniel !


************


Cùng lúc đó, Kris vẫn đang trong phòng, đọc nhật ký của mình

Ngày...tháng...năm...

...Tao-ssi mời mình ăn KFC, xin lỗi nhóc, ta không ăn gà, Chicken's not my Style...

Ngày...tháng...năm...

...Vừa rồi Tao-ssi rủ mình tắm chung, vì sợ ma, ôi cái đầu óc trong sáng của tôi...

Ngày...tháng...năm...

...Lại đau đầu nữa, chẳng lẽ bệnh tái phát nhanh vậy...

Ngày...tháng...năm...

...Hôm nay không dưng bị ngất, trông Tao-ssi có vẻ lo lắng ...

...Chắc không sống được bao lâu nữa. Nếu mình chết, mọi người sẽ ra sao ? Tao sẽ ra sao ?...

Ngày...tháng...năm...

...Tao ! Huang Zi Tao...Chẳng lẽ mình yêu thật ?...

Ngày...tháng...năm...

...Mãi như thế này có được không ? Hàng ngày sống cuộc sống vui vẻ trong học viện cùng mọi người. Sáng cùng Tao dậy sớm ngắm bình minh. Tối lại cùng thức khuya xem phim. Lâu lâu lại cùng mọi người đi chơi. Cuộc sống của mình có lẽ sắp kết thúc rồi, tiếc thật...

Đọc chẳng mấy chốc đã đến hồi kết, Kris gấp cuốn nhật ký lại.

"Tao-ssi..."


*************

Luhan cùng Sehun sóng bước trên sân trường...

- Điều tra từ đâu ? - Luhan hỏi

- Em để ý thấy Daniel hay đi qua hồ Lam Yên, tháp thiên văn, vườn treo, và rừng phía sau học viện ! - Sehun đáp

- Ế ? Hồ Lam Yên và tháp thiên văn có phải hai trong số 3 địa điểm mà những người sáng lập trường xây nên không ?

- Anh biết chuyện đó à ?

- Zi Tao kể hôm học Lịch Sử ! Cả truyền thuyết về Geogre Hanks và mật đạo trong lòng đất nữa.

- Mấy truyền thuyết nhảm nhí !

- Biết đâu ? Nó có thật thì sao ?

- Không quan trọng ! Mà giờ chúng ta đang đến hồ Lam Yên, tiện qua thăm bác Sooman !

- Là thầy hiệu trưởng đó hả ?

Sehun gật đầu :

- Bác Sooman kìa !

Đằng xa là một ngôi nhà nhỏ, kiểu cổ, có một người trạc 50 tuổi đang ngồi câu cá bên bờ hồ. Sehun và Luhan lại gần.

- Chào hiệu trưởng Lee ! - Sehun nói

- Chào Sehun ! Còn đây là Luhan hả ? - Bác Sooman quay lại nhìn hai người

- Dạ vâng, cháu là Luhan !

- Công việc sao rồi bác ?

Sehun ngồi xuống cạnh bác Man, Luhan cũng ngồi theo

- Tín hiệu lúc dò được lúc không, chậc, chỉ muốn bỏ cuộc, không tìm nữa.

- Nhưng giờ bác phải giúp tụi cháu, Zi Tao hyunh mất tích, cháu nghĩ có liên quan ít nhiều đến học sinh mới Daniel ! - Sehun nói

- Haiz...Chuyện đó Taeyeonie có kể cho bác rồi ! Mà Daniel có phải cái cậu tóc vàng hay lượn lờ xung quanh đây không ?

- Vâng !

- Bác tưởng là học sinh cũ ?

- Sao lại vậy ạ ? - Luhan ngạc nhiên

- Cậu ta mới nhập học chưa được 1 tuần ? - Sehun nói

- Thấy nó lượn lờ qua đây từ lâu rồi mà ? Từ mấy tháng trước rồi ! - Bác Sooman cũng ngạc nhiên

- Thế cậu ta có thấy bác không ? - Luhan hỏi

- Chắc là không ! Mấy lần bác thấy nó là tầm tối hay sáng sớm, ở trong nhà nhìn ra thôi !

- Quả nhiên Daniel có vấn đề ! Cậu ta vốn dĩ sống trong học viện ! - Sehun suy nghĩ

- Hả ? Có khi nào liên quan đến mật đạo dưới lòng đất không ? - Luhan nói

- Vậy giờ chúng ta biết phải điều tra từ đâu rồi ! Đến thư viện ! - Sehun kéo tay Luhan

- Chào hiệu trưởng Lee ! Chúng cháu đi ! - Luhan nói

- Ừ ! Có tin gì mới nhớ báo cho bác !


***********

"Mình đang ở đâu ?"

"Đau quá !!!"

"Mọi người...Có ai không...Cứu...Phàm ca...Cứu !"

"Choang !"

Kris đang uống nước, bỗng lơ đễnh làm rơi chiếc cốc thủy tinh.

"Gì vậy ? Có tiếng ai đó...Cầu cứu ? Ai vậy ?"

"Cạch !" - Cánh cửa mở ra, mang chút màu sắc cho căn phòng trắng đơn điệu. Có ai đó bước vào, Zi Tao ngước mắt nhìn. Tay và chân bị trói chặt, nằm trên nền nhà, miệng dán băng dính đen chỉ có thể phát ra mấy tiếng : "Ưm...Ưm...

Người kia bước gần hơn, dựng Tao ngồi dậy dựa vào tường, mái tóc vàng bồng bềnh:

- Đừng cố dùng siêu năng, chỉ phí sức thôi ! Thấy hình xăm ở tay anh không ?

Daniel giơ đôi tay bị còng của Tao lên, hai cổ tay là hai hình dấu thập đen

- ...Nó được vẽ bằng mực làm từ cây tầm ma ! Đã đọc truyện cổ tích "Bầy chim thiên nga" chưa ? Tầm ma có tác dụng phong ấn bùa chú, phong ấn được cả siêu năng ! Vậy nên ngoan ngoãn đi !

- Ưm..ưm...

"Xoạt !"

- A !

Daniel xé roạt băng dính đen ra khỏi miệng Tao.

- Xin lỗi ! Đáng lẽ có thể thả anh sau khi phong ấn ! Nhưng ai ngờ anh lại có ích đến vậy ! Có thể dùng anh để trả thù ! - Daniel đứng dậy, xoay người đi ra khỏi phòng

"Anh trai ! Lâu rồi..."

-End chap 18-

A/N :

Xin lỗi vì đã để các độc giả chờ lâu ! ^^

Aut đang bị tái nghiện truyện trinh thám ! :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top